Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 412
Cập nhật lúc: 2025-01-01 10:27:19
Lượt xem: 137
Vu Âm nhìn vết thâm trên cổ Tê Duyệt, lập tức nhận ra đó không phải vết hôn bình thường. Vết này mang theo âm khí, rõ ràng là dấu vết do quỷ để lại.
"Đau lắm phải không?" Vu Âm hỏi.
"Đúng vậy, đau lắm. Nhưng hôm nay chị bận quá, lại có quá nhiều chuyện xảy ra nên chị quên mất. Nếu không phải em hỏi, có lẽ chị đã chẳng nhớ đến nữa."
Vu Âm không nói gì thêm, cô đưa tay lên cổ Tê Duyệt, tập trung linh khí vào hình xăm chữ Phật trên cổ cô ấy. Ngay lập tức, vết thâm tím biến mất.
Tê Duyệt cảm nhận được một luồng khí ấm áp bao phủ cơ thể, xoa dịu làn da, đồng thời cuốn sạch mọi mệt mỏi trong người. Cô ngạc nhiên nhìn Vu Âm, ánh mắt đầy cảm phục.
"Em thật sự rất giỏi! Chị không ngờ em có năng lực như vậy."
Vu Âm mỉm cười nhạt, giọng nói bình thản nhưng có phần nghiêm khắc:
"Chị đêm nay ở lại biệt thự đi. Em sẽ lập trận pháp để ngăn quỷ xâm nhập. Sáng mai, em sẽ đi cùng chị đến nhà chị ở thành phố H, xem tình hình thế nào."
Nghe vậy, Tê Duyệt thoáng do dự, nhưng rồi gật đầu đồng ý. Vu Âm hỏi tiếp:
"Chị có biết bát tự của mình không?"
"Bát tự?" Tê Duyệt lắc đầu. "Chị không biết. Từ nhỏ chị đã sống ở nước ngoài, ở đó người ta không tin mấy chuyện này nên cha mẹ chị cũng chưa từng nhắc đến."
Vu Âm gật đầu, không ép buộc thêm:
"Vậy sáng mai chị gọi hỏi cha mẹ thử xem sao. Bây giờ khuya rồi, chị đi nghỉ ngơi đi."
"Ở đây đã muộn rồi, nhưng ở nước ngoài chắc vẫn còn sớm mà." Tề Duyệt nói, cầm điện thoại định gọi ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/412.html.]
Vu Âm nhanh tay lấy lại điện thoại, đặt xuống bàn, nhướng mày nhìn cô:
"Muốn ăn BBQ lắm rồi! Thế nên em mới nói, đêm nay muộn rồi, cứ để mai hẵng tính. Bây giờ em muốn ăn BBQ, ăn xong thì đi ngủ!"
Nói xong, Vu Âm cười toe toét, quay lưng chạy biến lên lầu, vừa chạy vừa gọi to:
"Đàm Từ! Tôi muốn ăn BBQ! Anh xem đồ ăn mang về còn bao lâu nữa tới!"
Tề Duyệt ngẩn ra, mắt trợn tròn không tin nổi, giọng nói đầy tức giận:
"Vu Âm! Trong mắt em, chị còn không bằng một bữa BBQ à?"
Nghiêm Minh từ phòng bên cạnh bước ra, vừa gật đầu vừa xác nhận lời của Tề Duyệt:
"Đại sư thèm ăn, ngay cả một quả thạch cũng quan trọng hơn mọi thứ khác."
Tề Duyệt tròn mắt nhìn Nghiêm Minh, không biết phải nói gì thêm.
Đàm Từ vừa bước xuống cầu thang, mặc chiếc áo sơ mi trắng và quần tây xám, gương mặt vẫn giữ vẻ nghiêm túc thường ngày. Vu Âm mở cửa đi vào, nói ngay:
"Tối nay, Tề Duyệt sẽ ở lại đây. Cô ấy bị quỷ ám. Nhưng mà, cô ấy là chị họ của tôi, người một nhà thì tôi không thể mặc kệ được. Dù sao thì Tề gia hồi nhỏ cũng rất tốt với tôi, các cô chú bên ngoại cũng thương tôi nữa."
Đàm Từ nhíu mày, hỏi:
"Sao cô ấy lại bị quỷ ám? Có phải tự gây nghiệp chướng không?"