Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 337
Cập nhật lúc: 2024-08-07 03:53:35
Lượt xem: 256
Chu Diệp lặng lẽ nói với Trương Huệ, ông hai Chu làm vậy để đề phòng đứa con trai chưa bao giờ gặp lại sau khi bỏ nhà đi kia.
Hina
Ông ấy không muốn bất kỳ tài sản nào của mình rơi vào tay con trai.
Xong xuôi những chuyện này, Trương Huệ và Lâm Tây trở về Bắc Kinh, đã là cuối tháng mười.
Đến ngày nghỉ, Hà Khang Hoa và Lâm Tây đến nhà họ Giang ăn cơm, Lâm Tây nói với Trương Huệ: “Trịnh Hinh Hinh du học về rồi.”
Mấy năm trước sau khi tốt nghiệp đại học, Trịnh Hinh Hinh đã bị gia đình đưa sang Mỹ du học để ngăn cản cô ấy theo đuổi anh hai Trương Huệ.
“Cô ấy thế nào rồi, có người yêu ở nước ngoài chưa?”
Lâm Tây lắc đầu: “Nghe bọn họ nói, Trịnh Hinh Hinh về Hồng Kông hai ngày đã đi Thượng Hải ngay.”
Trương Huệ kinh ngạc: “Cô ấy còn thích anh hai của em?”
“Ừm, xem ra vẫn còn tình cảm.”
Lâm Tây có chút thổn thức: “Năm đó bọn họ vừa quen biết, Trịnh Hinh Hinh còn đang học đại học, mới ngoài hai mươi tuổi, bây giờ đã hai mươi sáu, lớn như thế rồi, cũng không phải trẻ con nữa, cô ấy muốn ở bên anh hai em thật thì chắc người nhà cũng không ngăn cản được.”
Trương Huệ nghĩ đến anh hai và cha mẹ thì hơi lo lắng, không biết phải làm sao.
Anh hai cô cũng không còn trẻ nữa, ngoài ba mươi tuổi mà vẫn chưa kết hôn.
Nói ra, Trương Kiến Lâm có điều kiện tốt, công việc cũng tốt, cho dù hơi lớn tuổi cũng không thiếu người giới thiệu đối tượng cho, nhưng lần nào anh ấy cũng lịch sự từ chối.
Từ chối nhiều lần, mọi người dần dần nhận ra nhất định trong lòng Trương Kiến Lâm đã có ai.
Bản thân Trương Kiến Lâm thực sự cảm thấy kết hôn hay không không quan trọng, cứ sống lặng lẽ như vậy cả đời đi.
Khi anh ấy không còn hy vọng gì cho cuộc sống tương lai thì Trịnh Hinh Hinh trở về, cô ấy đã trưởng thành, cũng hiểu chuyện, nhưng tình yêu nồng nàn dành cho anh ấy vẫn không hề thay đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-337.html.]
Hai người gặp mặt, Trịnh Hinh Hinh vừa khóc Trương Kiến Lâm đã không chịu nổi, cái gì cũng muốn đồng ý với cô ấy.
Chẳng bao lâu sau, tin tức hai người hẹn hò truyền đến tai Trương Huệ.
Sau khi gọi điện thoại cho anh hai, Trương Huệ lại gọi điện thoại cho cha mẹ.
Biết trong lòng con trai có người, hiện tại cuối cùng cũng ở bên nhau, đương nhiên Trần Lệ Phương vui mừng khôn xiết.
Nguyên văn lời Trần Lệ Phương nói là, chỉ cần anh ấy sống tốt, bên cạnh có người hiểu anh ấy thì cho dù anh ấy có đi ở rể nhà người ta, bà cũng không có ý kiến.
Trương Kiến Lâm không thể ở rể, sau khi nói chuyện với Trịnh Minh Chí, anh đã quyết định dấn thân vào kinh doanh, nhưng quyết định này vẫn cần sự ủng hộ của gia đình.
Sau khi bàn bạc với cả nhà em gái, Trương Kiến Lâm quyết định về quê ăn Tết, còn đưa Trịnh Hinh Hinh về nhà ra mắt cha mẹ.
Hàm Hàm sửng sốt: “Chị Hinh Hinh quen bác thật ạ?”
“Ừm, Tết này còn đưa về gặp ông bà ngoại con đấy.”
“Trời ơi, người có duyên cuối cùng cũng ở bên nhau, làm con cũng muốn yêu đương rồi.”
Nghe vậy, Giang Minh Ngạn đang đọc sách ngẩng đầu lên: “Con vừa mới vào đại học, không chăm chỉ học tập đi, suốt ngày nghĩ linh tinh như vậy?”
“Cha, cha cổ hủ quá, Hannah còn có mấy người bạn trai rồi.”
Hannah là hàng xóm của bọn họ khi còn ở Đức, Hàm Hàm vẫn giữ liên lạc với Hannah, cũng như Hồ Ngọc, hai năm trước cả nhà bọn họ đã đến đại sứ quán Mỹ công tác.
“Kệ nhà người khác, dù sao cha cũng không cho phép.” Giang Minh Ngạn đứng dậy đi vào phòng làm việc, rõ ràng là đang từ chối nói tiếp chuyện này.
Hàm Hàm tựa vào vai mẹ kêu rên: “Con đã tròn mười tám tuổi, học năm nhất đại học rồi, sao cha lại quản con chặt như thế, Giang Sâm với Giang Phong cha có thèm quan tâm đâu.”
Hai anh em năm nay đang học năm nhất cấp ba lườm chị gái một cái, bọn họ làm bài tập cả ngày không xong, còn muốn quản thế nào nữa?