Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 322
Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:27:39
Lượt xem: 138
Nhiễm Hàn và Diệp Hoan ăn sáng ở nhà, sau đó lái xe tới nhà ba mẹ Lục.
Lúc hai vợ chồng tới, ba mẹ Diệp cũng ở đó, họ đang tính toán tiền lễ nhận được hôm qua. Tiền lễ bên họ hàng ở quê tính ra đều cho hai vợ chồng Diệp Trường Vinh, tiền lễ do bạn bè thân thích bên Bắc Kinh tạm thời do Lục Vân Triết giữ.
Đợi hai người giúp ba mẹ tính xong, Diệp Hoan hỏi thân thích ở quê.
“Mẹ, họ ở nhà, hay là ra ngoài chơi? Nếu không quen đường, con và sư huynh dẫn họ ra ngoài dạo chơi.”
Lý Vệ Hoa xua tay nói: “Các con mới kết hôn, đâu cần phải phiền tới hai con. Không phải còn có Diệp Đông và Diệp Nam sao, mẹ bảo hai đứa nó dẫn ông bà con ra ngoài chơi rồi. Ba nội con nói, bà ấy lớn tuổi, sau này chưa chắc có thể tới được không, muốn để cháu dẫn bà ấy dạo vòng Bắc Kinh. Còn có bác gái và thím con, đều dạo phố mua quần áo rồi, nói quần áo ở chợ bán sỉ Bắc Kinh vừa đẹp vừa rẻ, muốn mua thêm vài bộ mang về cho người nhà.”
“Mẹ, vậy mẹ và ba có nơi nào muốn đi không, hai bọn con đưa ba mẹ đi?”
Sau khi Diệp Hoan hỏi, Nhiễm Hàn vội vàng bày tỏ anh có thể làm tài xế.
Diệp Trường Vinh tiếp lời nói với Diệp Hoan và Lục Vân Triết bọn họ: “Nói ra vẫn là con gái ân cần hơn. Nhưng không cần hai đứa lo đâu, đợi các con kết hôn có con, sau khi ba và mẹ con nghỉ hưu, định tới chăm con giúp các con, tới lúc đó có nhiều thời gian đi dạo, không gấp.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Vân Triết nói: “Hoan Hoan, không phải con nói một thời gian nữa sẽ đi làm sao, ba thấy chi bằng con thi bằng lái trước khi đi làm, nếu ở bên ngoài dùng tới cũng tiện hơn.”
“Sư muội, anh có thể dạy em lái xe, đợi em biết rồi, anh tìm người làm bằng lái cho em.”
Thời này xe ô tô tư nhân còn ít, thi bằng lái không nghiêm ngặt như thế, cách mà Nhiễm Hàn nói khả thi.
Diệp Hoan lập tức gật đầu: “Em đã sớm muốn học lái xe, sư huynh có thời gian thì dạy em lái xe.”
Dù sao thì sau khi Nhiễm Hàn vừa kết hôn với Diệp Hoan, thật sự không có bao nhiêu việc. Bởi vì Nhiễm Hàn không qua lại gì với nhà họ Nhiễm, Diệp Hoan không cần đến nhà chồng nhận người thân, sau khi kết hôn đỡ được một số chuyện, đây coi như là một lợi ích.
Sau đó Diệp Hoan có thời gian theo sư huynh tới nơi rộng rãi học lái xe, còn chơi với ba mẹ Diệp và người thân hai ngày, cho tới khi tiễn họ lên xe lửa, lại xong một chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-322.html.]
Diệp Hoan cảm nhận phương hướng tốt, lại thông minh, rất nhanh đã biết lái xe dưới sự chỉ dẫn của sư huynh, chỉ là tạm thời kỹ thuật chưa thạo lắm, sau này cô luyện tập nhiều là được. Nhiễm Hàn và Lục Vân Triết đều có xe, cơ hội để cô luyện tập nhiều.
Vào lúc Diệp Hoan cần mẫn học tập lái xe, thím hai nhà họ Lục gặp phải chuyện nguy hiểm, suýt chút bị hủy dung.
Hóa ra tuy Hà Thục Mẫn có được một lá bùa bình an ở chỗ chồng, nhưng bởi vì bà ta vốn không tin bùa bình an hữu dụng, không thường xuyên đeo trên người. Thi thoảng lúc chồng dặn bà ta đeo, bà ta đeo một ngày giống như ứng phó.
Dù sao thì đó là quà do chồng tốn một vạn mua cho bà ta, nhưng Hà Thục Mẫn chê bùa bình an xấu, không thèm đeo nên không đeo thường xuyên. Đặc biệt là mùa hè vừa tới, chính là lúc thích hợp đeo trang sức, bà ta lựa chọn đeo dây chuyền chứ sẽ không đeo bùa bình an.
Lục Vân Thanh và Lục Cảnh Viễn càng tin Lục Vân Triết, hai người đều mang theo túi nhỏ chứa bùa bình an bên người.
Bùa bình an có hữu dụng hay không, đã tới lúc kiểm chứng.
Mùa hè mưa nhiều, nói mưa là mưa, thi thoảng mưa còn sẽ đi kèm với một trận gió lốc. Chiều nay lúc sắp tan làm, bên ngoài lại đổ cơn mưa lớn, còn có cả gió lốc.
Lục Vân Thanh thấy bên ngoài đổ mưa, định lái xe đi đón vợ và con trai tan làm. Ông ta gọi điện thoại cho hai người trước, bảo họ đợi ở đơn vị, ông ta lái xe tới đón.
Bởi vì đơn vị của vợ gần hơn, Lục Vân Thanh đi đón vợ trước, hai người cùng đi đón con trai. Trên đường lái xe đi đón con trai, không may một cái cây khô bị gió lốc thổi ngã, vừa hay đập lên kính trước xe, đập nát kính xe.
Khi đó, Hà Thục Mẫn đang than trách thời tiết quỷ quái: “Sao trước khi tan làm lại đổ mưa chứ? Thật phiền.”
Lục Vân Thanh còn nói đùa: “Ông trời muốn đổ thì đổ, còn có thể cân nhắc tới tâm trạng của em?”
Bởi vì đổ mưa lớn, tốc độ lái xe của Lục Vân Thanh không nhanh lắm, hướng cây khô đổ xuống nghiêng về bên Hà Thục Mẫn. Khi Hà Thục Mẫn nhìn thấy có cây đập xuống, phát ra tiếng thét chói tai, vô thức ôm lấy mặt.
Lục Vân Thanh vẫn luôn chú ý tới đường xá phía trước, ngược lại không chú ý tới cây khô đập về phía họ. Sau khi nghe thấy tiếng thét của vợ, ông ta vô thức giẫm phanh xe dừng lại. Sau đó trơ mắt nhìn kính xe bị đập nát tan, thân xe bị tổn hại một chút.
Đoán chừng là gió lốc cộng thêm cây lớn đổ ngã mới khiến chạc cây to đập nát kính. Chạc cây còn suýt chút đ.â.m trúng Lục Vân Thanh, nhưng vẫn kém một chút xíu xíu cự ly, khiến Lục Vân Thanh sợ không thôi.
Hạt mưa lập tức b.ắ.n vào, không khí ẩm lạnh rất nhanh khiến Lục Vân Thanh tỉnh táo lại.