Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 409
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:45:47
Lượt xem: 152
Cũng bo qua những tập tục như đá cửa kiệu, bước qua chậu than, bà ấy chỉ bảo Chu Cảnh Sâm vào phòng bế tân nương tử ra.
Bàn thờ bái đường nằm ở ngay trong viện tử, rộng rãi, cũng thuận tiện cho mọi người tới kiến lễ.
Dư thị thay đổi rất nhiều quy tắc, thích tổ chức náo nhiệt thế nào thì tổ chức như vậy. Chu Cảnh Sâm cũng chuẩn bị trong phòng một hồi lâu roi mới đi ra từ phía hậu viện. Khi bước ra, đã khiến không ít người sững sờ.
Phu nhân nông thôn không biết thế nào là chi lan ngọc thụ (*) hay phong nhã thanh tao. Chỉ biết ngày thường Dư thị vô cùng xinh đẹp nên đoán chắc con trai bà ấy nhìn cũng không tệ. Nhưng cũng không ngờ đẹp đến mức làm cho người ta giật mình. Chỉ thấy người trẻ tuổi kia thân thể như ngọc, tóc đen như rèn, từng cử chỉ bước đi như núi ngọc sụp đổ. Đi tới gần đã khiến người ta không kiêm được mà ngừng thở.
(*) Chi lan ngọc thụ (Z*=kj): Trong trẻo như cỏ chỉ và cỏ lan, chỉ sự cao thượng, tài đức.
Chu Cảnh Sâm đã cố tình chuẩn bị từ trước, khi vào phòng thoáng nhìn thấy người đang ngồi trên giường lò, tim vẫn đập lên thình thịch.
Ngay khi tiếng pháo vừa nổ vang, hắn hơi cúi thấp người đỡ lấy thắt lưng người nọ bế lên. Bước đi vô cùng vững vàng, từng bước, từng bước men theo bậc thang, lên tới lôi đài. Trên lôi đài, ngoài bàn thờ ra, Dư thị mặc một bộ xiêm y lễ hội cũng đang ngôi ở cạnh đó.
Người xướng lễ là một người nhiều phúc được Dư thị đặc biệt mời tới, còn lời xướng lễ là do chính tay Chu Cảnh Sâm viết.
Viết hơi có vẻ nho nhã một chút, người nhiều phúc kia đã phải ghi nhớ trước để không đọc vấp. Đọc gắn từng chữ một, Chu Cảnh Sâm kéo Diệp Gia sang một bên rồi đứng yên. Theo xướng lễ của người nhiều phúc, bái thiên địa, bái cao đường, phu thê giáo bái, hẹn ước bạc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-409.html.]
Ngay sau khi buổi lễ kết thúc, Chu Cảnh Sâm bước lên phía trước và bế Diệp Gia lên. Nhìn có vẻ như không nhanh không chậm, nhưng thật ra rất nhanh đã đưa nàng về đến phòng.
Xung quanh vang lên những lời chúc phúc cho buổi lễ, Diệp tứ muội và Diệp ngũ muội nhìn mà mê tít mắt.
Diệp tứ muội tiếc là lúc trước thành hôn với A Cửu, không có những nghi thức này. Cha nàng ấy nhận hai phần lễ hỏi, chỉ sắp xếp một bữa tiệc rượu ở nhà rồi qua quýt gả nàng ấy cho A Cửu. Mặc dù A Cửu cũng không làm nàng ấy thất vọng, nhưng bây giờ nghĩ lại, nàng ấy vẫn không khỏi day dứt nuối tiếc. Cô nương không được cha nương coi trọng, tất nhiên việc cũng Sẽ sơ sài.
Còn Diệp ngũ muội thì rất mong đợi trong lòng. Nàng ấy âm thầm tự thề, sau này nếu xuất giá, nhất định phải tưng bừng nở mày nở mặt giống như tam ty mới được.
Diệp Gia được đưa vào phòng, rượu hợp khâm đã bày sẵn sàng trên bàn.
Đồng tử cũng đã ngôi trên chăn, một người là Nhuy Tả Nhi, còn lại là cháu trai Tôn gia. Hai đứa trẻ ngồi trên giường lò cười hi hi nhìn tam thúc tam thẩm, người nhiêu phúc cũng theo vào phía sau, trong miệng đầy lời chúc cát tường: "Thai đầu được nam, thai hai được nữ, nhi nữ song toàn!"
Chúng phụ nhân đến xem náo nhiệt chen cả vào theo, kể cả Diệp tứ muội và Diệp ngũ muội cũng tới, liên tục nói những lời chúc phúc với xin tiền lì xì.
Lại là một hồi đùa vui ồn ào, Dư thị vội vàng vào đuổi mọi người ra ngoài. Chu Cảnh Sâm bị gọi ra ngoài mời rượu, tiện thể nhét vào trong tay Diệp Gia một cái gói nhỏ. Sau đó hắn cười đáp một tiếng, đi ra ngoài, nhân tiện khép cửa lại.
Cửa đóng lại kêu cọt kẹt một tiếng, Diệp Gia nhìn xuống gói đồ trong tay mình qua khe hở trên khăn voan che mặt. Mở ra thì thấy bên trong là một loại thịt khô nhỏ, kích cỡ bằng một đốt ngón tay cái, một miếng vừa đủ để cho ngay vào miệng. Diệp Gia nếm thử, hương vị rất quen, là do chính tay Diệp tứ muội làm.