Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 394
Cập nhật lúc: 2024-08-29 22:13:21
Lượt xem: 90
"Bánh bông lan hấp và trà sữa mọi người nếm thử đều là mấy món trong cửa hàng của nhà chúng ta ở trên trấn, có lẽ bình thường mọi người rộn nên chưa từng ăn thử."
Thẩm Lâm thị khẽ cười nói.
Thẩm Lâm thị nói như vậy đương nhiên vì muốn giữ mặt mũi cho họ, dù ở huyện thành đồ bán trong Thẩm Ký không được tính là đắt nhưng tuyệt đối không phải rẻ, người trong thôn có khả năng mua được nhưng tuyệt đối sẽ không nỡ mua.
"Muội tử nói đúng lắm. Còn không phải sao? Ngày nào bọn ta cũng loay hoay đến mức chân không chạm đất." Một thím trong số đó vừa nghe Thẩm Lâm thị nói lời này cảm thấy rất dễ nghe liền cười, phụ họa theo bà ấy.
"Đây đều là thức ăn trong cửa hàng? Vậy ta phải nếm thử mới được, nghe nói rất đắt!" Một thẩm khác nhìn tất cả đồ ăn trên bàn mà âm thầm nuốt nước miếng.
"Ôi, món này thơm quá! Vậy ta cũng không khách sáo nữa."
Một thẩm khác vừa nói xong thì bắt đầu cầm một miếng bánh bông lan lên cắn thử, hai mắt lập tức sáng lên, bà ấy lớn tiếng nói: "Ôi, thứ này quả nhiên rất ngon! Vừa thơm vừa mềm, bên trong còn có quả nho nữa."
"Đây là trà gì, nhìn không giống trà phổ thông, mùi vị lại không phải mùi vị thường thấy, không béo, nhạt hơn rất nhiều nhưng cực kỳ thơm, rất kích thích vị giác."
Một thẩm khác vừa uống một ngụm trà sữa thì mặt mày đều hiện rõ vẻ bất ngờ, bà ấy nhìn chằm chằm vào cốc trà sữa, cảm thán nói.
"Các thẩm ưa thích là được rồi."
Thấy mọi người ăn uống vui vẻ như vậy, trong lòng Thẩm Lâm thị cũng thấy rất vui, bà ấy nhìn sang Thẩm Bích Thấm bằng ánh mắt vô cùng tự hào, tất cả đều nhờ khuê nữ này của bà ấy đã nghĩ ra.
"Muội tử à, ta nói muội đúng là có phúc, có Thẩm nha đầu lanh lợi như vậy, lại thêm Ngọc nha đầu thiện lương, hiếu thảo, cuộc sống tốt đẹp còn chờ muội ở sau này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-394.html.]
Một thẩm trong số đó có gương mặt gầy, sau khi cắn mấy miếng hết cái bánh bông lan trong tay mình thì nói như vậy với Thẩm Lâm thị, tuy bên ngoài nghe giống như đang hâm mộ Thẩm Lâm thị nhưng có thể nghe được rất rõ có ẩn ý trong này.
"Đúng vậy. Ôi, muội xem Ngọc nha đầu, mới bao lâu không gặp mà đã duyên dáng hơn trước kia rất nhiều, thật sự không biết nhà ai có phúc lấy được cô nương tốt thế này."
Một thẩm khác nhếch chân mày lên, bà ấy vừa nghe người có gương mặt gầy nói là hiểu ngay mục đích của người này cũng giống mình, đều xem trọng Ngọc nha đầu.
"Đúng rồi, ta nói này muội tử, Ngọc nha đầu nhà muội năm nay cũng mười chín tuổi rồi nhỉ? Nếu không gả đi, thật sự muốn nuôi thành bà cô già sao? Muội có dự định gì chưa?" Một thẩm mặc y phục cổ tròn màu xanh ngồi bên cạnh Thẩm Lâm thị lập tức hỏi.
Nghe đến đây, Thẩm Bích Thẩm đã hiểu ngay, hôm nay mấy thẩm này đến đây chúc tết, chỉ sợ rằng còn có ý đồ khác, có lẽ tất cả đều chú ý đến Thẩm Bích Ngọc rồi.
Thẩm Bích Ngọc cũng ngồi gần đó, giọng nói của mấy thẩm này lại không nhỏ nên rất đương nhiên tất cả đều lọt vào tai nàng ấy, gương mặt đang tươi cười của nàng ấy lập tức đỏ lên nhưng trong lòng lại đang âm thầm sốt ruột, nàng ấy không muốn gả cho người khác, chỉ muốn gả cho Thẩm Đại Võ khờ khạo kia.
Nghĩ đến đây Thẩm Bích Ngọc không khỏi nhìn về phía Thẩm Bích Thấm. Thấm Nhi đã tặng giày đi rồi sao lại không nhận được một câu trả lời nào, là Đại Võ không muốn hay thế nào? Thật sự khiến người ta sốt ruột c.h.ế.t mất.
Bị Thẩm Bích Ngọc nhìn như vậy Thẩm Bích Thẩm lập tức chột dạ, nàng đang tự nhủ không biết bao giờ các thẩm này mới ra về, nàng phải trả lời cho đại tỷ biết.
"Ta cũng rất muốn đây. Trước đây điều kiện trong nhà không được tốt, chỉ sợ gả
Ngọc Nhi sớm sẽ khiến con bé ủy khuất, cũng sợ người ta dị nghị, cảm thấy ta nhận con thừa tự vì muốn kiếm lời"
Thẩm Lâm thị khẽ cười nói: "Bây giờ điều kiện gia đình tốt hơn nên phải chọn một cửa hôn sự tốt cho Ngọc Nhi."
"Vậy muội có yêu cầu gì không?"