Đồng Nghiệp Đều Là Động Vật Nhỏ - Chương 30.5
Cập nhật lúc: 2025-01-21 13:02:16
Lượt xem: 1
Đầu ngón tay Bùi Nhung chạm chạm cằm: “Không cần, cô mang thú bông đến tìm tôi là được."
Thú bông có thể giảm đau sao?
Diệp Thanh Vũ trầm ngâm đi đến khu giải trí lấy thú bông, Bùi Nhung vẫn đang dựa cửa đợi cô.
Cô đưa thú bông qua, tiện tay nặn nặn cái tai mềm của nó: “Tổng giám đốc Bùi, chị thích ôm thú bông để giảm bớt khó chịu sao?"
Gấu trúc nhỏ Bùi Nhung đang định nhận lấy, đột nhiên mi mắt run lên, đưa tay lên sờ sờ cái tai bị nhéo của mình.
"...Ưm."
Cô ấy mơ hồ lên tiếng, ôm thú bông vào lòng.
Đầu ngón tay do dự một lát, bắt đầu thử nặn nặn xoa xoa.
——Hoàn toàn không có cảm giác gì.
Gấp đôi, xoa nắn, véo véo kéo kéo, nghịch thành đủ hình dạng.
Giống hệt cảm giác tai cô bị nghịch bây giờ.
"..." Tim Bùi Nhung nghẹn lại một nhịp, một suy đoán khó tin nổi lên trong đầu.
Diệp Thanh Vũ hoàn toàn không ý thức được mình đang sờ thú bông, đây chỉ là thói quen cô hình thành mấy ngày nay.
Vì vậy, thuận lý thành chương, sờ đủ tai rồi, tay cô lại xoa lên chiếc đuôi to lông xù của thú bông.
Trong lúc hành động, cô luôn chú ý đến tổng giám đốc Bùi, đột nhiên cảm thấy biểu cảm của người phụ nữ không đúng.
Đôi mắt đào hoa như được mưa xuân thấm ướt, đột nhiên trở nên ướt át, đuôi mắt cũng dần ửng lên màu hồng đáng thương...
Không phải là bệnh chưa khỏi hẳn chứ?
Cô lo lắng, tay vô thức dùng sức bóp chiếc đuôi to.
"..."
Bùi Nhung hít một hơi, suýt nữa rên lên.
Hình người không có đuôi to, vì vậy cô cảm thấy chỗ xương cụt của mình lan ra cảm giác tê dại dày đặc, chúng men theo cột sống dâng lên, xâm chiếm toàn bộ cảm giác của cô.
Không được, không được, không chịu nổi nữa...
"T, tan họp——!"
Cô tùy tiện để lại vài chữ, đứng dậy chạy trốn khỏi khu vực giải trí.
Cuộc họp mới bắt đầu, bà chủ xinh đẹp đột nhiên đỏ mặt, lảo đảo chạy ra ngoài.
"Chị Nhung sao lại thế này?"