Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 689
Cập nhật lúc: 2024-09-26 09:20:26
Lượt xem: 83
"Nhổ thuyền?"
"Ha, cô nương không biết cái này đâu."Nhổ thuyền" này là cách nói của người dân địa phương, mỗi khi thuyền đi xuôi dòng thì gọi là "thả thuyền", đi ngược dòng phải "nhổ thuyền", ý là phải kéo thuyền." Thấy Thẩm Bích Thấm không hiểu nên Trần Hữu Chí vội vàng giải thích.
"Thì ra là vậy."
Nghe vậy Thẩm Bích Thẩm gật đầu. Hoàn toàn chính xác, kéo thuyền cũng chính là lôi thuyền đi nên nói nhổ thuyền ngược lại nghe chính xác hơn: "Vậy ngươi có biết đi đến đó như thế nào không?"
"Đương nhiên biết, trước kia tiểu nhân đã đi không ít chuyển giao hàng đến bên đó." Trần Hữu Chí nói rất chắc chắn.
"Tốt lắm! Vậy ngươi mau chuẩn bị, ngay ngày mai sẽ cùng ta đến trấn Anh Đô" Thẩm Bích Thẩm phấn khởi nói.
"Vâng, được, được!" Trần Hữu Chí phấn khởi suýt nữa đã nhảy cẫng lên. Cuối cùng hắn cũng không cần phải bị nhốt lại trang viên nữa, có trời mới biết trong khoảng thời gian này hắn buồn bực sắp c.h.ế.t rồi.
Nhìn thấy dáng vẻ phấn khởi này của Trần Hữu Chí, sáu người còn lại đều tỏ ra ước ao, họ cũng rất muốn ra ngoài.
"Trần Hữu Chí và ta đi đến đó chiêu mộ người kéo thuyền, mấy người các ngươi phụ trách chuẩn bị những thứ cần thiết cho thương đội, ta không quá rõ về phương diện này nên giao cho tất cả các ngươi."
Tiếp theo đó Thẩm Bích Thẩm vừa nhìn về phía một người có cơ thể gầy nhỏ nhất trong số mấy người họ, đó là một thanh niên có đôi mắt rất lanh lợi: "Triệu Tiểu La, ta giao cho ngươi toàn quyền phụ trách, cần bao nhiêu ngân lượng thì đến tìm đại công tử lấy."
|
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-689.html.]
"Vâng, tiểu nhân đã hiểu, cô nương yên tâm! Tiểu nhân sẽ xử lý thỏa đáng việc chuẩn bị xây dựng thương đội." Nghe vậy, Triệu Tiểu La lập tức hớn hở nhận lời.
Thấy Triệu Tiểu La được điểm tên làm người phụ trách, mấy người khác đều ghen tỵ với hắn. Tên tiểu tử thối này đúng là giẫm phải vận cứt chó, nhỏ tuổi như vậy lại được cô nương trọng dụng, mua đồ chính là công việc rất béo bở.
Để mấy người Trần Hữu Chí đi ra, Thẩm Bích Thấm mới nói lại quyết định này một lần nữa, sau cùng mọi người quyết định ngày mai để hai người Thẩm Thủ Nghĩa và Lưu Trường Phúc sẽ đi theo Thẩm Bích Thấm đến huyện Nam An, ngoài ra còn dẫn thêm mười người từ trang viên bên kia làm hộ vệ cùng đi đến đó.
"Tam ca, trong khoảng thời gian muội và phụ thân không có ở đây, chuyện trong cửa hàng đều nhờ vào huynh." Thẩm Bích Thẩm nhìn Thẩm Kỳ Viễn nói. Chuyện tìm thương nhân hợp tác trước đó tuy có Lâm Bân đi cùng nhưng không thể phủ nhận cố gắng của Thẩm Trí Viễn, đúng là có không ít thương nhân đã bị hắn lôi kéo đến hợp tác, vì vậy có thể thấy được Thẩm Trí Viễn rất có thiên phú ở phương diện này.
"Ngũ muội yên tâm!" Nếu trước đây hắn hơi sợ hãi thì bây giờ Thẩm Thủ Nghĩa đã vững vàng hơn rất nhiều, hắn không hề do dự mà gật đầu đồng ý ngay.
"Thẩm cô nương muốn đi huyện Nam An, chúng ta có cần đi theo không?" Sau núi, phía sau Phùng gia có sáu bóng người đang thương nghị.
"Đương nhiên phải đi. Trấn Anh Đô? Nếu ta nhớ không lầm thì trước đây không lâu bên đó đã bị giặc Oa cướp sạch, nếu vẫn còn giặc Oa ở gần đó thì sao? Nếu Thẩm cô nương xảy ra chuyện, các ngươi có gánh được lửa giận của thiếu chủ?" Long Thất tức giận trừng mắt nhìn Long Thập Nhị nói.
"Ta cũng chỉ hỏi mà thôi. Vậy lão gia tử bên này làm thế nào?" Long Thập Nhị tủi thân sờ lên mũi mình nói.
"Đương nhiên phải có người ở lại bảo vệ. Lão bát, lão thập và tiểu thập nhị, ba người các ngươi ở lại đây bảo vệ lão gia tử, lão cửu và thập nhất đi với ta bảo vệ Thẩm cô nương." Long Nhất im lặng một lúc mới nói.
"Vì sao không cho ta đi? Lão thất, thất ca, ngươi dẫn ta theo với!" Nghe vậy Long Thập Nhị không muốn làm theo, hắn bước lên cầu xin nói.
"Ngươi đi theo làm cái gì? Tính tình thì nóng nảy, nếu xảy ra chuyện xấu thì thế nào? Không cho ngươi đi."