Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-04-21 12:59:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những thứ mà nhìn không thấy sờ không được thì không thể nào thu vào.

Điều này dẫn đến khi cô thu một số dụng cụ, phần chính thì thu vào được nhưng những đường dây kết nối lại lập tức bị đứt.

Hoặc là khi thu được một bộ phận nhưng một bộ phận hay linh kiện khác không thể nhìn thấy lại bị lưu lại ở bên ngoài.

Bản thân Khương Nặc cũng tích trữ được không ít hạt giống, đều là hạt giống rau dưa hoa quả các loại, đã đủ cho bản thân cô sinh tồn rồi.

Mà những thứ này, bởi vì cô đã hứa với ông cụ Trịnh rằng sau này cô sẽ bí mật đưa lại cho người thích hợp nên cô sẽ không dễ dàng lấy ra dùng, mà tốt nhất là những thiết bị này cũng phải được bảo tồn nguyên vẹn.

Đương nhiên, cho dù sau này cô có lấy đi một ít hạt giống để trồng thì sau khi thu hoạch xong rồi, cô cũng sẽ chọn lựa những hạt giống tốt để bổ sung vào.

Hạt giống cũng không phải là tài nguyên không thể tái tạo.

Sau rất nhiều thời gian, cô mới lần ra được hết tất cả hệ thống đường dây của thiết bị, lại thu hết toàn bộ vào trong không gian cùng một lúc.

Sau khi thu thập xong, toàn bộ căn phòng lại trở nên đen kịt, không còn một chút ánh sáng nào.

Tuân theo nguyên tắc châu chấu đi qua không còn sót lại một ngọn cỏ, Khương Nặc lấy đèn pin ra tiếp tục tìm, thật đúng là lại tìm được một cái phòng chứa đồ, bên trong cất giữ một lượng lớn hộp nhôm, máy phát điện dự phòng, bình điện, còn có rất nhiều linh kiện vụn vặt, đều xếp ở trên kệ hàng.

Sau khi thu lại những thứ này, Khương Nặc nhìn về phía tấm kính dày nặng kia.

Tấm kính này thật sự rất dày, dày hơn cả kính chống đạn hai tầng nhà cô, là một thứ tốt.

Cô lại lấy búa ra, dỡ bỏ toàn bộ tấm kính trên tường xuống, từ trần xuống đến sàn.

Sau đó mới chậm rãi thu sạch phòng thí nghiệm.

Tình huống tầng bốn cũng không khác tầng năm là bao, nhiều chỗ đều bị đập phá, rác rưởi vứt bừa bộn, những thứ gì có thể lật ra đều bị lật hết, cũng may những dụng cụ này bọn họ không có hứng thú.

Khương Nặc thu hết toàn bộ.

Ngay cả đèn cũng không bỏ qua.

Tiếp theo là lầu ba.

Tầng ba vốn là khu nghỉ ngơi của viện nghiên cứu, có một phòng tập thể thao, còn có nhà ăn và một kho dữ liệu.

Sau khi bị mấy người Quang Tứ chiếm lấy, nơi này liền thành chỗ ở của bọn họ.

Hành lang phủ kín thảm, rất mềm mại.

Nhưng những tấm thảm này có rất nhiều màu sắc và hoa văn khác nhau, hiển nhiên không phải là đồ vật của viện nghiên cứu mà là được chuyển từ những quán cà phê và khu dân cư tới đó.

Phong cách lộn xộn, hỗn hợp cực đoan, nhìn thật sự chẳng ra cái gì.

Khương Nặc đi vào phòng ngủ trong cùng của Quang Tứ.

Phòng ngủ này vốn là một gian phòng nghỉ, hiện tại cũng phủ kín thảm mềm mại, bày một cái giường lớn, còn có một chiếc sô pha cùng với một tủ rượu.

Tủ rượu không biết từ đâu chuyển đến, phía trên đó bày đủ loại rượu.

Chắc hẳn anh ta đã gom hết tất cả số rượu thu thập được bày ở trong này.

Căn phòng rất lớn, bên cạnh ghế sô pha là một cái bàn làm việc, phía trên đặt một thanh đao, còn có mấy món kim khí.

Khương Nặc kéo ngăn kéo ra xem thử.

Bên trong lại có một cái tủ lạnh nhỏ, so với tủ lạnh trên ô tô thì lớn hơn một chút, cô vốn tưởng rằng trong này để đựng đồ uống ướp lạnh và rượu, nhưng thứ cô nhìn thấy lại là rất nhiều ngón tay.

Ngoài ngón tay còn có cả ngón chân nữa.

Tất cả đều bị cắt đến tận gốc, xét về mức độ tinh tế thì chắc hẳn đều là chân tay của phụ nữ.

Thậm chí còn dùng riêng một cái tủ lạnh nhỏ để bảo quản những thứ này, đoán chừng rảnh rỗi không có việc gì thì lấy ra nhìn một chút.

Khương Nặc cảm thấy buồn nôn.

Loại rác rưởi như gã Quang Tứ này thật sự c.h.ế.t không đáng tiếc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ta-tich-tru-hang-hoa-ban-kiem-tien/chuong-125.html.]

