Kết Hôn Với Anh Trai Của Chồng Hụt - Chương 15.3
Cập nhật lúc: 2025-01-21 17:35:30
Lượt xem: 7
Thật ra trạng thái của cô vẫn không tốt lắm, trước đây khi tâm trạng không tốt, cô đều sẽ đi điêu khắc, dần dần chìm đắm vào đó, rồi xoa dịu tất cả cảm xúc.
Nhưng hôm nay, cô ngồi ở đây rất lâu, ngay cả bút điêu khắc cũng không cầm vững.
Cô dứt khoát đứng dậy, ngồi trước bàn trà, đối mặt với Bùi Cảnh Ngạn.
Ngay lúc Tô Thanh Nhiễm đang sắp xếp ngôn từ, suy nghĩ xem nên mở lời bằng cách nào, Bùi Cảnh Ngạn đối diện lấy ra một túi giấy từ trong túi.
Hương thơm của hạt dẻ rang đường từ bên trong tỏa ra.
Hiển nhiên Bùi Cảnh Ngạn đã mua trên đường tới, bởi vì hạt dẻ vẫn còn mang theo hơi ấm vừa rang xong.
“Vừa mới ra lò.” Bùi Cảnh Ngạn nói: “Bây giờ ăn là vừa.”
Tô Thanh Nhiễm ngước mắt nhìn anh, nghĩ ngợi rồi vẫn nói: “Cảm ơn.”
Nhưng cô không có tâm trạng ăn uống gì.
Bùi Cảnh Ngạn lấy một hạt, trực tiếp bóc ra, nhìn thấy chiếc đĩa sạch sẽ dùng để đựng trà cụ trên bàn, anh cầm lấy, đặt hạt dẻ đã bóc vỏ lên trên, đẩy đến trước mặt Tô Thanh Nhiễm.
Tô Thanh Nhiễm nhìn anh một cái, rồi cười cười: “Không sao, tôi tự bóc được.”
“Vẫn còn hơi nóng.” Bùi Cảnh Ngạn nói: “Để tôi làm là được.”
Nói xong, lại lấy một hạt khác.
Tô Thanh Nhiễm ngắt lời anh: “Bùi tiên sinh, xin lỗi anh.”
Tất cả biểu cảm của Bùi Cảnh Ngạn cứng đờ, anh ngẩng đầu lên đối diện với Tô Thanh Nhiễm.
Tô Thanh Nhiễm tiếp tục nói: “Hôm qua tôi bị bỏ hôn, tâm trạng rất rối bời, anh vừa hay tới, cho nên tôi đã lợi dụng anh. Vì sự bốc đồng nhất thời của tôi, đã cuốn anh vào chuyện như vậy, bây giờ nghĩ lại, tôi cảm thấy rất khó xử.”
Ngón tay Tô Thanh Nhiễm bất giác siết chặt tách trà, cô hít sâu một hơi, nói ra mục đích của mình: “Cho nên Bùi tiên sinh, chuyện này nếu gây ra tổn thất kinh tế hoặc tinh thần cho anh, anh cứ nói ra, tôi sẽ cố gắng hết sức bồi thường. Còn chuyện đính hôn giữa chúng ta, cá nhân tôi cảm thấy nếu chúng ta nhanh chóng giải trừ, có thể cũng sẽ có ảnh hưởng đến công ty của anh. Mà trong thời gian ngắn tôi không định yêu đương, cho nên mối quan hệ vợ chồng chưa cưới này dù tạm thời duy trì mấy tháng thậm chí nửa năm một năm, đối với tôi mà nói cũng không có vấn đề gì. Cho nên nếu anh cảm thấy không thoải mái, chúng ta có thể nhanh chóng chấm dứt chuyện hoang đường trước đây. Còn thời gian công bố, anh cảm thấy bao lâu thích hợp cũng không sao, tôi sẽ toàn quyền phối hợp.”
Dù sao, đợi chuyện này phai nhạt trong lòng mọi người, đợi mọi người suy đoán đủ về hai công ty, họ lặng lẽ chia tay, sẽ không gây ra ảnh hưởng quá lớn.
Tô Thanh Nhiễm nói xong, nhìn về phía Bùi Cảnh Ngạn: “Anh cảm thấy thế nào?”
Bùi Cảnh Ngạn nhìn cô, hỏi: “Cô vừa nói, đính hôn với tôi, là sự bốc đồng nhất thời của ngày hôm qua đúng không?”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu: “Đúng vậy.”
Cô không nhịn được nảy sinh một chút tò mò: “Vậy Bùi tiên sinh thì sao? Vì thấy tôi đáng thương, lòng thương hại bốc đồng nhất thời sao?”
Bùi Cảnh Ngạn không trả lời, mà nhìn Tô Thanh Nhiễm, từng chữ hỏi: “Thanh Nhiễm, nếu sự bốc đồng của em vẫn còn, có thể bốc đồng thêm một lần nữa, cùng tôi đăng ký kết hôn không?”