Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-04-16 15:27:47
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Ngọc Lan thầm nghĩ, kiểu người như Dương Chiêu Đệ rõ ràng là đang chìm đắm trong thế giới riêng của mình, tự cô ấy đóng kín cửa với thế giới bên ngoài. Tống Ngọc Lan không phải là bác sĩ tâm lý, nên chỉ cần lịch sự là đủ chứ không cần quan tâm quá nhiều đến cuộc sống của người khác.

Sau khi ăn no nê, mọi người đều ôm cái bụng căng tròn đi rửa mặt, rồi trở về giường. Ai cũng rất háo hức chờ tới buổi quân sự ngày mai.

Sinh viên Thanh Hoa phần lớn đều là những “mọt sách” mỏng manh, suốt hơn mười năm qua toàn bộ thời gian và công sức của họ đều dành cho việc học. Việc trường quyết định kéo dài thời gian quân sự từ một tuần thành một tháng cũng là có lý do.

Sáu giờ rưỡi sáng, tiếng còi trên sân trường vang lên, các huấn luyện viên mặc quân phục rằn ri đã đứng cạnh các xe buýt chờ đón sinh viên.

“Tống Ngọc Lan, Khương Nam, dậy đi, còi kêu rồi kìa!” Tần Đa Nhạc gọi Tống Ngọc Lan dậy. Mở mắt ra, cô liền thấy những người khác đã gần như chuẩn bị xong xuôi.

Lại là hai người dậy muộn nhất. May mắn thay, tối qua cả hai đã thu dọn đồ đạc từ trước, chỉ cần lau mặt qua loa rồi vội vã chạy ra khỏi ký túc xá.

Các sinh viên lần lượt lên xe buýt theo quy định.

Lớp của Tống Ngọc Lan là lớp toán học 1, huấn luyện viên của lớp tên là Hồ Ba.

Nghe cái tên “Hồ Ba” khiến Tống Ngọc Lan không khỏi liên tưởng đến nhân vật trong một bộ phim hoạt hình nổi tiếng ở kiếp trước. Cô cố gắng kiềm chế cười.

Huấn luyện viên Hồ Ba nghiêm nghị phát đồng phục quân sự cho từng người. “Trong suốt một tháng học quân sự, tất cả các em phải mặc đồng phục!”

Tống Tình đã nhắc kỹ về điều này từ trước nên ai cũng chỉ mang theo đồ dùng sinh hoạt cá nhân cơ bản như đồ lót, xà phòng giặt và xà phòng tắm.

Những cô gái phòng 402 còn mang theo kem chống nắng và kem dưỡng ẩm. Mùa thu ở Bắc Kinh nổi tiếng khô hanh, nếu không dưỡng ẩm thì có thể da mặt sẽ nứt nẻ như đất khô cằn. Ngay cả Dương Chiêu Đệ, người không mấy quan tâm đến chuyện làm đẹp cũng mua một lọ dầu nghêu vài xu để thoa vào sáng và tối.

Trên đường đi, huấn luyện viên Hồ Ba nói về các quy định và khuyến khích tinh thần mọi người. Thời bấy giờ, quân đội vẫn luôn có sức hút lớn đối với mọi người.

Những chàng trai trong lớp đặc biệt phấn khích khi được tham gia quân đội, thậm chí còn tưởng tượng về việc được chạm vào những khẩu pháo lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-169.html.]

Tống Ngọc Lan đã trải qua quân sự cả cấp hai lẫn cấp ba ở kiếp trước chỉ im lặng lắng nghe. Cô biết những sinh viên này vẫn còn ngây thơ quá! Thực tế quân sự chỉ toàn đứng nghiêm, duyệt binh và xếp hàng. Chuyện được chạm vào pháo lớn ư? Đúng là hoang tưởng.

Khóa 81 của ngành toán học chỉ có 8 nữ sinh, 6 người trong cùng một ký túc xá, còn Tống Ngọc Lan và Dương Chiêu Đệ được ghép chung với 6 nữ sinh khác của ngành lịch sử, tạo thành một phòng.

Trên xe buýt, hai người ngồi bên nhau. Kể từ buổi tự học tối đầu tiên thì Tống Ngọc Lan và Tô Ngôn gần như không nói chuyện với nhau thêm câu nào.

Tống Ngọc Lan nhận ra Tô Ngôn là một kiểu “thiên chi kiêu nữ”, được nuôi dưỡng trong sự nuông chiều và tôn sùng của người khác, phần lớn là nhờ danh tiếng của cha cô ấy.

Nhưng Tống Ngọc Lan không phải là người hâm mộ của cô ấy, cũng không biết liệu sau này có một nhà toán học tên Tô Ngôn hay không. Ở kiếp trước, cuộc sống của cô chỉ xoay quanh việc đấu tranh sinh tồn, nên không có thời gian đi để ý đến những người nổi tiếng trong giới học thuật. Bây giờ, ngoài việc chào hỏi qua lại thì Tống Ngọc Lan vẫn giữ một khoảng cách với Tô Ngôn.

“Khi xuống xe, tất cả các bạn phải tuân theo trật tự, không được xô đẩy. Ngoài ra, bất kỳ vật phẩm nào không liên quan đến huấn luyện như đồ ăn vặt, thuốc lá, rượu... đều phải nộp lại!” Huấn luyện viên Hồ Ba đứng trước cửa xe, lớn tiếng nhắc nhở.

Khi các sinh viên đã tập hợp trên sân, Hồ Ba bắt đầu kiểm tra từng người xem có mang theo đồ cấm hay không.

Đến lượt Tống Ngọc Lan, cô là người đầu tiên không bị phát hiện mang theo đồ cấm, ngay lập tức được huấn luyện viên khen ngợi.

“Nữ sinh này rất gương mẫu, không mang theo bất kỳ vật phẩm cấm nào!”

Tô Ngôn đứng bên cạnh cô là người thứ hai được khen, Dương Chiêu Đệ là người thứ ba.

Sau khi kiểm tra hết cả lớp, ngoài ba người bọn họ thì không có ai khác được khen ngợi cả.

“Được rồi, các em có 10 phút để vào ký túc xá, đổi sang đồng phục quân sự. Trễ một phút sẽ tự gánh hậu quả!” Huấn luyện viên Hồ Ba thổi còi ra hiệu, cả lớp lập tức tản ra.

Ký túc xá quân đội có 8 giường mỗi phòng, đúng với số lượng nữ sinh ngành toán. Mỗi chiếc giường đều dán sẵn tên người nằm, không cần tranh giành chỗ. Tống Ngọc Lan nhanh chóng tìm thấy giường mình ở ngay sát cửa.

Cô cởi bộ đồ thể thao, để lộ chiếc áo lót đen bên trong. Với vòng n.g.ự.c 36D, cơ thể cô lập tức trở thành tâm điểm chú ý. Những nữ sinh khác lặng lẽ quay đi, che giấu thân hình nhỏ bé của mình dưới lớp áo rộng thùng thình.

Loading...