Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 179

Cập nhật lúc: 2025-02-19 08:47:57
Lượt xem: 10

Triệu Hi trông thấy hắn dáng vẻ thong dong, buộc tóc bằng ngọc quan, tràn đầy dáng vẻ anh tuấn, vẫn như cũ mặc xiêm y màu đen, để ý kĩ mới thấy ở góc áo có chút họa tiết trang trí, bên hông đeo ngọc bội, ít đi một chút khí chất sát phạt của tướng lĩnh, nhiều hơn một chút vẻ khôi ngô của thiếu gia công tử.

Tiêu Thính Vân nắm tay nàng, tay kia nhẹ nhàng đẩy cánh cửa nặng trịch của rạp chiếu phim tư nhân ra, hỏi: "Rạp phim là gì thế? Là kịch múa rối bóng đúng không?"

Triệu Hi gật đầu: "Cũng tương tự.

Dù sao cũng đều là diễn theo kịch bản, nhưng nó ở dạng video giếng như trước kia ngươi từng xem ở điện thoại ta đó."

Đây cũng là lần đầu tiên Triệu Hi bước vào rạp chiếu phim tư nhân của ông nội, một chiếc ghế da màu đỏ cực kỳ thoải mái đặt trước một màn hình trắng khổng lồ, phía sau có một chiếc máy chiếu vừa nhìn là biết đắt tiền.

Bởi vì tất cả các khu vực của biệt thự đều do Đại Bảo kiểm soát nên bên trong sau một thời gian dài vẫn sạch sẽ như mới, cơ sở vật chất không bị xuống cấp do cũ kỹ.

Nàng đã ba năm không đến rạp chiếu phim, trong thời đại mạng internet phát triển, số phim và chương trình truyền hình nàng lưu giữ trong máy ít đến đáng thương, cùng cắm chỉ có vài clip ngắn thôi nên hiện giờ được tới rạp chiếu phim của ông nội, hai mắt Triệu Hi tỏa sáng lấp lánh.

Triệu Hi dẫn Tiêu Thính Vân đi chọn phim, hiển nhiên nàng không thể chọn phim quá hiện đại, nếu không hắn xem sẽ không hiểu, nhưng phim cổ trang quá ít, nàng chọn đi chọn lại mới tìm được một bộ phim hoạt hình có nét vẽ thuần Trung Hoa.

Sau khi tắt đèn, bộ phim bắt đầu chiếu, hiệu ứng âm thanh và hình ảnh của rạp chiếu phim tu nhân này vô cùng mạnh mẽ, không thua kém gì rạp chiếu phim bên ngoài.

Triệu Hi ngồi bên cạnh hắn ăn khoai tây chiên tự làm, thỉnh thoảng liếc nhìn hắn, phát hiện hai bên mày hắn dần nhíu chặt lại.

"Có chuyện gì vậy?"

Tiêu Thính Vân do dự một chút, nhìn nàng hỏi: "Ngươi có thể hiểu được tiếng động vật sao?"

Triệu Hi sửng sốt, lập tức nhận ra phim hoạt hình này có nhân vật chính là động vật, gấu trúc và gà trong đó đều nói tiếng người, giống như người mặc da thú.

"Không phải, đây là diễn thôi, không phải động vật thật." Triệu Hi biết phải giải thích hoạt hình là cái gì, cắn một miếng khoai tây chiên hỏi: "Ngươi muốn xem nữa không?"

Tiêu Thính Vân cười: "Xem tiếp đi."

Triệu Hi giải thích trước đây nàng đã từng xem rồi, Tiêu Thính Vân lúc này mới chọn ra một đĩa phim trong số các loại, Triệu Hi câm lên xem, trên đĩa xám viết bốn chữ to

"Cuộc cách mạng công nghiệp"

Tiêu Thính Vân hiển nhiên rất có hứng thú với cách mạng công nghiệp, hắn đã nhiều lần nghe cụm này từ nhà họ Triệu, nhưng lại chưa từng tận mắt nhìn thấy.

Triệu Hi im lặng cắn một miếng khoai tây chiên, nàng không ngờ rằng buổi hẹn hò đầu tiên của mình lại là xem phim tài liệu với Tiêu Thính Vân trong rạp chiếu phim đã "bao trọn".

Hay nói cách khác là phim tài liệu về cách mạng công nghiệp.

Bộ phim tài liệu này dài hơn ba tiếng, vẫn là đen trắng, bắt đầu từ cuộc cách mạng công nghiệp đầu tiên ở châu Âu, động cơ hơi nước mà Tiêu Thính Vân quen thuộc xuất hiện trên màn hình lớn.

Sau khi nhìn thấy xe lửa và thuyền hơi nước, tròng mắt Tiêu Thính Vân ánh lên tia quỷ dị.

Trước kia hắn vốn biết hơi nước có tác dụng rất lớn, nhưng sau khi được chứng kiến mới thật sự rõ ràng.

Nếu có thể xây dựng được một tuyến đường sắt xuyên suốt Bắc Nam, vậy từ cực nam của triều Thiên Khải đến cực bắc chỉ mất một hoặc hai ngày thôi sao? Nếu quãng đường gần sẽ nhanh hơn nữa.

