Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 26

Cập nhật lúc: 2025-04-16 08:56:30
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tập đoàn Viễn Châu sau khi rời khỏi văn phòng, Lâm Thiên Thu nhìn Giám đốc Dương ngồi cách đó không xa: "Giám đốc Dương, chúng tôi đi mua cơm, ngài có muốn tôi mua giúp một phần không?"

 

Giám đốc Dương thần sắc nhàn nhạt, lắc đầu: "Không cần, tôi phải lên báo cáo với Cố tổng."

 

Nghe đến hai chữ "Cố tổng" mọi người run rẩy, lắp bắp nói:

 

"Chúc ngài may mắn."

 

Giám đốc Dương gật đầu, trong lòng cũng cảm thấy có chút bi tráng. Anh ta cầm lấy tập tài liệu, trong ánh mắt tiễn biệt như đưa liệt sĩ của các đồng nghiệp, bước vào thang máy, ấn nút tầng cao nhất thang máy từ từ đi lên rất nhanh, một tiếng "ting" vang lên, thang máy dừng ở tầng cao nhất.

 

Cửa thang máy từ từ mở ra... thấy một người dựa trên chiếc ghế ông chủ giữa văn phòng. Tư thế người nọ nhàn tản, hai chân dài gác lên bàn làm việc, ngón trỏ và ngón áp út kẹp một chiếc phi tiêu.

 

"Vút!"

 

Chiếc phi tiêu xé gió, ghim chặt vào hồng tâm đỏ rực. Trên hồng tâm ghim một tấm ảnh chân dung thanh niên. Thanh niên tướng mạo cực kỳ tuấn tú, thanh cao thoát tục, đuôi mắt có một nốt ruồi lệ đỏ tươi vô cùng quyến rũ. Lúc này, khóe môi tươi cười của thanh niên bị chiếc phi tiêu sắc bén xé toạc thưởng thức nụ cười bị nghiền nát kia, Cố Hành Chu cong môi, vừa lòng nói: "A Sanh, em vẫn là đẹp nhất."

 

Giám đốc Dương: "..." Thần kinh, thấy Cố Hành Chu có vẻ không ổn, Giám đốc Dương có chút do dự không biết có nên vào báo cáo hay không.

 

Lúc này mà đi vào, chẳng phải là đụng vào họng s.ú.n.g sao. Cố Hành Chu dường như không để ý đến sự tồn tại của anh ta bên cạnh Cố Hành Chu, trên chiếc bàn làm việc rộng lớn, rải rác mấy hộp cơm, hộp đóng gói, hộp giữ nhiệt. Mỗi hộp đều đã mở, bên trong đều là... Cơm chiên trứng.

 

Cố Hành Chu chậm rì rì mở một hộp đóng gói có in logo "Đường Yến", bên trong cũng là một phần cơm chiên trứng. Hắn dùng thìa nếm một miếng, lại cau mày nhổ ra. Hắn nhìn chén cơm chiên trứng kia.

 

"Ghê tởm."

 

Giây tiếp theo, Cố Hành Chu đột nhiên mất khống chế, biến sắc mặt hất đổ chén cơm chiên trứng xuống đất.

 

"Không ngon bằng A Sanh làm." Cố Hành Chu lẩm bẩm một mình: "A Sanh, em không cần tôi sao?"

 

"Sao em nỡ bỏ trốn?"

 

Giới phú hào đều biết, nửa năm trước, Cố Hành Chu ở hội chợ khoa học kỹ thuật nhất kiến chung tình với một sinh viên bình thường, bắt đầu theo đuổi điên cuồng nhưng những người khác không biết rằng...

 

Thời gian Cố Hành Chu quen Ninh Sanh còn sớm hơn thế nhiều rất lâu về trước khi Cố Hành Chu vẫn còn là một cậu ấm ăn chơi trác táng không được Cố gia coi trọng, hắn vì thua hết tiền ở sòng bạc không một xu dính túi bị đuổi ra khỏi nhà, lang thang suốt ba ngày ba đêm không có một bữa cơm no.

 

Vào một ngày tối tăm mưa to, đường cùng, hắn gặp một thiếu niên có nốt ruồi lệ ở đuôi mắt. Thiếu niên trốn sau lưng mẹ, rụt rè đưa cho hắn một chén cơm chiên trứng.

