Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 436
Cập nhật lúc: 2024-11-14 02:48:18
Lượt xem: 25
Chương 436:
Một người cầm kiếm Lôi Kích Mộc một người cầm Thiên Bồng Trượng phối hợp ăn ý với nhau, tuy xung quanh đều là lệ quỷ nhưng thân thủ và thuật pháp của Hàn Hướng Nhu đều rất cao, dương khí của Cố Bách Nhiên lại vô cùng no đủ nên rất nhanh đã dọn sạch một mảnh đất trống. Nhưng ác quỷ quá nhiều, Hàn Hướng Nhu g.i.ế.c sạch một đám, còn không có thời gian thở đốc lại có ác quỷ kéo đến. Bọn họ mới g.i.ế.c mấy trăm ác quỷ, nhưng nơi này vẫn còn mấy ngàn ác quý, nếu cứ đánh như này thì hai người cũng chỉ có thể chống được 7-8 tiếng. Nghĩ đến đây, lúc xuất kiếm Hàn Hướng Nhu còn bỏ thêm lôi điện, một tia sét cao hơn 10 mét lao ra từ mũi kiếm, xé nát hồn phách của mấy trăm ác quỷ.
Nhân cơ hội này, Hàn Hướng Nhu vỗ tay lên ba lô, gương bát quái bay ra, b.ắ.n ra vòng sáng bao phủ hai người ở bên trong. Đúng lúc này ác quỷ phía sau lại nhào đến, nhưng bọn chúng bị vòng sáng của gương bát quái chắn ở bên ngoài.
Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên rũ tay dựa lưng vào nhau, thở hổn hển. Nhìn vô số ác quỷ ở bên ngoài, Hàn Hướng Nhu lắc đầu: “Quá nhiều ác quỷ, chỉ hai chúng ta thì không thể g.i.ế.c hết được.”
“Nếu dựa vào cây đào thì sao?” Đột nhiên Cố Bách Nhiên hỏi cô: “Hay là em thử khống chế cây đào xem sao?”
Hàn Hướng Nhu nhắm mắt thử kết nối với cây đào, nhưng vô cùng kỳ quái, rõ ràng cô có thể cảm nhận được cây đào ở bên cạnh nhưng dường như giữa cô và nó bị thứ gì đó ngăn cách nên không thể truyền ý thức vào được.
TBC
“Không được!” Hàn Hướng Nhu nôn nóng lắc đầu: “Em không thể cảm ứng được cây đào.”
Cố Bách Nhiên xoay người giữ chặt bả vai của cô, dịu dàng an ủi: “Em đừng gấp, chúng ta đến kết giới thử lại.” Hàn Hướng Nhu gật đầu, mở mắt kéo Cố Bách Nhiên chạy về phía cây đào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-436.html.]
Không biết có phải do bị đả kích mấy trăm ngàn năm hay không nên Phá Vọng không quá bình thường, sau khi thả ra mấy vạn ác quỷ từ địa ngục, hắn đứng ở trên không trung hưng phấn nhìn hai người c.h.é.m g.i.ế.c với ác quỷ. Đang lúc vui sướng thì Hàn Hướng Nhu lại lấy ra gương bát quái bọc hai người lại, chặn đám ác quỷ kia ở ngoài vòng sáng.
Phá Vọng âm u quan sát mọi chuyện, đúng lúc hắn cảm thấy mất kiên nhẫn thì thấy hai người chạy về phía cây đào. Chỉ trong nháy mắt Phá Vọng đã đoán được ý đồ của bọn họ, hắn biến sắc, vội vàng chỉ huy đám ác quỷ kia chặn hai người lại.Tuy đám ác quỷ không thể phá vỡ vòng sáng của gương bát quái, nhưng bọn chúng lại có thể chặn lại đường đi của Hàn Hướng Nhu. Chỉ còn hơn trăm mét nữa là đến được chỗ cây đào, nhưng hai người lại không nhích nổi một bước. Gương bát quái có thể bảo vệ bọn họ, đồng thời nó cũng hạn chế hành động của bọn họ.
Hàn Hướng Nhu cắn răng, quay đầu nhìn Cố Bách Nhiên: “Anh sẵn sàng chưa? Chúng ta chuẩn bị ra ngoài!”Gương bát quái nhận được mệnh lệnh của Hàn Hướng Nhu, thu lại vầng sáng, ngay lập tức Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên tung ra sát chiêu, muốn mở ra một con đường máu.
Nếu lúc nãy Phá Vọng còn tâm tư xem diễn, khi hắn phát hiện hai người muốn chạy về phía cây đào thì bắt đầu nôn nóng lo sợ, thậm chí khống chế ác quỷ biết bay đánh bất ngờ từ trên không trung.Mặc dù Hàn Hướng Nhu rất giỏi đạo thuật, nhưng tóm lại không có ba đầu sáu tay nên trên người cũng dần có thêm vết thương. Cố Bách Nhiên cầm Thiên Bồng Trượng đục một lỗ trên n.g.ự.c một tên ác quỷ, nhân lúc ác quỷ biến mất thì vội vàng nhìn về phía Hàn Hướng Nhu: “Nhu Nhu, em không sao chứ?”
Lúc nói chuyện Cố Bách Nhiên hơi mất tập trung, Phá Vọng đột ngột xuất hiện trên người Cố Bách Nhiên, vươn tay đánh một chưởng về phía n.g.ự.c của anh. Lồng n.g.ự.c của Cố Bách Nhiên đau nhói, một luồng tanh ngọt trào lên từ cổ. Anh sợ Hàn Hướng Nhu lo lắng nên cố nuốt thứ đó lại, nhưng bị thương quá nặng nên không ít m.á.u tràn ra ngoài.Cánh tay phải của Phá Vọng bị dương khí bỏng rát một nửa, nhưng hắn không thèm để ý, điên cuồng cười to rồi biến mất. Lúc xuất hiện trên đám mây, tay phải của hắn đã mọc ra đến cổ tay, năng lực phục hồi quá kinh người.
Hàn Hướng Nhu nhận ra không thích hợp thì Cố Bách Nhiên đã phun ra ngụm m.á.u thứ hai, cô vội vàng vứt ra một lá bùa, gương bát quái nhanh chóng treo trên không bảo vệ hai người.“Bách Nhiên, anh không sao chứ?” Hàn Hướng Nhu hoảng loạn cầm khăn tay lau vết m.á.u trên khóe miệng của anh, tiếp theo cô lấy ra một chai nước khoáng để anh súc miệng.
Cố Bách Nhiên cố nén đau đớn lắc đầu, lấy ra một viên đan dược nhét vào trong miệng, ngồi xếp bằng điều hòa lại hơi thở. Cố Bách Nhiên vô cùng có thiên phú về mặt huyền y, vì vậy tổ sư gia thường hay chỉ dạy anh, còn tự tay dạy anh luyện đan. Trước khi xuất phát, Cố Bách Nhiên đã tiêu một khoản tiền lớn tìm mua dược liệu, điều chế những đan dược có thể dùng đến mỗi loại một lọ, không ngờ thật sự cần dùng đến nó.