Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 202
Cập nhật lúc: 2024-10-19 09:56:49
Lượt xem: 100
Anh ta gượng cười nói: “Bác cả, đó là hiểu lầm…… Thôi vậy, bác đang tức giận, cháu đi trước đây, bác nhớ đến thăm bà nội nhé……”
Sau khi nói ra những lời có vẻ rất tôn trọng Dung Văn Minh, anh ta quay người rời đi với dáng vẻ có chút chật vật.
Dung Văn Minh nhìn bóng dáng rời đi của anh ta rồi thu ánh mắt lại, không hề để chuyện mới vừa xảy ra ở trong lòng.
Những người khác cũng không phải người nhiều chuyện, cho dù bọn họ có tò mò hơn nữa thì cũng sẽ không hỏi nhiều.
Dung Văn Minh mua một chiếc giường cũ lớn, trả mười một đồng, “Người anh em, tôi cho cậu địa chỉ nhà tôi rồi, lát nữa cậu giúp tôi chuyển về nhà nhé, người nhà tôi đều ở nhà cả.”
Người bán hàng là một người đàn ông cao to, anh ta gật đầu rất sảng khoái.
“Được, tôi sẽ chuyển đến nhà chú ngay bây giờ.”
“Vậy thì cảm ơn nhiều!” Dung Văn Minh nói xong liền rời đi.
Ông ấy còn phải đi dạo vài nơi nữa, còn phải mua rất nhiều thứ nữa đó……
Điều mà Dung Văn Minh không chú ý đến chính là có một cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo sau lưng ông ấy,
Mặc dù Dung Toàn Côn bị mất mặt ở chợ đồ cũ, nhưng anh ta cũng không rời đi như vậy, mà lại đi theo sau lưng Dung Văn Minh.
Lúc anh ta nhìn thấy Dung Văn Minh lại vào cửa hàng bách hóa mua một đống đồ…… Lại đến cửa hàng thịt mua một đống……
Anh ta đi theo cho đến khi Dung Văn Minh trở về nhà.
Dung Toàn Côn đương nhiên không cam lòng rời đi như vậy, cho nên đã hỏi những người hàng xóm lâu năm ở gần đó... Đương nhiên, đối tượng được hỏi là những người không hòa hợp với gia đình Dung Văn Minh.
Bên này, mẹ Dung nhìn thấy Dung Văn Minh mua nhiều đồ như vậy về nhà, bà ấy cũng không nói gì thêm, chỉ hỏi: “Lão Dung, ông mua cái giường kia bao nhiêu tiền vậy?”
“Bảo người ta chuyển đến đây…… Cộng lại khoảng mười đồng.” Dung Văn Minh vừa nói giá cả thì mẹ Dung liền có chút đau lòng, “Sao lại đắt như vậy? Sắp bằng mua giường mới luôn rồi.”
Dung Văn Minh nở nụ cười nói: “Chuyện này bà ai rồi, cái giường kia tốt lắm, chất liệu gỗ cũng là loại rất tốt…… Tuyệt đối xứng đáng với giá tiền này, hơn nữa bà không thấy sao? Cái giường kia mới đến chín phần đó.”
Mẹ Dung nghĩ lại, cái giường được chuyển đến đây đúng là vẫn còn rất mới.
Thôi vậy, dù sao cũng đã mua rồi, hơn nữa cũng đã lắp ráp xong rồi, vậy còn có thể trả lại được sao?
Dung Văn Minh lại nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, tôi gặp Dung Toàn Côn ở chợ đồ cũ.”
Mẹ Dung đã hơn nửa năm không nghe thấy cái tên này, lần này nghe thấy, bà ấy gần như không nhớ nổi đó là ai.
“…… Cậu ta nói gì vậy?”
Bà ấy không hề che giấu sự chán ghét trong mắt mình.
Bây giờ bà ấy hoàn toàn không có chút thiện cảm nào với gia đình kia, tốt nhất là cả đời này hai gia đình đừng bao giờ qua lại với nhau.
Cũng đã cắt đứt quan hệ, còn sáp lại gần làm gì chứ?
“Không có gì, chỉ là nhìn thấy tôi cho nên đến chào hỏi thôi.” Dung Văn Minh cũng biết vợ mình không thích cả nhà lão nhị, cho nên cũng không nói nhiều.
Mẹ Dung hừ một tiếng, “Chào hỏi cái gì? Sợ là cậu ta đang thắc mắc sao ông còn chưa c.h.ế.t đó!”
