Đồng Nghiệp Đều Là Động Vật Nhỏ - Chương 35.6
Cập nhật lúc: 2025-02-09 14:32:15
Lượt xem: 0
Vài phút sau, bé gấu trúc nhỏ - Bùi Năng cầm ly nước ép xoài tươi mà nhân loại mua cho mình, nhẹ nhàng hớp một ngụm, vị ngọt thơm của xoài lập tức tràn ngập trong miệng.
Bé gấu trúc nhỏ vui vẻ đến mức toàn thân lông xù đều muốn xù ra, nhìn thấy cửa hàng trang sức lớn phía trước, càng thêm hứng thú: "Diệp Thanh Vũ, chúng ta đi dạo chỗ này đi."
Diệp Thanh Vũ ngẩng đầu nhìn bảng hiệu, là một cửa hàng trang sức xa xỉ có tiếng.
"Được thôi." Cô nắm tay người phụ nữ đi vào, rất nhanh đã có nhân viên bán hàng tiến đến chào đón.
"Hai vị tiểu thư, hoan nghênh ghé thăm, xin hỏi hai vị muốn chọn trang sức cho mình sao?"
Diệp Thanh Vũ đang định nói chuyện, bên tai bỗng vang lên một giọng nói quen thuộc:
"Bé cưng?"
Diệp Thanh Vũ chấn động trong lòng, lập tức quay đầu nhìn, bé gấu trúc nhỏ - Bùi Năng cũng dựng đứng tai lên.
Cô nhìn theo hướng âm thanh, liền thấy người phụ nữ trước tủ kính trông khoảng hơn bốn mươi tuổi, mặc một bộ vest công sở thoải mái, trang điểm tinh tế, tô son đỏ rực, dáng vẻ của một nữ doanh nhân thành đạt, đang thử đeo trang sức.
"Bé cưng, sao con lại ở đây…"
Người phụ nữ nhìn về phía Diệp Thanh Vũ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ánh mắt của bà rất nhanh hướng về phía Bùi Nhung, rồi lại nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt của hai người họ.
Bé gấu trúc nhỏ - Bùi Năng cảm giác bàn tay Diệp Thanh Vũ đang nắm tay mình bỗng siết chặt hơn, giống như đang hoảng sợ.
Cô khẽ nhíu mày, bình tĩnh nhìn lại người phụ nữ kia.
Người này sao lại vô duyên vô cớ, gọi Diệp Thanh Vũ thân mật như vậy. Diệp Thanh Vũ thích bé gấu trúc Bùi Năng đến thế, cũng chưa từng gọi cô ấy là bé cưng.
Chẳng lẽ người phụ nữ này cũng muốn nuôi Diệp Thanh Vũ, mà Diệp Thanh Vũ lại sợ thế lực của bà ta, cho nên mới hoảng sợ?
Đã đến lúc đứng ra bảo vệ nhân loại của mình rồi.
Lần trước ở chợ trái cây, Bùi Nhung đã thành công đuổi được người nhòm ngó Diệp Thanh Vũ, lần này chỉ có thể càng thêm dễ dàng mà thôi.
Chỉ thấy bé gấu trúc nhỏ - Bùi Năng giơ tay khoác lên cổ nhân loại của mình, đôi mắt hoa đào nheo lại đầy nguy hiểm, hất cằm về phía người phụ nữ nói năng lung tung kia:
"Tôi đã nuôi cô ấy rồi."
Diệp Thanh Vũ: "…"
Diệp Thanh Vũ: "Đây là mẹ tôi."