Đại vương bách hóa xuyên không trở thành mẹ kế ác độc không được chào đón - Chương 603
Cập nhật lúc: 2024-09-22 14:09:25
Lượt xem: 9
Chương 603: Chịu Trách Nhiệm Và Thay Đổi
Lý Phương thấy Lý Anh Nương như vậy cũng xúc động, thật ra thì ban đầu, họ đều là những người mà Lý lão gia và Lý lão phu nhân có thể tùy ý vứt bỏ, mua bán. "Haiz, chúng ta đều là người bị hại. Tam thúc và dì thiện lương, vì danh tiếng của mình, chắc cũng chỉ có thể ráng nhịn thôi, nhưng sợ là đám người đáng ghét đó lòng tham không đáy.' "Nếu họ không được lợi gì từ chỗ Tam thúc thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho người. Người đừng vội, bình tĩnh lại đi." "Bây giờ người đã xuất giá, là người của Chu gia, vậy nên người cứ thương lượng với trượng phu và công công của người xem nên giải quyết chuyện này thế nào. Như người nói đó, họ biết đường ngang ngõ tắt, chắc sẽ có cách." Lý Anh Nương nghe Lý Phương khuyên, cũng dần bình tĩnh lại.
"A Phương, ta biết con muốn tốt cho ta, cũng muốn ta ra mặt đối phó đôi phụ mẫu độc ác đó."
"Ta đã biết chuyện này rồi, con mau về đi. Sau này, người nói chuyện này cho ta là Triệu Nhị Lâm, không phải con."
"Những chuyện dơ bẩn, đen tối này đều do ta làm, không phải con làm, biết chưa hả?"
Lý Phương nghe Lý Anh Nương nói vậy thì hơi sửng sờ: "Tiểu cô cô, người... Người không cần làm vậy, thật ra thì..."
Lý Anh Nương lắc đầu, trong mắt lộ vẻ kiên định và áy náy.
"Ta có thể có được ngày hôm nay đều nhờ có sự quan tâm của Tam ca và Tam tau, cũng nhờ đó mà ta mới có thể ga cho một gia đình sung túc ở phương nam này.'
"Chu gia cũng vì nể mặt Tam ca và Tam tẩu nên mới đối xử tốt với ta như vậy, cũng xem như hết lòng hết dạ." "Mấy năm qua, tuy ta không đòi hỏi gì Tam ca và Tam tẩu nhưng ta biết ta đã lấy được rất nhiều thứ từ họ."
"Mặc dù ta không quá thông minh nhưng ta vẫn luôn biết những chuyện đó. Con còn nhỏ, còn chưa thành thân, làm những chuyện này, nói những lời này sẽ ảnh hưởng đến con."
"Nhưng ta không giống vậy, ta có thể danh chính ngôn thuận xử lý những chuyện này, hơn nữa trước đây, công công của ta đã từng làm mấy chuyện đen tối, chắc chắn có cách."
"Bây giờ Tam ca và Tam tẩu đều không ở đây, Tiểu Hoa tỷ cũng vậy nên ta phải ra mặt để giải quyết chuyện này. Yên tâm đi, rồi sẽ có cách thôi."
Lúc đầu, Lý Phương cố ý tới báo chuyện này cho Lý Anh Nương là vì muốn lợi dụng Lý Anh Nương để ra mặt giải quyết chuyện này.
Nhưng Lý Anh Nương lại đột nhiên không muốn Lý Phương dính vào chuyện này khiến Lý Phương rất cảm động. "Tiểu cô cô, cảm ơn người." Lý Phương chân thành gọi Lý Anh Nương là tiểu cô. Vào lúc này, Lý Anh Nương muốn che chở nàng, Lý Phương sẽ ghi nhớ ý tốt này.
Lý Anh Nương cũng cười, lau nước mắt, nói: "Con thật lòng gọi ta một tiếng tiểu cô thì ta chính là trưởng bối của con, đương nhiên phải che chở các con."
"Con mau về đi, trời tối rồi, đừng đi lung tung ở ngoài. Tam tẩu thường nói thuyên đến đầu cầu tự nhiên thẳng, rồi sẽ có cách thôi."
Lý Phương cứ vậy mà bị Lý Anh Nương "đuổi đi", ngẩn ngơ về tới nhà.
Lý Lệ thấy vậy thì vội hỏi: "Tỷ, sao rồi? Lý Anh Nương có ra tay không?”
Lý Phương híp mắt nhìn muội muội nàng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc: "A Lệ, đó là tiểu cô của chúng ta, không được gọi thẳng tên như vậy, không lễ phép chút nào."
"Hả?" A Lệ sửng sốt, khuôn mặt tràn đầy khó hiểu: "Đại tỷ, tỷ uống lộn thuốc hả? Không phải chúng ta có xích mích với Lý Anh Nương à? Sao giờ tỷ lại cung kinh với bà ta vậy? Tỷ gọi bà ta là tiểu cô cô, không lẽ thật sự xem bà bà là tiểu cô cô à?
Vẻ mặt của Lý Phương rất nghiêm túc, ánh mắt khi nhìn muội muội cũng tràn đầy nghiêm túc.
'A Lệ, vừa nãy, khi ta nói chuyện này cho tiểu cô cô biết, mặc dù bà ấy rất sợ nhưng sau khi bình tĩnh lại thì đã ôm hết mọi chuyện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-vuong-bach-hoa-xuyen-khong-tro-thanh-me-ke-ac-doc-khong-duoc-chao-don/chuong-603.html.]