Đừng trách bà ấy nói chuyện gay gắt như vậy, mà thực sự là những chuyện tồi tệ mà gia đình kia làm đã làm khiến bà ấy rất khó chịu.
Người vẫn còn chưa c.h.ế.t mà đã tính kế cướp đoạt nhà bọn họ rồi.
Lùi lại một bước, cho dù Lão Dung có chết, vậy thì căn nhà này cũng sẽ để lại cho con gái của bọn họ, sao có thể để lại cho gia đình sói mắt trắng kia được chứ?
A, người rất xấu, nhưng suy nghĩ lại rất đẹp.
Dung Văn Minh nhìn thấy bà ấy khó chịu thì vội vàng nói: “Đừng nhắc đến bọn họ nữa…… Bà tức giận không phải là cho bọn họ mặt mũi sao? Đúng rồi, nhà cửa đã thu dọn xong chưa? Còn cần phải làm gì nữa không? Để tôi làm cho.”
“Việc dọn dẹp cũng gần xong rồi, nhưng bữa tối vẫn cần phải nấu, ông đi rửa hết đồ ở trong bếp đi, sau đó thì nhóm lửa, lát nữa tôi sẽ nấu cơm.”
Bây giờ mẹ Dung sai khiến chồng bà ấy mà không hề có chút áp lực nào cả.
“Được.” Dung Văn Minh đồng ý vô cùng sảng khoái.
Mẹ Dung có rất nhiều việc phải làm, quét dọn nhà cửa sạch sẽ, bà ấy còn phải sắp xếp lại những thứ bà ấy đem về đây nữa.
Hơn phân nửa quần áo đều được gửi đến đây qua đường bưu điện, lúc này còn chưa tới.
Nhưng củi gạo mắm muối…… Dùng trong nhà lúc trước, dù sao thì trong thời gian ngắn bọn họ sẽ không về đại đội Tần gia nữa, cho nên những thứ đó và cả đồ ăn đều được đem theo đến đây.
Bây giờ thời tiết nóng nực, nếu không sắp xếp lại trước thì sẽ bị hỏng mất.
Bên này, Tần Dã và Dung Yên đang lắp ráp giường ở trong phòng trên lầu.
Dung Yên nhìn thấy chiếc giường lớn được lắp ráp xong thì không nhịn được giơ ngón tay cái với Tần Dã: “Làm tốt lắm.”
Tần Dã được vợ khích lệ, tâm trạng của anh đương nhiên rất vui vẻ.
“Chuyện này đơn giản thôi, chỉ cần lắp ráp lại là được rồi.”
“Giường này đủ lớn rồi nhỉ? Anh có thích không?” Dung Yên trêu chọc.
Ba cô tìm được cho cô một chiếc giường lớn dài một mét tám, chuyện này thật sự khiến cô rất ngạc nhiên.
Tần Dã nghe thấy câu này thì trong đầu hiện ra hình ảnh nào đó…… Vành tai anh đỏ bừng với tốc độ nhanh như chớp.
“…… Được!”
Nhưng, dường như anh thích chiếc giường nhỏ hơn.
Thật ra chiếc giường ban đầu của vợ anh khá tốt.
Bởi vì anh thích chen lấn với vợ anh.
Đương nhiên, anh sẽ không nói ra suy nghĩ này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-202.html.]
Dung Yên:……
Cô có nói gì đâu? Sao lại đỏ mặt như vậy?
Vì thế cô vội vàng nói sang chuyện khác, “Đúng rồi, ngày mai anh muốn đến nhà họ Tần sao?”
Tần Dã có chút căng thẳng nhìn về phía cô, “Em không muốn đi sao? Nếu em không muốn đi, vậy thì đừng đi.”
Không có gì quan trọng bằng vợ anh.
Dung Yên trợn mắt, “Em đâu có nói là không đi, ý em là…… Nếu ngày mai chúng ta đi, vậy thì phải chuẩn bị một ít quà trước mới được.”
Đây chính là lần đầu tiên gia đình họ về thăm nhà.
Nên cần chú ý chút lễ nghĩa.
“Như bình thường được rồi.” Tần Dã cũng không quan tâm lắm.
Anh nghĩ người bên nhà họ Tần cũng không thèm quan tâm đến chuyện này.
Dung Yên nghe thấy anh nói thế thì lại trợn mắt lần nữa.
Cô biết ngay là anh sẽ không có đóng góp xây dựng gì mà, hỏi cũng như không.
Cô đứng dậy đi ra ngoài, “Em vào phòng gặp Tiểu Mai.”