 

Chén cơm chiên trứng kia ngon thật đấy, cả đời này Cố Hành Chu chưa từng ăn cơm chiên trứng nào ngon đến vậy, hạt cơm rõ ràng, thơm nồng nàn mang theo hơi thở pháo hoa ấm áp của nhân gian, khiến người ta không khỏi rơi lệ.

 

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

 

Mười năm sau đó, hắn không còn được ăn món ăn nào ngon đến thế nữa. Suy nghĩ quay về thực tại, Cố Hành Chu gỡ tấm ảnh bị xé nát từ hồng tâm xuống, nhìn người trong ảnh, nhẹ giọng nói:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-26.html.]

"A Sanh, em đi rồi, ai chiên cơm cho tôi?"

 

Giám đốc Dương: "..."

 

Ông chủ điên thật rồi!

 

Cùng lúc đó, dưới lầu tập đoàn Viễn Châu, ngay tại một quầy ăn vặt. Thời gian đã điểm 10 giờ 50 phút, nhiệm vụ yêu cầu một trăm phần cơm chiên, Giản Vân Lam chỉ bán được 97 phần còn thừa ba phần.

 

Doanh thu hôm nay so với mấy ngày trước có chút giảm sút. Vì giá cao, quầy ăn vặt ở đây lại nhiều, cạnh tranh khốc liệt, thật ra cũng dễ hiểu với Giản Vân Lam thì là giảm sút, nhưng các chủ quầy khác lại không nghĩ vậy.

 

Khách qua lại đều là dân công sở lương ba cọc ba đồng, bán một phần cơm chiên 50 tệ, có khi bằng nửa ngày lương của họ mà vẫn bán được gần trăm phần, quả thực không thể tin nổi!

 

Mọi người đều dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Giản Vân Lam, thầm nghĩ, cơm chiên này thật sự ngon đến vậy sao?

 

Giản Vân Lam nhìn chiếc chảo trống không, có chút lo lắng.

 

"Nếu nhiệm vụ không hoàn thành, sẽ thế nào?" Giản Vân Lam buồn rầu nghĩ.

 

Chẳng lẽ sẽ bị xe cán? Thao Thiết lười biếng ngáp một cái, dạo bước lại đây, cắn ống quần cậu, truyền âm vào tai:

 

"Bổn tọa mệt rồi, đi thôi."

 

Tháng 9 trời vẫn còn nóng, Giản Vân Lam còn đổ mồ hôi, huống chi là Thao Thiết lông dài như vậy.

 

Giản Vân Lam: "Mao Mao, bày quầy đâu có ai không khổ ngươi đỏng đảnh thế, lần sau ta không mang theo ngươi nữa."

 

Con chó lớn màu bạc trừng mắt kim đồng, bùng cháy lửa giận: "Ngao!"

 

Ngươi mẹ nó nói ai đỏng đảnh, nói xong liền chạy sang bên cạnh bồn hoa, tè hai bãi. Tè xong còn đắc ý khoe với Giản Vân Lam.

 

Giản Vân Lam: "..."

 

Xem ra phép khích tướng rất hữu dụng với Thao Thiết mhưng còn mười phút nữa, rốt cuộc ai sẽ đến mua ba phần cơm chiên còn lại đây?

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

Cách đó không xa, bãi đỗ xe lộ thiên một chiếc Tesla từ từ dừng lại. Trên xe, Trương Mặc và bạn gái Bối Thi đang cãi nhau có chút khó chịu.

 

Trương Mặc là giám đốc sản phẩm của tập đoàn Viễn Châu, anh ta không có bằng lái, ngày thường đều đi xe buýt nhưng hôm nay đồng hồ báo thức không kêu, lỡ chuyến xe buýt chỉ có thể nhờ bạn gái đưa đi làm.

 

"Sao anh chỉ đặt một cái đồng hồ báo thức vậy?" Bối Thi ngáp dài, quầng thâm mắt hiện rõ: "Tối qua em đây chạy thông cáo với chị Côi, ba giờ mới được ngủ, sáng sớm đã phải dậy đưa anh đi làm..."

 

Không giống như Trương Mặc là dân công sở bình thường, Bối Thi là người đại diện, sự nghiệp của cô ta gần đây như diều gặp gió, vì bộ phim cổ trang thần tượng do nghệ sĩ Minh Nhược Côi cô ta lăng xê bùng nổ, Minh Nhược Côi cũng nhảy lên thành tiểu hoa đán hàng đầu, các loại thông cáo bay tới như tuyết.

 

Loading...