Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 586
Cập nhật lúc: 2024-09-20 23:00:56
Lượt xem: 78
"Lời này của ngươi có ý gì?" Nghe đến đây, sắc mặt Thanh Nhi lập tức thay đổi, ả ta tức giận nhìn Thẩm Bích Thẩm chất vấn.
"Ta cũng không nói ngươi, ngươi lại tự đoán mình, lẽ nào ngươi thật sự làm ra chuyện gì không tuân thủ chuẩn mực đạo đức của nữ tử sao?"
Thẩm Bích Thẩm thờ ơ nói. Đối với những kẻ muốn gây bất lợi cho mình, nàng tuyệt đối không nhân từ với kẻ đó.
"Tiện nha đầu ngươi có ý gì? Ta cho ngươi biết, Thanh Nhi nhà ta chính là cô nương tốt nhất trên đời này, nếu ngươi còn dám nói năng lung tung, lão tử lập tức đánh c.h.ế.t ngươi."
Thẩm Thủ Nhân nổi giận đùng đùng, ông ta đưa tay muốn đánh Thẩm Bích Thẩm nhưng lại bị Thẩm Thủ Nghĩa nắm chặt cổ tay rồi đẩy mạnh trở về.
"Thẩm Thủ Nhân, ngươi có chuyện gì thì nói với ta, Thấm Nhi chẳng qua chỉ là một tiểu cô nương, ngươi cần gì muốn ra tay với một đứa bé." Thẩm Bích Thấm thản nhiên nói với Thẩm Thủ Nhân.
Đối với kẻ từng là đại ca này, ông ấy đã không còn lưu luyến hay chờ mong gì nữa, nếu có cũng chỉ là dửng dưng.
"Đúng vậy. Thẩm Thủ Nhân, ngươi an tâm, chúng ta đều tin tưởng cách làm người của Trọng Thành, nếu ngươi lại đến nói bậy bạ gì nữa cũng đừng trách nông cụ trong tay bọn ta không có mắt!"
Thấy thế này, thôn dân cũng tức giận, họ lập tức bước lên chỉ trích Thẩm Thủ Nhân, mọi người đều nắm chặt nông cụ trong tay mình.
"Các ngươi! Hừ, đều là bọn ngu xuẩn! Nếu các người đã không nghe thì lão tử cũng không nhiều lời nữa. Thanh Nhi, chúng ta đi!"
Thấy thái độ của thôn dân không tốt lắm, Thẩm Thủ Nhân cũng rất sợ, hắn vừa dứt lời đã kéo theo Thanh Nhi rời đi mà mặt mày đều xám xịt.
"Đúng rồi, còn một chuyện nữa. Thôn trưởng, chuyện dong riềng trong thôn của chúng ta phải được giữ bí mật, không được tiết lộ ra ngoài" Thấy hai người kia đã rời đi, Thẩm Bích Thẩm mới quay đầu lại dặn dò thôn trưởng.
"Vì sao?" Thôn trưởng nhìn Thẩm Bích Thẩm mà không hiểu gì.
"Thôn trưởng, ông xem, dong riềng của chúng ta có năng suất cao như vậy, nếu quan phủ biết được sẽ đến hỏi thăm, đến lúc đó sợ là dong riềng của chúng ta sẽ bị bắt chia cho các thôn khác cùng trồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-586.html.]
Thẩm Bích Thấm kiên nhận giải thích với mọi người: "Tuy đây là chuyện tốt nhưng cháu vẫn hy vọng để thôn của chúng ta kiếm được một khoản tiền lời trước, phải tích lũy tài phú cho thôn của chúng ta trước.
"Nếu thật sự như vậy, đến lúc đó bị biết được, quan phủ có trị tội chúng ta không?"
Thôn trưởng lo lắng hỏi. Thời đại này, bá tánh đều có tâm lý e ngại quan viên rất sâu.
"Không phải chúng ta không báo lên mà chỉ muốn xác định sản lượng một cách chắc chắn, sau đó mới báo lên. Mọi người nói có đúng không?" Thẩm Bích Thẩm mỉm cười nói với mọi người.
"Đúng vậy! Thẩm cô nương nói rất đúng!"
"Đúng như Thẩm cô nương đã nói, bọn ta chỉ muốn gieo trồng thử thế nào mà thôi."
Nơi này không có ai là kẻ ngốc, họ lập tức hiểu ý của Thẩm Bích Thẩm, làm thế này chính vì lợi ích của thôn, hơn nữa cũng không phải việc làm phi pháp gì cả nên rất đương nhiên mọi người đều không có ý kiến, tất cả đều gật đầu tán thành.
"Được, nếu đã như vậy thì lão hủ phải nói trước, nếu người nào dám tiết lộ tin tức này ra ngoài, ta sẽ lập tức xử lý theo thôn quy!" Thôn trưởng cảm kích nhìn mấy người Thẩm Thủ Nghĩa, sau đó lại nghiêm mặt nói với mọi người.
"Thôn trưởng, ngài yên tâm, có c.h.ế.t bọn ta cũng không nói.’’
"Không sai, nếu người nào dám tiết lộ chuyện này ra ngoài, kẻ đó chính là tội nhân của thôn chúng ta, nếu là nam thì đánh cho gần c.h.ế.t rồi đuổi ra khỏi thôn, nếu là nữ sẽ nhét vào lồng heo ngâm xuống nước."
Nghe theo thôn trưởng, các thôn dân đều nghiêm túc nói.
"Mọi người nghe ta nói một câu đã!"
Lúc này Thẩm Thủ Nghĩa mới bước lên nói. Thấy Thẩm Thủ Nghĩa mở miệng các thôn dân lập tức dừng lại không tiếp tục ồn ào nữa, tất cả đều chăm chú lắng nghe.
"Dù thế nào thì chuyện này cũng liên quan đến lợi ích của thôn làng, đến lúc đó tất cả thu nhập đều phải được phân phối hợp lý.
Thẩm Thủ Nghĩa chậm rãi nói tiếp: "Nhưng sau khi thu hoạch dong riềng này, không phải ai cũng được thu về nhà mình, phải là người tham gia khai hoang, trồng trọt từ đầu đến cuối mới có thể nhận lấy kết quả thu hoạch. Vì vậy ngay bây giờ ai không đồng ý tham gia thì phải nói, cũng không cần khai hoang nhưng đến lúc thu hoạch thì không được nhận tiền."