Thập niên 80: Con đường mỹ thực - Chương 87: Phòng Ở
Cập nhật lúc: 2024-07-24 03:00:27
Lượt xem: 488
Sau khi mấy người Hứa Cẩm Vi thuận lợi nhập học, Trịnh Bình và Tôn Trác cũng trở lại thành phố S, dù sao thì công việc của họ cũng ở đó và họ không thể rời đi quá lâu.
Cuộc sống đại học so với Hứa Cẩm Vi tưởng tượng nhàm chán hơn nhiều, cơ bản chỉ là chạy giữa lớp học và ký túc xá, cô có trí nhớ tốt, có thể học được những gì giáo viên dạy rất nhanh nên không cần tốn quá nhiều thời gian để học kiến thức cơ bản. Vào ban ngày, cô thích đến thư viện và đọc một số cuốn sách liên quan đến quản lý.
Về mối quan hệ giữa các cá nhân mà Trịnh Bình lo lắng nhất, cô có mối quan hệ rất hòa hợp với ba người bạn cùng phòng trong ký túc xá, họ được coi là những người bạn đồng giới rất hợp nhau.
Các bạn cùng phòng đều rất tốt, Vương Mẫn có tính cách của một người chị lớn, trong nhà có 5 anh chị em nên cô ấy rất biết cách quan tâm và ân cần với người khác, có sức hút như bạn trai tuyệt vời. Ngô Xuân Yến là kiểu người ít nói nhưng rất chăm chỉ trong công việc, cô luôn âm thầm làm những việc như dọn dẹp ký túc xá và lấy nước nóng. Lý Giai Giai là một cô gái rất sáng sủa, về cơ bản là một người vui vẻ nhất trong ký túc xá, cô ấy cũng sẵn sàng chia sẻ đồ ăn vặt mang theo với mọi người, rất hào phóng và không giấu giếm điều gì, điều này rất đáng yêu. Và Hứa Cẩm Vi đã đáp lại sự ưu ái đó, bất cứ khi nào ba người trong ký túc xá có câu hỏi mà họ không hiểu, cô sẽ giúp giải thích chi tiết hơn, so những gì giáo viên dạy trên lớp càng dễ hiểu hơn, khiến cả ba người đối với cô sùng bái không thôi.
Sau giờ học ngày hôm đó, khi bốn người cùng nhau đi về phía ký túc xá, họ nhìn thấy Thẩm Lâm Xuyên đang đứng ở tầng dưới ký túc xá của Hứa Cẩm Vi.
"Haha, Vi Vi, anh chàng của bạn đang đợi bạn kìa!" Lý Giai Giai cười hi hi vỗ vỗ vai Hứa Cẩm Vi.
“Ầy!” Hứa Cẩm Vi tức giận trừng mắt nhìn cô một cái :“Đừng nói bậy.”
Lý Giai Giai không hề sợ hãi cô, lè lưỡi, làm bộ mặt đáng yêu, thấp giọng lẩm bẩm: "Tôi không nói bậy, cả thế giới đều biết hội trưởng trường chúng ta thích bạn nha!"
Vương Mẫn và Ngô Xuân Yến chỉ cười không nói gì, nhưng hiển nhiên đều đồng ý với lời của Lý Giai Giai.
“Tôi không nói cùng các bạn nữa, giúp tôi mang sách lên nha.” Hứa Cẩm Vi hiếm khi lộ ra vẻ xấu hổ khi bị trêu chọc, đẩy mấy cuốn sách dày cộm đang ôm vào lòng Lý Giai Giai, khiến cô ấy nhất thời loạng choạng.
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
"Cố lên nha!" Lý Giai Giai vươn tay cổ vũ cô, sau đó ba cô bé cười lớn quay về ký túc xá.
Hứa Cẩm Vi lắc đầu buồn cười rồi đi về phía Thẩm Lâm Xuyên.
"A Xuyên, sao cậu lại tới đây? Tìm tớ có chuyện gì không?"
"Mấy ngày nay cậu không phải đang tìm nhà sao? Vừa lúc tớ nhìn thấy một chỗ thích hợp, liền muốn dẫn cậu đi xem."
"Thật sao?" Hứa Cẩm Vi hai mắt đột nhiên sáng lên, cô cười nói: "Vậy thì đi thôi."
Hai người vừa trò chuyện vừa chậm rãi bước ra ngoài trường.