Loại người này ở xã hội văn minh chính là cặn bã, đến tận thế, bản chất ác độc của anh ta càng phóng đại, hơn nữa không cần phải kiêng nể gì cả.

Trận mưa to này đã khiến đỉnh núi trở thành một hòn đảo, mọi người trở thành nạn dân bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Nếu như Khương Nặc không đến đây, đám người Quang Tứ chắc hẳn sẽ tiếp tục làm ác, tiêu xài sạch sẽ vật tư, hành hạ g.i.ế.c c.h.ế.t hết những người bình thường. Chờ đến khi mưa tạnh, còn có thể giả vờ làm người bình thường đi ra ngoài nhận cứu trợ.

Một phát s.ú.n.g nổ đầu thật sự quá hời cho anh ta.

Khương Nặc thu lại ghế sô pha và tủ rượu, còn có một ít dây thừng dưới giường, dao, còn có tất cả đồ dùng trong nhà bằng gỗ ngoại trừ chiếc giường rồi rời khỏi gian phòng này.

Chiếc giường bị rác rưởi ngủ trên đó thật sự quá bẩn, thu vào không gian không thể vượt qua được chướng ngại trong lòng.

Gian phòng bên cạnh vốn là phòng đọc sách, bây giờ cũng bày một cái giường.

Nơi mà tên cặn bã từng sống, nhìn đi đâu cũng thấy dấu vết của tên cặn bã khắp nơi. Khương Nặc ghét bỏ không muốn lật tìm quá nhiều, tìm được hai cái còng tay có chìa khóa, còn có một số dây thừng, móc câu.

Kho dữ liệu bị hư hỏng gần hết, hầu hết các tủ cũng là trống không.

Trên giá sách có rất nhiều sách, phần lớn là sách chuyên nghiệp, bị ném đầy trên sàn.

TBC

Khương Nặc thu giá sách vào không gian, lại thu sách, đặt từng cuốn lại trên giá sách, sắp xếp gọn gàng.

Sau đó cô đi vào phòng tập thể thao.

Phòng tập thể thao ngược lại rất sạch sẽ, xem ra bình thường cũng được sử dụng.

Không gian rất lớn, đồ tập trong này cũng rất đầy đủ.

Có lẽ vốn dĩ là để khuyến khích các chuyên gia học giả này tập thể dục nhiều hơn, nhưng tỷ lệ sử dụng không cao, cuối cùng toàn bộ đều làm lợi cho những tên tội phạm này.

Đầu tiên là cô nhìn thấy 8 chiếc xe đạp động.

Thứ này ở tận thế có thể phát điện, còn rất thực dụng, cô thu hết toàn bộ, sau này có thể tìm cơ hội đưa cho Lý Mộng một cái.

Còn có máy chạy bộ, máy chèo thuyền, tạ các loại.

Lại thu hết toàn bộ.

Đồng thời cô cũng cảm khái thiết bị phát điện của viện nghiên cứu này thật sự không tệ, đủ cho nhu cầu sử dụng hằng ngày của họ, ngay cả phòng tập thể thao cũng không thành vấn đề.

Đi xuống dưới tìm xem thử, chắc chắn vẫn còn xăng hoặc dầu diesel.

Rời khỏi phòng tập thể thao, Khương Nặc đi vào nhà ăn.

Trong nhà ăn cũng trải thảm màu sắc lộn xộn, trên bàn ăn bày không ít bộ đồ ăn tinh xảo. Có hai tủ lạnh lớn, nhà kho nhỏ bên trong còn có không ít vật tư, bao gồm gạo, bột mì, đồ hộp, còn có nước.

Khiến Khương Nặc nhíu mày chính là, ở ngay chính giữa nhà ăn có một cái lồng sắt lớn, lồng sắt có điện, phía trên có gai nhọn, mơ hồ còn có vết m.á.u chưa lau sạch.

Có lẽ là để vừa ăn cơm vừa tra tấn người khác.

Ngoại trừ vật tư, cô cũng lấy cái lồng sắt kia đi.

Ác nhân tự có ác nhân trị, nếu cô gặp phải loại cặn bã tương tự sẽ để cho bọn họ tự mình thể nghiệm cảm thụ một chút, như vậy cũng không sai, đúng không?

Tầng hai vốn là phòng hội nghị.

Phòng hội nghị vẫn còn, có lẽ đám người Quang Tứ không có việc gì sẽ dùng một chút.

Cả phòng đều bị dọn sạch, đồ vật bên trong cũng không biết đã đi tới nơi nào, có thể đã bị ném đi cũng có thể bị đốt đi.

Tóm lại, nó trống rỗng, được dùng làm phòng cho người hầu.

Ngoài ra còn có mấy phòng nữa, có lẽ là phòng giam.

Cô đoán tầng hai là nơi bị hư hại nặng nề nhất.

Nhưng khi Khương Nặc đi tới tầng một, mới phát hiện ra mình nghĩ sai rồi.

Tầng một về cơ bản đã bị đập hết, hơn nữa còn rất bẩn, bốc ra đủ loại mùi hôi thối, chỗ duy nhất còn sạch sẽ chỉ có tiền sảnh và phòng phân phối điện.

Loading...