Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 784
Cập nhật lúc: 2024-08-05 20:39:22
Lượt xem: 80
Nàng ấy là một tiểu cô nương mới mười mấy tuổi, Diệp Gia phái người đi tìm nhưng không tìm thấy, chỉ biết đang ở phía nam.
Đang nghĩ ngợi, Diệp Tứ muội từ bên cửa sổ xe ngựa thò đầu ra hỏi chuyện Ngũ muội: "Phía nam có tin gì của Ngũ muội chưa?”
Đồ đạc chất hết lên xe, Diệp Gia cũng lên xe: "Có tin nói gặp Ngũ muội ở Huệ Châu."
Nghe Diệp Gia nói vậy, Diệp Tứ muội cũng yên tâm hơn: "Nếu tìm được thì đón Ngũ muội đến Yến Kinh luôn."
"Đương nhiên." Diệp Gia vốn tính như vậy. Có lão phu thế Diệp gia ở đây, sợ là cả đời này Diệp Ngũ muội cũng không muốn về Bắc Đình. Một mình muội ấy bôn ba bên ngoài Diệp Gia cũng không yên tâm, chi bằng đưa đến sống cạnh mình.
Hai tỷ muội nói chuyện, hình như không tính tới Luân Đài thăm phu thê Diệp gia một lần, Dư thị suy nghĩ, cũng không có ý khuyên bảo hai người.
Hành vi của thông gia này bà ấy nhìn trong mắt, tốt nhất vẫn đừng nên đi chọc ổ kiến lửa.
Phu xe vung roi ngựa, cỗ xe kêu cọt kẹt rồi hướng về phía đông.
Diệp Gia vén rèm xe lên nhìn Chu phủ lần cuối, một lúc lâu sau mới thả xuống... ...
Xe ngựa di chuyển rất chậm, để đến sớm nhất có thể, dọc đường A Cửu rất ít khi cho nghỉ tạm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-784.html.]
Vốn định đến Luân Đài qua Gia Dụ Quan, Ung Châu, Ký Châu. Nhưng sau khi qua Gia Dụ Quan, Diệp Gia bỗng nhận được một phong thư từ Diệp Ngũ muội. Theo lý thuyết thư từ gửi đến trấn Đông Hương phải vòng không ít đường, không nhất định sẽ qua Ung Châu. Thật trùng hợp khi cả đoàn vừa đến trạm dịch, đang tính nghỉ ngơi hai ngày bổ sung vật tư trước khi lên đường, lá thư này cứ thế mà đến trạm dịch Ung Châu.
Tình cờ có người thấy đây là thư gửi cho Diệp Gia, vì thế nó được đưa thẳng đến tay nàng.
Diệp Gia vốn tưởng là chuyện làm ăn, hoặc là Diệp Ngũ muội báo bình an. Kết quả mở ra mới đọc hai hàng đã nhíu mày. Diệp Ngũ muội mới tới phía nam không bao lâu, kinh doanh còn chưa đâu vào đâu đã hồ đồ tính ga cho người ta. Tướng công nàng ấy muốn ga tuổi đã khá lớn, lớn hơn nàng chừng hai mươi tuổi. Con của hộ gia đình kia còn lớn hơn nàng ấy một tuổi, Diệp Gia nhíu mày.
Đúng lúc Diệp Tứ muội mới tắm rửa xong đến chỗ Diệp Gia ngồi chơi, thấy nàng cau mày thì muốn tới xem.
Hai người liếc nhau, Diệp Tứ muội nói: "Co nhầm lẫn chỗ nào không vậy?"
Đọc lại lá thư từ đầu đến cuối để chắc chắn rằng mình đã đọc đúng. Sau đó nàng ấy mới quay đầu lại nói: "Tỷ ngươi nói xem, Ngũ muội người ta lừa hay bị người ta gạt?" Diệp Gia cũng có suy nghĩ giống Diệp Tứ Muội. Với tính tình của Diệp Ngũ muội, nàng ấy vốn không có kế hoạch gả chồng. Không bao giờ có chuyện mới chịu thiệt trong hôn sự lại hồ đồ đi cưới một người đáng tuổi cha mình. Nếu không phải bị người ta đánh ngu người thì chắc chắn là bị đe dọa.
Diệp Ngũ muội xảy ra chuyện, Diệp Gia không thể mặc kệ. Lần trước vì không để ý mà Diệp Ngũ muội suýt bị phu thê Diệp gia bức tử. Bây giờ bất kể thế nào Diệp Gia cũng sẽ lo liệu đến cùng. Nhưng lộ trình đoàn người về Yến Kinh không thể trì hoãn, Diệp Gia trái lo phải nghĩ, quyết định để A Cửu hộ tống Dư thị, Nhuy Tả Nhi Tiểu Thuật Bạch đi trước, nàng sẽ từ Huy Châu vòng xuống Huệ Châu, đích thân đi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
A Cửu vốn không muốn đồng ý, nhưng ngẫm lại quân Lĩnh Nam đã hàng. Liễu Nguyên và Quách Hoài dẫn quân An Tây tiến về phía nam, tiễu trừ mọi nguy hiểm bên đó. Nếu để Liễu Nguyên Quách Hoài tiếp ứng trước, hẳn sẽ không gặp rắc rối gì, thế là hắn ta đồng ý.
Như vậy, Diệp Gia và Dư thị Tiểu Thuật Bạch tách ra ở Ký Châu.
Đường vòng từ Ký Châu đến Huệ Châu không tính quá xa. Diệp Gia sai người ra roi thúc ngựa, không đến một tháng đã đến Huệ Châu.