Hứa Cẩm Vi mấy ngày nay đã xem xét nhà cửa và cửa hàng, dự định mở "Xương Cốt Vương" ở đây, sau đó để Trịnh Bình đến Bắc Kinh, bên thành phố S giao lại cho Dương Văn Vũ và dì Diệp, lại nhờ Thi Tử Bình thuê giúp một đầu bếp. Hơn nữa, bản thân Thi Tử Bình muốn mở một chuỗi nhà hàng lẩu, có thể anh ấy cũng sẽ làm theo. Dù sao Bắc Kinh cũng là trung tâm kinh tế chính trị của cả nước nên chắc chắn anh ấy sẽ mở một nhà hàng ở đây.
Cô thực sự cảm thấy bất an khi Trịnh Bình ở một mình ở thành phố S, chưa kể ba dượng tương lai của cô cũng ở Bắc Kinh, nên yêu xa không có lợi cho việc phát triển mối quan hệ.
Đương nhiên, một nguyên nhân khác là Hứa Cẩm Vi thực sự không quen ăn đồ ăn trong căn tin trường đại học, đều giống nhau mỗi bữa không có gì đổi mới, cô muốn tự mình nấu một số món ngon nhưng đều không được, cô ăn ở căn tin mỗi ngày như vậy trông rất thê thảm.
Khi nói chuyện điện thoại với Trịnh Bình cô bày tỏ suy nghĩ của mình, Trịnh Bình rất đồng ý. Bà cũng không muốn xa con gái mình, hai người ăn nhịp với nhau, Hứa Cẩm Vi ở đây tìm một cửa tiệm trước, sau khi quyết định xong, thì Trịnh Bình sẽ tới, hai người lại cùng nhau trang trí.
Hứa Cẩm Vi và Thẩm Lâm Xuyên đều cao và chân dài, bước đi rất nhanh. Hai người nhanh chóng đến một con phố thương mại gần đó. Đây là con phố sầm uất nhất Bắc Kinh, với lượng người qua lại rất đông. Sau đó, họ nhìn thấy một gian nhà phía trước hướng ra đường, ban đầu nó là một cửa hàng bán rượu và thuốc lá, bây giờ, vì ở nhà có chút rắc rối nên trên cửa dán một tờ thông báo, cửa tiệm muốn bán lại với giá 100.000 tệ.
“Cửa tiệm này tuy không lớn bằng cửa tiệm của cậu ở thành phố S, nhưng ở vị trí tốt, chủ cửa tiệm lại cần bán gấp nên giá thấp hơn rất nhiều. Căn phòng trên lầu cũng thuộc về chủ cửa tiệm, tớ đã nói chuyện với chủ cửa tiệm, nếu chúng ta cũng muốn, bà ấy có thể cho chúng ta một mức giá rẻ hơn, như vậy có thể coi là trên lầu dưới lầu, giống như nhà của cậu vậy." Thẩm Lâm Xuyên thấp giọng nói với Hứa Cẩm Vi.
Hứa Cẩm Vi gật đầu đồng ý, đất ở Bắc Kinh là tất đất tất vàng, với giá này mà có thể mua một cửa tiệm mặt tiền, chính là nghĩ cũng không dám nghĩ, mua được đã là đại may mắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-80-con-duong-my-thuc/chuong-87-phong-o.html.]
Sau đó hai người bước vào cửa tiệm, Thẩm Lâm Xuyên hét lên: “Dì Trương a.”
Chẳng bao lâu, một người phụ nữ trung niên phúc hậu vén rèm, từ phía sau phòng bước ra.
"Nha, tiểu soái ca đến rồi à? Cậu dẫn bạn gái đi xem nhà à?" Dì Trương mỉm cười chào Thẩm Lâm Xuyên.
Tai Thẩm Lâm Xuyên đột nhiên đỏ bừng, vội vàng giải thích: “Cô ấy còn chưa phải là bạn gái của con!”
“Ồ, vẫn chưa à…” Dì Trương cố ý nhấn mạnh từ “chưa”, mỉm cười nháy mắt với cậu, sau đó quay sang Hứa Cẩm Vi, thân mật nắm lấy tay cô: “Cô bé, Tiểu Thẩm đã nói với ta, nhà này là cậu ấy thay con tìm, con đến xem cùng ta nhé!”
Cửa tiệm rất sạch sẽ, có thể nói chủ nhân là một người yêu sạch sẽ, diện tích bên ngoài khoảng 70 đến 80 mét vuông, phía sau có một phòng, một bếp nhỏ và một nhà vệ sinh, tuy là chim sẻ nhưng có đầy đủ ngũ tạng, Hứa Cẩm Vi trong đầu đang suy nghĩ về cách bố trí cửa tiệm, đến lúc đó, cô chỉ cần đem gian phòng mở thông với nhà bếp ra thành một căn bếp rộng rãi, còn nhà ở thì có thể tìm một nơi khác.
