Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sủng Phi của Hoàng Đế - 43.2

Cập nhật lúc: 2025-02-16 18:26:02
Lượt xem: 3

"Thật ạ, A Nương giỏi quá." Ngu Tiểu Bảo vui mừng, tuy cô bé không hiểu lắm cách đá cầu, nhưng thắng thua vẫn có thể nhìn ra, cô bé vội vàng đi xuống đài cao, đi về phía sân đá cầu.

 

Đợi đến khi Ngu Tiểu Bảo chạy đến giữa sân đá cầu, trận đấu đá cầu của người lớn đã kết thúc, các Tùy Long Vệ dắt ngựa rời đi, chỉ có Ngu Ninh và Thẩm Thác vẫn ở lại trên sân đá cầu.

 

"A Nương, người giỏi quá!" Ngu Tiểu Bảo không tiếc lời khen ngợi, khiến tâm trạng vốn đã tốt của Ngu Ninh càng thêm thỏa mãn.

 

Ngu Ninh cưỡi ngựa đi đến bên cạnh Thẩm Thác.

 

Lúc này, Thẩm Thác đã xuống ngựa, khom lưng bế con gái lên.

 

Ngu Ninh cúi đầu nhìn bọn họ, cười rạng rỡ, "Bệ hạ, đã nói mỗi tuần hai ngày nghỉ, đừng có nuốt lời đấy."

 

"Đương nhiên." Thẩm Thác vừa nói, vừa đưa Ngu Tiểu Bảo lên lưng ngựa, dắt dây cương từ từ đi trên sân đá cầu.

 

Ngu Ninh nhìn bóng lưng bọn họ một hồi, bất giác nhìn đến ngây người, rất lâu không dời mắt.

 

Mãi đến khi Ngu Tiểu Bảo lớn tiếng gọi nàng đi theo, Ngu Ninh mới hoàn hồn, cưỡi ngựa từ từ theo sau hai cha con họ.

 

Ánh nắng ấm áp chiếu xuống, hắt bóng ba người xuống đất, tiếp nối với nhau.

 

Lúc này, thực sự giống như một gia đình bình thường.



 

Đầu xuân mới ấm, áo rét cất vào rương, váy áo màu nhạt khoác lên người, tương xứng với ngày xuân đẹp như tranh vẽ này.

 

Hôm nay, là ngày mà các cô nương ở kinh thành mong chờ đã lâu, rất nhiều người vì hôm nay, đã chuẩn bị rất lâu.

 

Hoắc thị và Lâm thị cực kỳ coi trọng ngày này, sáng sớm thức dậy, tràn đầy mong đợi tiễn Ngu Ninh lên xe ngựa, đi về phía hoàng cung.

 

Nội quan khảo hạch ở nội thị tỉnh trong hoàng cung, các nữ quân chờ thi từ Tây Hoa Môn đi vào, người nhà và hạ nhân đều phải đợi ở bên ngoài, yên lặng chờ đợi, bên ngoài cổng cung không được ồn ào.

 

Từ sáng sớm đợi đến giữa trưa, các cô nương tham gia khảo hạch lục tục đi ra, nhưng xe ngựa của Vĩnh Ninh Hầu phủ ở ngoài tường cung đợi rất lâu cũng không đợi được tiểu thư nhà mình đi ra.

 

Ngu Ninh không lập tức ra khỏi cung, đương nhiên không phải tự mình muốn, mà là bị Lương Đức mời đến một đình bát giác giả sơn yên tĩnh.

 

Nàng đi trên con đường đá xanh, một góc áo choàng đế vương đen vàng dần dần mắt.

 

Thiên tử cúi đầu nhìn sách trong tay, dường như không nhìn thấy có người xông vào nơi này, nhưng Ngu Ninh lại biết Thẩm Thác đã sớm nhìn thấy mình, chỉ là cố ý không để ý đến nàng mà thôi.

 

Loading...