Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 305

Cập nhật lúc: 2024-10-16 20:59:27
Lượt xem: 29

Dung Viễn đặt một miếng xương sườn ở trên thớt gỗ, cắt thành kiểu miếng, đặt lên trên bàn, anh cũng lại đây ngồi xuống.

Trang Linh Linh gắp một miếng xương sườn cho Phần Kỳ: “Chiêu thức ấy của A Viễn là dùng lửa nhỏ nướng xương sườn, là học từ một ông anh ở Đức Châu.”

Phàn Kỳ cúi đầu ăn xương sườn, nhiệt độ thấp nướng xương sườn thịt đã rời xương, lớp bên ngoài rắc một chút tiêu, bên trong mềm nhừ, hơn nữa nước sốt phong phú.

Ngoại trừ xương sườn, hai vợ chồng bọn họ còn chuẩn bị thanh long nhỏ, tiên dây lưng, hàu sống……

Hơn nữa nấu kho và nửa cái bánh trứng, Trang Linh Linh và Phàn Kỳ đều ăn no căng, Trang Linh Linh nói: "Không muốn hoạt động, nếu không buổi chiều mình nằm đi, chơi một trò chơi mà chồng em làm ý?”

Hai người ăn no ngồi ở trên đệm phòng khách, một người lấy một cái máy cầm tay chơi trò chơi, mấy người giúp việc Philippine bên ngoài đang dọn dẹp.

“Ngày thường bọn chị không đến đây ở, nơi này do chú Sáu quản gia quản lý.”

Trang Linh Linh nói với Phàn Kỳ, cô ấy nhớ tới Phàn Kỳ ở khu vực kia đều ở dạng nhà nhỏ, hỏi: “Nhà họ Hứa có một nghiệp vụ là làm bất động sản, lúc ấy mua miếng đất này, để lại cho nhà mình vài nhà, mỗi một nhà cách cục đều không giống nhau. Em gái Miêu, em muốn chị cho em một nhà hay không?"

Vân Mộng Hạ Vũ

“Phòng ở này phải ba bốn ngàn nhỉ? Hơn một ngàn một phòng, phải năm sáu trăm vạn. Hiện tại trong tay em nào có nhiều tiền như vậy?” Phần Kỳ nói với Trang Linh Linh.

“Không sao cả, chị cho em mượn, hiện tại thị trường chứng khoán đang tăng giá, sớm hay muộn em sẽ có cuộc sống đời trước.”

Phàn Kỳ lắc đầu: "Chị, năng lực bao nhiêu mới làm chuyện lớn như này. Các chị đầu tư với A Khiêm, em nghĩ cũng không chỉ anh ấy có thể kiếm tiền, còn bởi vì anh có giấc mơ này. Nhưng mà hai chúng em thật đúng là không cần thiết suy xét chuyện hưởng thụ vào lúc này. Hiện tại phòng ở rất nhỏ, em cũng muốn mua một căn. Nhưng biệt thự cao cấp như vậy em sẽ không suy xét đến, gần đây em muốn nhìn chung cư một chút."

“Được, chị nói với chú Sáu một tiếng, tìm tòa quanh nhà họ Hứa, thứ nhất là có ưu đãi, thứ hai có thể cho em lời kiến nghị.” Trang Linh Linh nói với Phàn Kỳ

.“Được ạ!”Hai người vừa chơi vừa nói, chuông điện thoại trong phòng khách vang lên, Trang Linh Linh gọi: “A Viễn, nhận điện thoại.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-305.html.]

Dung Viễn lên tiếng, rất nhanh anh đã đến bàn trên lầu hai: "Chú Sáu nói, chú ba muốn lại đây tìm hai chúng ta."

“Vậy để anh tới tiếp!”Trang Linh Linh nhớ tới một chuyện: “Em Miêu, em ăn sầu riêng không?”

“Ăn chứ!” Phần Kỳ nói.

Trang Linh Linh ngửa đầu, dùng miệng lưỡi làm nũng: “A Viễn, em muốn ăn sầu riêng.”

Dung Viễn bất đắc dĩ lắc đầu, đi trên lầu xuống, bổ sầu riêng, bưng hai cái chén lại đây, đặt ở trên bàn trà, xoay người rời đi.

Trang Linh Linh ném máy trò chơi cầm tay xuống, dẫn theo Phàn Kỳ đi rửa sạch tay, hai người một chén sầu riêng, hai người dựa vào nhau nằm ở trên sô pha ăn.

Phàn Kỳ nhét một cái muỗng sầu riêng mềm mại thơm ngọt vào trong miệng, ăn quá ngon.

Cô nghi hoặc: “Anh Viễn không ăn sao?”

“Không ăn, anh ấy ghét mùi sầu riêng.” Trang Linh Linh ăn sầu riêng nói: “Nhưng, chị thích làm nhất chính là ăn sầu riêng sau đó đi hôn anh ấy. Em từng thử chưa? Bộ dáng muốn từ chối còn nghênh đón của đàn ông này… Hắc hắc!"

Nghe chị Linh Linh hình dung, trong đầu Phàn Kỳ toát ra hình ảnh mình nhai măng đất đông lạnh, chạy tới muốn hôn Trần Chí Khiêm, cô hoài nghi mình thật sự muốn làm như vậy, Trần Chí Khiêm có thể nôn hết bữa cơm đoàn viên ra.

Cô lắc đầu, vẫn không nên bắt nạt người như vậy nhỉ?

Trang Linh Linh duỗi tay ôm cô: “Em chưa trải qua? Giữa vợ chồng chính là phải có loại tình thú này, từ từ…”

Trang Linh Linh dường như đột nhiên nhớ tới cái gì đó, cô ấy buông chén, chạy lên lầu, cầm một hộp quà đóng gói tốt đặt ở trong một cái túi giấy: “Món đồ chơi này, tặng em, chờ lát nhớ lấy ha!”

Loading...