Triệu Hi đã ăn xong khoai tây chiên, nàng thật sự không có hứng thú với phim tài liệu.

Triệu Hi ngáp một cái, dựa vào vai Tiêu Thính Vân, cảm thấy buồn ngủ.

Tiêu Thính Vân lấy một chiếc chăn mỏng đắp lên vai cô, sau đó lại quay đầu nhìn màn hình lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/179.html.]

Những gì diễn ra trong bộ phim tài liệu còn gây sốc hơn nữa, sự xuất hiện của nhiều loại máy móc quy mô lớn đã thay đổi cấu trúc thế giới.

Dù là bay trên trời, dưới đất hay dưới nước đều có cải

Người của triều Thiên Khải cũng từng nghĩ đến việc bay trên bầu trời như loài chim, nhưng chưa ai thực hiện được điều đó.

Ấy vậy mà trong bộ phim này lại có tất!

Sau khi xem xong đoạn kết, Tiêu Thính Vân quay đầu nhìn về phía Triệu Hi đang nhắm nghiền mắt, ánh sáng lập lòe từ màn hình phản chiếu lên gương mặt hắn, vẻ mặt Tiêu Thính Vân hơi phức tạp, sau cùng nói: "Cảm ơn ngươi đã tới triều Thiên Khải."

Hắn có thể nhận ra gia đình Triệu Hi từng sống ở nơi tân tiến phát triển còn hơn trong bộ phim vừa rồi.

"Hả? Ngươi xem xong chưa?" Triệu Hi dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, ngáp dài hỏi.

Tiêu Thính Vân gật đầu: "Ừm, đúng là trăm nghe không bằng một thấy."

Mọi người đều nói lãnh thổ triều Thiên Khải rộng lớn, sản vật dồi dào, nhưng để so với bộ phim vừa rồi đúng là không đáng nhắc tới.

Triệu Hi nói: "Thật muốn cho mấy người bảo thủ ở Thục Châu xem bộ phim này, xem còn dám lên tiếng nữa không?"

Ngày nay địa vị của phụ nữ ở Thục Châu không ngừng được nâng cao nên nhiều đảng phái bảo thủ rất bất mãn với điều này.

Cả nhà Triệu gia đều coi nam nữ bình đẳng, nhưng hai ba năm nay sau khi tiếp quản Thục Châu họ chưa bao giờ dám đưa ra quy định quá cứng nhắc, bởi họ biết làm vậy cũng vô dụng.

Tất cả chỉ là nói suông khi nữ nhân vẫn còn phụ thuộc vào nam nhân.

Vì vậy hiện nay nữ nhân có thể vào làm việc trong các xưởng để kiếm tiền nuôi sống bản thân, có việc làm mới có thể tạo ra giá trị xã hội, trí óc của họ có thể được mở rộng, dần dần có tiếng nói trong gia đình, địa vị xã hội bên ngoài cũng dần được cải thiện.

Trong tương lai, bọn Triệu Hi sẽ dùng pháp luật để bảo vệ cho quyền lợi phụ nữ.

Tiêu Thính Vân cười nói: "Có vài người chỉ muốn che mắt che tai lại thôi."

Triệu Hi đứng dậy tắt máy chiếu, cùng Tiêu Thính Vân bước ra khỏi rạp, khit mũi nói: "Ta sẽ không để họ xem phim này đâu."

Bộ phim tài liệu này chắc chắn sẽ mở rộng thế giới quan, dù rất muốn cho người khác xem nhưng nàng cũng phải lựa chọn cẩn thận các ứng cử viên.

Hai người trở về nơi ở ở đông viện, Triệu Húc nghe nói bọn họ đã xem phim tài liệu về Cách mạng Công nghiệp trong rạp chiếu phim tu nhân hơn ba tiếng, thiếu chút nữa cười lao xuống sô pha.

"Muội phu tương lai , ngươi đúng là nhân tài đó.

Không chọn phim kinh dị lại đi xem phim tài liệu vậy?" Triệu Húc cười lớn.

Tiêu Thính Vân: "Ta biết, nhưng ngươi đang rửa chén cơ mà."

Triệu Húc: "..."

Hai ngày sau, mấy cỗ xe ngựa trang hoàng tuyệt đẹp tiến vào Thục Châu, một đường đi thẳng đến thành mới.

Thái giám dẫn đầu vênh váo tự cao, đại diện cho hoàng gia uy nghiêm, theo sau là tổng cộng mười sáu cung nữ và thái giám lớn nhỏ, đều nắm trong tay vật ban thưởng.

Việc ban thưởng của hoàng đế nếu như trước đây là một sự kiện lớn để tưởng nhớ tổ tiên, thì hiện tại lại mỗi người mỗi ý.

Hai bên đường chật ních dân chúng quận Đào Viên, ai nấy đều lấy làm lạ.

Triệu Hi biết nàng cũng coi như là một trong số những nhân vật chính nên dứt khoát chờ họ tới.

Loading...