“Cô bé, cậu bé đó thật sự không phải là bạn trai của con sao?” Dì Trương rõ ràng là người rất nhiệt tình, lúc này vừa dẫn Hứa Cẩm Vi vào trong xem cách bố trí cửa tiệm, vừa nói những lời tốt đẹp về Thẩm Lâm Xuyên : " Cậu bé đã chạy đến nhà ta vài lần, nói lời hay cả một sọt, cũng nài nỉ ta đem phòng ở trên lầu bán cho con, nói rằng sau khi nối lầu trên với lầu dưới, thì con sẽ thoải mái hơn.
Hứa Cẩm Vi nghe xong không khỏi mỉm cười, đồng thời nói giống như Thẩm Lâm Xuyên vừa nói: “Cậu ấy chưa phải là bạn trai của con.”
Một người như dì Trương sao có thể không hiểu ý tứ trong lời nói của cô? Bà lập tức cười lớn, đẩy cô lên lầu, "Được rồi được rồi, chúng ta lên lầu nhìn xem."
Tầng trên là khu dân cư, nhà còn khá mới, mới xây chưa đầy 3 năm, có tổng cộng ba tầng, cần đi vòng ra phía sau để lên lầu, nhưng nếu muốn nối tầng trên và tầng dưới cần phải lắp cầu thang thì sẽ không quá rắc rối.
Dì Trương lấy chìa khóa ra, mở cửa thì nhìn thấy một ông già tóc bạc trong nhà.
"Lão Vương, sao ông lại tới đây?" Dì Trương nhìn thấy ông già liền mở miệng hỏi.
"Ồ, vợ tôi để quên kính đọc sách ở đây, nên tôi lại đây lấy đó mà?" Ông lão nói xong nhìn Hứa Cẩm Vi đang đứng sau lưng dì Trương, không khỏi tò mò nói: "Đây là bạn gái của Tiểu Thẩm muốn mua nhà sao?"
"Đúng vậy, đúng vậy, ông lấy được rồi thì có thể rời đi, tôi còn phải dẫn Tiểu Hứa đi xem nhà." Dì Trương vội vàng đuổi người đi.
"Ồ, đừng sốt ruột, tôi còn muốn nhìn chung quanh xem còn có cái gì bỏ lại hay không." Ông lão chậm rãi nói: "Tiểu Thẩm còn nói, tôi có thể chậm rãi dọn, không cần phải vội vàng, cậu bé này cũng giỏi ăn nói và thành thật, còn tìm được một ngôi nhà khác cho chúng tôi, nếu không, chúng tôi có lẽ sẽ luyến tiếc không dọn đi.”
Lời nói của ông lão đã vô tình tiết lộ bí mật mọi chuyện về Thẩm Lâm Xuyên.
Hứa Cẩm Vi nghe xong ánh mắt có chút chớp động, lúc này cô cũng nhận ra được điều gì đó, căn nhà trên lầu hoàn toàn không phải của chủ cửa tiệm, mà là Thẩm Lâm Xuyên đã mua từ ông lão này và nhờ dì của chủ cửa tiệm giúp đỡ, giả vờ như đó là cùng một ngôi nhà rồi bán nó cho cô...
Ông lão vốn không có ý định bán, nhưng đại khái là vì bị Thẩm Lâm Xuyên quấy rầy nên mới đồng ý bán cho cậu ấy. Hơn nữa, vì để cho ông lão bán nhà, cậu ấy còn giúp ông lão tìm nơi ở mới, lúc này ông lão mới đồng ý dọn ra ngoài.
Ngôi nhà trên lầu bố trí hai phòng ngủ và một phòng khách, còn có nhà vệ sinh và bếp. Người già cũng yêu thích sạch sẽ, chỉ cần thay đổi đồ đạc và những thứ khác, đến lúc đó trực tiếp dọn vào sẽ không có vấn đề gì.
Anh chàng này, người khác làm cái gì cũng hận không thể thổi phồng thành 12 phần để tranh công, nhưng cậu ta thì ngược lại, làm chuyện tốt còn muốn che giấu, giống như sợ bị người ta nhìn ra dụng tâm của mình.
Hứa Cẩm Vi trong lòng cảm thấy ấm áp, lại có chút chua xót, nhưng khóe miệng lại không tự chủ mà nhếch lên, thấp giọng nói: "Thật là ngu ngốc."
Đồ ngốc Thẩm Lâm Xuyên vẫn đang đợi ở cửa tiệm tầng dưới, hoàn toàn không biết bí mật tính toán phòng ở của mình đã bị lộ, cậu ấy đang định đi ăn ở đâu đó với Hứa Cẩm Vi sau khi xem nhà xong.