Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 500

Cập nhật lúc: 2025-04-21 12:21:58
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Tranh chợt cầm ly rượu trên bàn lên, ra sức rót rượu vào mồm, trong ánh mắt giễu cợt càng lúc rõ ràng.

 

"Thật ra thì, là ông ấy quá lo lắng, Lý Vận Linh trừ Minh Thành Hữu sẽ không có đứa con trai thứ hai, chẳng lẽ ông ấy cho là, bà ấy cùng tôi sẽ cùng nhau đối đầu với Minh Thành Hữu sao?"

 

Tiếng cười của người đàn ông truyền vào trong tai La Văn Anh, cô đưa tay đoạt lấy ly rượu trong tay hắn.

 

"Đi thôi, tôi đưa anh về nhà."

 

"Nhà?"

 

Minh Tranh lạnh nhạt thở dài.

 

"Hiện tại mẹ tôi trông coi Minh Thành Hữu, tôi về nhà nào đây?"

 

Ở quầy rượu dù sao cũng phức tạp, La Văn Anh cầm túi xách lên, kéo cánh tay Minh Tranh để lên vai của mình, hai người lảo đảo đi ra khỏi cửa, la La Văn Anh đỡ hắn đến bên cạnh xe, mở ghế lái phụ ra nhét hắn vào.

 

Xem ra là Minh Tranh không muốn về nhà, sau khi trở về nói không chừng sẽ gây ra chuyện gì nữa, La Văn Anh gọi điện thoại đặt phòng ở khách sạn cho hắn, cô cố hết sức đi tới trước quầy lễ tân lấy chìa khóa, sau đó kéo hắn đi tới gian phòng.

 

Cô đưa tay đem Minh Tranh lên trên giường, cổ và thắt lưng mỏi không thể động đậy.

 

Trên người hai người cũng toàn là mùi t.h.u.ố.c lá bên trong quầy rượu, hơn nữa thời tiết nóng bức nên khắp người đầy mồ hôi, La Văn Anh đá đá chân

 

"Tôi đi đây, lát nữa anh nhớ tắm xong hãy ngủ tiếp."

 

Minh Tranh cũng không nhúc nhích, mở mắt nhìn chăm chú về phía đỉnh đầu.

 

La Văn Anh lau mồ hôi.

 

"Tôi đi nha."

 

"Giúp tôi pha nước tắm đã."

 

Cô xoay người, nghe được Minh Tranh nói ra như vậy.

 

Cô kinh ngạc xoay người lại.

 

"Không phải là anh rất tỉnh táo sao?"

 

"Nhức đầu lắm."

 

Ánh mắt Minh Tranh xám xịt nhìn chăm chú về phía La Văn Anh.

 

"Ai cho em dẫn tôi tới khách sạn?"

 

"Vậy anh đi đâu? Trở về sao?"

 

Minh Tranh không nói thêm gì nữa, dùng chân đá đá hướng phòng tắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-500.html.]

 

La Văn Anh không để ý tới hắn, nhưng vẫn đi pha nước tắm cho hắn.

 

Chuyện xảy ra rất đột ngột, cũng rất tự nhiên, chỉ là có chút khó có thể ngăn cản mà thôi.

 

Thời điểm La Văn Anh bị Minh Tranh đè xuống giường, ít nhất không có giãy giụa, t.ì.n.h d.ụ.c giữa nam nữ, người nào quy định nhất định phải là sau khi kết hôn mới có thể làm như vậy hay sao?

 

Phó Nhiễm như một hồn ma qua lại trên hành lang, cô cũng cảm thấy, cô đã người không ra người rồ

 

Thời gian Minh Thành Hữu ở trong phòng giải phẫu đặc biệt dài, cô đi tới trước cửa phòng cấp cứu lần nữa, bên ngoài chỉ có Triệu Lan cùng Lý Vận Linh. Phó Nhiễm không nói được tâm tình mình lúc này, cô đi tới, ngồi xuống ghế ở chỗ gần phòng cấp cứu.

 

Đèn trong phòng giải phẫu đột nhiên tắt.

 

Ra ngoài đầu tiên là chủ nhiệm đang vô cùng mệt mỏi, Lý Vận Linh vội vàng xông lên.

 

"Sao rồi?"

 

Chủ nhiệm bỏ khẩu trang ra.

 

"Vận Linh, khả năng thành công của cuộc giải phẫu lần này tôi không thể nói trước với bà, bệnh tình của nó rất không ổn định, thật vất vả mới cứu được tới đây thôi, nhưng các người phải chuẩn bị tâm lý thật tốt."

 

"Cái... cái gì, là ý gì?"

 

Nét mặt Lý Vận Linh trắng bệch hỏi đến cùng.

 

"Trái tim của nó đã rỗng, bất kỳ một chút đả kích nào cũng có thể lấy đi tính mạng của nó, nhất định là không được nhúng tay vào chuyện của công ty, theo tôi thấy tìm nơi nào yên tĩnh để cho nó nghỉ dưỡng đi, nói không chừng còn có thể kéo chút thời gian."

 

Triệu Lan mới vừa thấp thỏm lo âu vì sao Minh Thành Hữu phải vào phòng cấp cứu, bây giờ nghe chủ nhiệm nói như vậy, chỉ cảm thấy suýt nữa ngất xỉu, thiếu chút nữa là ngã quỵ.

 

Phó Nhiễm ngồi ở trên ghế, tay chân lạnh như băng, hi vọng còn sống bị vùi dập tan nát, trong lòng cô hy vọng có may mắn, có lẽ sau khi Minh Thành Hữu tỉnh lại sẽ không có chuyện gì.

 

Chủ nhiệm tránh sang một bên, giường bệnh được một số người đẩy ra khỏi phòng cấp cứu, giống như cảnh tượng diễn ra đang lặp lại ở trước mặt Phó Nhiễm một lần nữa

 

Bình truyền dịch đong đưa, chất lỏng trong suốt cuồn cuộn chảy không dứt đưa vào trong cơ thể Minh Thành Hữu, ánh mắt Phó Nhiễm trợn tròn nhìn đến hai mắt anh nhắm chặt, Lý Vận Linh nhào qua.

 

"Thành Hữu, Thành Hữu!"

 

Triệu Lan cũng giống như là thức tỉnh, khóc lớn ra tiếng, bà đi lên phía trước muốn kéo tay của con trai, lại bị Lý Vận Linh ra sức đẩy ra.

 

Khuôn mặt người đnà ông chỉ lướt qua tầm mắt Phó Nhiễm, nhanh chóng biến mất trên hành lang.

 

Cô nghe thấy giống như có người đang gọi cô, Cấu Kết, giọng nói càng ngày càng xa, chỉ còn lại tiếng văng vẳng bên tai.

 

Trong đầu Phó Nhiễm không ngừng lóe lên những hình ảnh của Minh Thành Hữu trong đoạn thời gian đó, gương mặt anh tuấn sáng sủa, giọng nói phách lối mà mê hoặc, cô che miệng lại, giữ chặt lấy tóc của chính mình, cô chìm ngập trong tuyệt vọng.

 

Minh Thành Hữu không nghĩ tới, anh còn có thể sống lại. Ban đầu lúc ngã xuống đất, anh đã chuẩn bị tinh thần cho cái chết.

 

Lý Vận Linh vẫn chờ đến khi anh tỉnh lại, đang quan sát bên trong phòng, cách chiếc cửa sổ thủy tinh là có thể nhìn ra bên ngoài.

Loading...