Đồng Nghiệp Đều Là Động Vật Nhỏ - 39.4
Cập nhật lúc: 2025-02-18 22:43:27
Lượt xem: 0
Trời có sập cũng không thay đổi, tuyệt đối không!
Mọi người đều đặt xong động vật của mình, đến lượt Diệp Thanh Vũ, cô do dự một chút.
Nếu là bình thường, cô sẽ không chút do dự lựa chọn gấu trúc nhỏ yêu thích nhất, nhưng bây giờ tổng giám đốc Bùi đã chọn rồi.
Suy nghĩ vài giây, cô tùy ý nói: “Vậy tôi làm hươu nhỏ vậy…”
Lời còn chưa dứt, liền cảm giác bên cạnh đột nhiên có ánh mắt nóng rực chiếu tới.
“Diệp Thanh Vũ, cô làm gấu trúc nhỏ.” Bé gấu trúc Bùi không vui nói, cả người đột nhiên ủ rũ.
Con người lăng nhăng, thì ra còn thích hươu nhỏ ư? Nếu không phải chơi trò chơi, cô ấy cũng không biết đấy.
Trong lòng bé gấu trúc Bùi chua xót sủi bọt ừng ực.
Diệp Thanh Vũ hơi giật mình, hỏi: “Vậy chị làm gì?”
Bé gấu trúc Bùi hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi, không muốn nhìn cô: “Tôi làm cún con.”
“Ôi chao, Bùi Tổng vừa nãy chẳng phải nói bất luận thế nào cũng phải làm gấu trúc nhỏ sao.”
Đồ Sơn Nguyệt lập tức trêu chọc.
Bé gấu trúc Bùi đôi môi hồng hơi hé mở, lộ ra răng nanh sắc nhọn.
Cả người buồn bực không vui.
Diệp Thanh Vũ trong lòng khẽ động, có chút lĩnh hội được điểm khiến cô chủ xinh đẹp đột nhiên không vui.
—— Có phải cô ấy cho rằng fan only như mình còn thích hươu nhỏ, không chuyên tâm với gấu trúc nhỏ không?
Giữa lúc bừng tỉnh, cô giải thích: “Trong lòng tôi chỉ muốn đặt là gấu trúc nhỏ, nhưng tổng giám đốc Bùi đã chọn rồi, cho nên tôi tùy tiện đổi thành một con vật nhỏ khác. Dù sao trừ gấu trúc nhỏ ra, những con khác đều như nhau.”
Chóp tai bé gấu trúc Bùi khẽ động.
Lời này nói có lý, lại có vài phần êm tai, cô ấy miễn cưỡng nguyện ý quay đầu lại, liếc con người một cái: “Thật không?”
“Thật.” Con người gật đầu, đôi mắt trong trẻo tràn đầy chân thành.
Bé gấu trúc Bùi lúc này mới có chút thoải mái hơn.
Mà con người ngay sau đó đút trái cây, dỗ dành cả người cô ấy vui vẻ trở lại.
Bên này các động vật nhỏ đã tự đặt xong loại động vật của mình, trò chơi chính thức bắt đầu.
Đồ Sơn Nguyệt nói: “Đếm số!”
Kim Xán: “Một!”
La Biện, Cổ Nguyệt: “Hai!”
Hai con thú khựng lại, ngón tay run rẩy chỉ vào đối phương, bắt đầu vắt óc suy nghĩ.
Cổ Nguyệt: “… Anh tôm họ La!”
La Biện: “… Cô bồ nông!”
“Không đúng, không đúng.” Đồ Sơn Nguyệt toát mồ hôi: “Phải nói loại động vật đã đặt lúc nãy. Cổ Nguyệt là ngỗng lớn, La Biện là cá rô phi.”
Cổ Nguyệt và La Biện ngượng ngùng mỗi người uống một ly rượu.