Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 425

Cập nhật lúc: 2024-11-11 05:56:58
Lượt xem: 4

Đến cả Tảo Nhi sau khi nàng dùng thử qua cũng phải thốt lên: "Không ngờ lại có loại vật dụng đuổi muỗi hay ho như vậy!"

Nghe vậy, Thịnh Quân có chút xấu hổ: "Vẫn là loại thuốc đuổi thú các ngươi hay hơn.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Thuốc đuổi thú do Triệu lang trung điều chế ra cũng có tác dụng đuổi muỗi. Trước đây khi Tảo Nhi và mọi người vào núi cũng rất ít khi bị muỗi cắn.

Tuy nhiên, giá cả của thuốc đuổi thú cao hơn nhiều so với nhang muỗi. Tác dụng đuổi muỗi ban đầu chỉ là phụ, nếu không chẳng ai nỡ mà dùng nó.

Bản thân Thịnh Quân là một cơ thể thép của máy bán hàng tự động, sẽ không bị muỗi cắn nên những thứ như nhang muỗi và nước hoa hồng trước giờ chưa từng xuất hiện.

Bây giờ tiếp xúc nhiều với dân chúng trong thành, nàng mới để ý đến những vấn đề này.

Cho nên mới nói muốn phục vụ người dân tốt hơn và toàn diện hơn thì việc đến tận nơi là điều rất cần thiết.

Một lượng lớn nguyên liệu nhanh chóng được mua về. Tất cả đều được chuyển đến y quán.

Sau khi làm xong nước hoa hồng, nó sẽ được phát cho các tổ trưởng của từng nhóm làm việc như một vật dụng chung. Khi đi làm, mỗi người trong nhóm có thể xịt hai lần.

Còn về nhang muỗi.

Ban đầu, Thu Nương cùng mọi người đã tập hợp một số bệnh nhân không bị bệnh quá nặng để giúp làm nhang muỗi. Sau khi khám xong, bệnh nhân có thể qua khu vực riêng để giúp xay bột, vo viên, cắt thành que nhang rồi mang nhang đã quấn ra sân sau phơi.

Khám bệnh trong thành là miễn phí nên dân chúng luôn muốn làm điều gì đó để có thể đáp lại nhưng chưa có cơ hội.

Bây giờ có thể giúp đỡ làm việc, họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc khi bản thân đã đạt được mong muốn và cũng cảm thấy mình thực sự là một thành viên.

Vì muỗi có hại, còn có thể truyền bệnh nên nhang muỗi có thể được coi là một phúc lợi miễn phí.

Khi phơi nhang muỗi xong, dân chúng trong thành đều có thể đến nhận. Giống như than tổ ong, mỗi nhà đều sẽ có một suất nhất định.

Sau khi tin tức được lan truyền, dân chúng trong thành nghe tin đều rất cảm động. Mỗi khi có thời gian rảnh là họ lại chủ động đến y quán để giúp làm nhang muỗi.

Nhờ sự nhiệt tình của mọi người mà nhang muỗi nhanh chóng được sản xuất liên tục. Khắp nơi đều có mùi khói ngải, không còn nghe thấy tiếng muỗi vo ve nữa. Họ thực sự cảm thấy rất thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-425.html.]

Nhìn thấy nhiệm vụ thành tựu của mình được tăng thêm điểm, Thịnh Quân trong lòng càng thêm tràn đầy động lực.

Gần thêm một bước nữa để là có thể thăng cấp rồi. Hừm, sớm muộn gì tiểu hệ thống này cũng sẽ bị nàng nắm chặt trong lòng bàn tay thôi!

Huyện Hưng Hòa đã giải quyết được vấn đề về muỗi. Nhưng cách xa đó, nhóm Thiết Trụ lại không có được may mắn như vậy.

"Bốp!"

Thiết Trụ mặt vô cảm đập mạnh vào cánh tay rồi sau đó gỡ xác con muỗi đã bị đập nát, dùng ngón tay xoa xoa để phủi xác con muỗi xuống đất.

Muỗi vẫn chưa là gì.

Trên dọc đường đi, ánh nắng giữa trưa mới là điều khắc nghiệt nhất. Cái nắng như đang dán chặt vào da người để nung thịt bên trong.

Dưới sự dạy dỗ của Phương Tiên Nhi, cả nhóm đều rất ý thức về việc chống nắng. Tất cả đều đội nón rơm để che đầu và mặt, quả thật họ cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Nhìn lên bầu trời, Thiết Trụ kéo vành nón xuống, nhìn xa xa rồi nói: "Chắc sắp đến trấn Ốc Thổ rồi, phải không?"

Phùng Bình ở bên cạnh đáp lời: "Sắp đến rồi, không quá ba ngày nữa là có thể đến nơi."

Trấn Ốc Thổ nằm ở rìa Ngọc Thành, là nơi gần với Nha Địa nhất.

Họ đã vào địa phận Ngọc Thành một thời gian và hiện tại định từ đó đi đến Nha Địa.

Lính canh cổng ở Ngọc Thành quả nhiên không làm gì gây khó dễ cho họ.

Sau khi kiểm tra hàng hóa trên xe và giấy phép thông hành của họ do Miên Sùng cấp là họ nhanh chóng được cho đi.

Cũng vì số lượng người trong đoàn hợp lý, hàng mang theo cũng không có gì đáng chú ý nên mới không làm lính canh ở đây cảnh giác.

Điều này cũng chứng tỏ rằng tin tức của Phùng Bình rất chính xác.

Trước đây, khi Phùng Bình đưa ra đề nghị đi cùng, Thiết Trụ đã gật đầu đồng ý.

Bọn họ vẫn còn lạ lẫm với Nha Địa nên rất cần một người như hắn ta làm người dẫn đường.

Loading...