"Bà ấy bảo sẽ thuyết phục công công và trượng phu hỗ trợ, sẽ không để Tam thúc và dì phải khó xử, muốn báo đáp Tam thúc và dì. Hơn nữa, bà ấy còn bảo tỷ và muội không cần lo, cũng không cần ra tay, không muốn cho chúng ta dính vào chuyện này.'
"Cho dù trước kia tiểu cô cô đã làm gì nhưng bây giờ bà ấy muốn che chở chúng ta, tự mình ra mặt làm những chuyện xấu xa đó đều là vì che chở chúng ta. Tỷ bảo muội gọi bà ấy là tiểu cô cô, muội uất ức gì hả?"
"Cái gì?" Lý Lệ lại sửng sốt, không thể tin nổi: " Trời ạ, muội thật không ngờ có chuyện như vậy."
Lý Phương thổn thức: "Con người đều sẽ thay đổi, chúng ta đang không ngừng thay đổi, tiểu cô cô cũng đang không ngừng thay đổi."
"Chuyện này là do tiểu cô cô làm, sau này chúng ta phải đối xử với tiểu cô cô tốt hơn."
"Bây giờ nghĩ lại, những chuyện trước kia tiểu cô cô làm không phải đều là do Lý lão gia và Lý phu nhân khích sao?”
DTV
"Tiểu cô cô chỉ bị dạy hư thôi, bà ấy ra mặt làm rất nhiều chuyện, sau đó nãi nãi sẽ đóng vai người tốt nhưng thật ra thì nãi nãi cũng chẳng thương yêu gì tiểu cô cô."
Lý Lệ rất tán đồng: "Đúng vậy, nghĩ lại thì chúng ta và tiểu cô cô, còn có Nhị thẩm và muội muội nhà Nhị thẩm đều không quan trọng, đều là người mà họ có thể tùy ý vứt bỏ như nhau."
Hai tỷ muội bình tĩnh, lặng lẽ đợi kết quả. Lúc này, Lý Anh Nương đã thu dọn xong đồ đạc bên ngoài cửa hàng tạp hóa, sắp xếp mọi thứ trong cửa hàng chỉnh tề rồi ngồi ngẩn ngơ trên chiếc ghế nhỏ. Trượng phu Chu lão tam đã ra ngoài lấy hàng, đến giờ vẫn chưa về, chắc hẳn phải chờ thêm lát nữa.
Lúc này, Tam quả phụ đã dỗ con Lý Anh Nương ngủ, đang chuẩn bị nấu cơm. Thấy Lý Anh Nương ngồi ngẩn người trên ghế, Tam quả phụ cười hỏi: "Anh Nương, con mệt à? Vậy con đi nghỉ đi, để ta đi nấu cơm." Lý Anh Nương nghe nương nói vậy thì vội vàng đóng cửa lại: "Nương, nương đã giúp con trông con cả ngày rồi, để con đi nấu cơm, nương nghỉ ngơi đi."
Tam quả phụ cười: "Vậy được, vậy để ta giúp con nấu nước, vậy thì con sẽ nấu cơm nhanh hơn."
Sau khi đến phòng bếp, lúc đổ nước, Lý Anh Nương lại đổ nước tràn nồi.
Tam quả phụ thấy vậy thì nhíu mày: "Anh Nương, con nhóm lửa đi, để ta nấu cơm. Con nhìn con đi, đổ cả nồi nước mà không bỏ một hạt gạo nào thì chúng ta ăn gì đây?"
Lý Anh Nương sửng sốt, lúc này mới để ý thấy trong nồi toàn là nước, cười ngượng nói: "Nương, để nương chê cười rồi."
"Vừa nãy con ngồi ngẩn ngơ trong cửa hàng, bây giờ tới đây cũng ngẩn người, rốt cuộc có chuyện gì vậy?" Tam quả phụ hỏi: 'Lão Tam bắt nat con à?"
Lý Anh Nương liên tục lắc đầu: "Phu quân rất tốt với con, không bắt nạt con, là do..." Tam quả phụ nhíu mày: "Có chuyện gì thì con cứ nói đi. Dù sao cả nhà cùng nghĩ cách cũng tốt hơn một mình con suy nghĩ bậy bạ, ấp a ấp úng."
Lý Anh Nương trả lời: "Nương, phụ thân và mẫu thân con, còn có đại ca và nhị ca con đã về huyện Thôi Dương rồi."
Tam quả phụ sửng sốt một lát rồi vỗ đùi nói: "Ta cũng biết lão Triệu không phải kẻ tốt lành gì, chắc chắn là lúc về, ông ta đã ăn nói bậy bạ gì rồi."
Lý Anh Nương ngạc nhiên, không ngờ bà bà nàng ta lại lập tức đoán được ai làm. "Chuyện này là do Triệu Nhị Lâm báo cho con, Tam ca và Tam tẩu con là quý nhân, con không muốn làm bẩn tay họ."
"A Phương và A Lệ còn trẻ, hai đứa nó còn nhỏ, còn chưa xuất giá, con cũng không muốn để hai đứa nó ra mặt nên định tự mình ra mặt xử lý chuyện này." Tam quả phụ trợn tròn mắt, sau khi nghĩ kỹ lại thì thấy Triệu Nhị Lâm vẫn chưa về, lúc nấy chỉ có Tứ Mao vội vã cưỡi ngựa chạy từ huyện thành vê.
"Anh Nương, con còn không nói thật với ta à, Triệu Nhị Lâm còn ở huyện thành, lão Tam cũng chưa về, sao có thể báo cho con biết được?"
"Tứ Mao mới từ huyện thành về, lúc nãy ta còn thấy A Phương tới đây. Con muốn che chở A Phương và A Lệ, ta có thể hiểu được, nhưng con không thể không nói thật với chúng ta."