Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 245
Cập nhật lúc: 2024-09-22 22:51:15
Lượt xem: 115
Nhà họ Lý gần, nhấc chân chạy tới nhà Diệp Trường Vinh. Ông bà ngoại Lý vừa thấy Khương Nhã liền biết con trai không nói bậy, nhìn dáng vẻ giống hệt đó, nói Hoan Hoan không có quan hệ gì với người phụ nữ này, không ai tin. Bà ngoại thầm nghĩ: Ôi mẹ ơi, đây chắc chắn là mẹ ruột của Hoan Hoan, hai mẹ con giống nhau biết bao!
Lý Vệ Hoa vội vàng giới thiệu cho ba mẹ bà: “Hai vị này là ba và mẹ của Hoan Hoan, tên Lục Vân Triết và Khương Nhã.”
Lục Vân Triết và Khương Nhã vội vàng chào ba mẹ của Lý Vệ Hoa, sau đó cùng nhau nói chuyện. Mấy người đang nói chuyện, bà nội Diệp bảo con trai cả chở bà cụ tới nhà thằng hai.
Bà cụ vừa vào liền ào ào: “Hoan Hoan lớn lên ở nhà họ Diệp chúng tôi, không thể cho người khác!”
Hai vợ chồng thằng hai khó khăn lắm mới nuôi Hoan Hoan lớn, không thể tặng con gái cho ba mẹ ruột cô như vậy, nếu như thế, không phải là nuôi phí sao? Nuôi con cho người ta, chắc chắn không được. Hơn nữa Hoan Hoan là mệnh quý nhân, bà cụ còn trông mong mệnh quý nhân của Hoan Hoan có thể vượng gia, sao có thể dễ dàng để Hoan Hoan đi?
Diệp Trường Vinh nghe thấy giọng của mẹ ông, vội vàng ra ngoài đón. Lời của mẹ ông khiến người ta khó xử, để Hoan Hoan và vợ chồng Lục Vân Triết nghe được chắc chắn sẽ không thoải mái. Ông bà ngoại Lý nghe thông gia nói vậy, trong lòng lẩm bẩm hai câu, giả vờ không nghe thấy, tiếp tục nói chuyện với ba mẹ ruột của Diệp Hoan. Vốn dĩ Lục Vân Triết và Khương Nhã định ra ngoài đón bà nội Diệp, bị hai người họ ngăn lại.
Nếu sự việc có thể được giải quyết hòa bình, đâu cần phải cáu giận? Diệp Trường Vinh vội vàng kéo mẹ ông lại, thấp giọng nói: “Mẹ, mẹ nói chuyện đàng hoàng. Người ta tới nhà là khách, đó là ba mẹ ruột của Hoan Hoan, sau này không thể không qua lại, mẹ không thể nói khó nghe quá, đắc tội người ta.”
Con trai nhắc nhở như vậy, bà nội Diệp bỗng nhiên nhớ ra gì đó, bà ghé sát con trai hỏi nhỏ: “Ba mẹ ruột của Hoan Hoan làm gì?”
Anh cả Diệp đứng một bên làm phông, nghe em hai giải thích với mẹ. Vừa tới nhà em hai, mẹ ông ấy đã vứt ông ấy sang một bên.
Diệp Trường Vinh: “Ba con bé là giáo sư đại học B, con bé vừa mới nhận mẹ, con không biết người ta làm gì.” Mẹ ông hỏi cái này làm gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-245.html.]
Bà nội Diệp tiếp tục truy hỏi: “Vậy họ là người ở đâu?”
“Ba ruột Hoan Hoan là người Bắc Kinh. Mẹ, mẹ hỏi làm gì?” Diệp Trường Vinh buồn bực.
Bà nội Diệp thực tế lại sắc bén nói: “Còn có thể làm gì, nếu điều kiện của ba mẹ ruột Hoan Hoan tốt, chúng ta để họ nhận nhau, sau này trong nhà có thêm thân thích; nếu điều kiện của ba mẹ ruột Hoan Hoan không tốt, không thể để Hoan Hoan nhận họ. Các con phí tâm phí sức nuôi Hoan Hoan lớn, còn cho nó vào đại học, lẽ nào muốn nó về chỗ ba mẹ ruột, bán sức kiếm tiền cho họ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Thêm thân thích ở Bắc Kinh, dĩ nhiên bà nội Diệp không phản đối. Chỉ cần Hoan Hoan không cắt đứt qua lại với nhà họ Diệp là được. Nếu ba mẹ ruột Hoan Hoan nghèo khó, khổ sở, năm đó là vì Hoan Hoan là con gái mà vứt bỏ cô, bà nội Diệp sẽ không để Hoan Hoan nhận họ.
Vừa nãy anh cả Diệp quay về nhà nói, bà nội Diệp nghe xong liền sốt ruột, không nghe hết đã bảo anh cả dẫn bà cụ tới nhà thằng hai. Vốn dĩ anh cả Diệp không giỏi ăn nói, không giải thích chu toàn với mẹ, khiến bà nội Diệp hiểu lầm, cho rằng ba mẹ ruột Diệp Hoan tới là giành con với nhà họ.
Diệp Trường Vinh nghe xong vội nói: “Năm đó ba mẹ ruột của Hoan Hoan không phải cố ý bỏ con ở cổng nhà chúng ta, là có nguyên nhân. Khó khăn lắm cả nhà mới đoàn tụ, mẹ không thể nói lời đ.â.m chọt trái tim người ta, nếu Hoan Hoan nghe được không vui thì phải làm sao?”
Bà nội Diệp lo lắng hỏi: “Hoan Hoan không nói đi theo ba mẹ ruột nó, nói sau này không về nữa chứ?”
“Mẹ, Hoan Hoan là đứa trẻ không có tình người sao? Chắc chắn không thể đi không về nữa. Hoan Hoan học đại học ở Bắc Kinh, cách xa nhà chúng ta như vậy, đi theo ba mẹ con bé có gì khác biệt, mẹ đừng bận lòng nữa. Ba mẹ Hoan Hoan đều là người thấu tình đạt lý, sẽ không bảo Hoan Hoan cắt đứt quan hệ với chúng ta. Lát nữa mẹ nói chuyện tử tế với họ…” Diệp Trường Vinh giải thích chung chung một lượt, tốt xấu cũng thuyết phục mẹ ông, dẫn người vào nhà.
Lục Vân Triết và Khương Nhã vội vàng đứng dậy chào bà nội Diệp. May mà vừa nãy bà nội Diệp nghe con trai giải thích, an ủi, trong lòng vững vàng hơn mới nói chuyện tử tế với hai người.
Bà nội Diệp nói: “Hoan Hoan là do vợ chồng thằng hai phí tâm nuôi lớn. Cho dù anh chị nhận con, cũng không thể bắt Hoan Hoan cắt đứt quan hệ với nhà chúng tôi…”
Lục Vân Triết vội vàng hứa: “Không thể, không thể, Hoan Hoan muốn về khi nào thì về khi ấy!”