Tần Dã nhìn bóng dáng rời đi đó, anh mở miệng, cuối cùng không nói thêm gì nữa.
Mẹ Dung làm cơm chiều rất nhanh, hơn nữa, món ăn còn rất phong phú.
Cả gia đình ngồi quây quần bên nhau, đều rất vui vẻ.
Sau khi ăn xong, Dung Văn Minh nói, “Tiểu Tần, Yên Yên, ba dự định bảy ngày nữa sẽ tổ chức một bữa tiệc mời hàng xóm láng giềng đến ăn, thế nào?”
Dung Yên đã biết họ có ý tưởng này từ lâu, nên cô không phản đối.
Xem như là…… Dỗ dành để họ thật vui vẻ.
“Được rồi, mọi người sắp xếp là được.”
Tần Dã nhìn thấy vợ đồng ý, anh càng không có ý kiến, “Vậy phiền ba mẹ tốn công lo lắng.”
Dung Văn Minh nhìn thấy hai người họ đều đồng ý, trong lòng rất hào hứng.
Ông ấy cười nói: “Thật ra phần này rất cần thiết, thứ nhất, ăn mừng cho các con, ăn mừng hai đứa con cùng thi đậu đại học, thứ hai, xem như bù đắp cho bữa tiệc cưới, thứ ba, ăn mừng chúng ta dời chỗ ở tới chỗ tốt hơn”
Bữa cơm này còn có thể tạo ra lý do thứ nhất, thứ hai, thứ ba.
“Ba và mẹ cảm thấy được là được.”
Mẹ Dung lập tức nói chen vào, “Nếu là bù đắp cho lễ cưới, vậy thì ngày mai lúc các con xin nghỉ, cũng nói một tiếng với người ta một tiếng”
Bà ấy chỉ có một người con gái này, trước đây ở quê kết hôn qua loa như vậy, nói thật, bà ấy rất đau lòng.
Vì thế, vẫn muốn bù đắp một chút cho đám cưới ở bên đây.
Còn về phần của hồi môn…… Vốn dĩ trong tay bà ấy cùng còn chút tiền, hơn nữa nửa năm nay con gái bà ấy đưa, cộng lại thật sự không ít, vừa đúng lúc mua nhiều một chút cho con gái.
Cuộc đời ngắn ngủi như vậy, không nên để lại hối tiếc.
Dung Yên gật đầu, “Vâng, ngày mai con sẽ nói.”
***
Trên bàn ăn của gia đình ông hai Dung, cả nhà đang ăn cơm.
Đúng lúc này, Dung Toàn Côn sắc mặt không tốt đẩy cửa bước vào.
Mọi người thấy anh ta trở về, cũng không buông chén, mà vẫn tiếp tục ăn phần của mình.
Nhưng thật ra Dung Văn Trạch có chút bất mãn trợn mắt liếc nhìn anh ta một cái, “Đi đâu vậy? Ngay cả giờ cơm cũng để lỡ.”
Dung Toàn Côn nhanh chóng ngồi xuống, sắc mặt anh ta cực kỳ khó coi.
“Ba, bà nội, cả gia đình bác cả đã trở lại.”
“Con nói cái gì? Cả nhà bác cả con đã trở lại sao?” Bà Dung khó tin trợn mắt nhìn.
Trong lòng bà ta thật sự rất bất ngờ.
Lúc trước con trai cả bị đưa từ bệnh viện về nhà…… Bác sĩ đều nói con trai cả chỉ còn sống được vài ngày.
Hiện giờ…… Đã hơn nửa năm trôi qua, mà người vẫn chưa chết.
Nếu sớm biết con trai cả không c.h.ế.t thì bà ta đã không cho phép cả nhà con trai thứ hai đến nhà con cả gây sự…… Đòi căn nhà của họ.
Dù sao nếu con trai cả c.h.ế.t thật, mà con trai cả chỉ có con gái chứ không có con trai, chuyện đập chậu này không phải để mấy cháu trai của nhà thứ hai làm sao? Vậy không phải nhà và tiền mà con trai cả kiếm được sẽ đều rơi vào tay mấy đứa cháu trai này sao?
Những người khác vừa nghe thấy lời Dung Toàn Côn nói thì lập tức dừng ăn cơm, tầm mắt bọn họ đều tập trung trên người anh ta.
“Ông ấy chưa c.h.ế.t sao?” Dung Văn Trạch bình tĩnh lại rồi có chút thất thố hỏi.
Bà Dung nghe thấy mấy chữ này, lập tức hơi bất mãn trợn mắt liếc nhìn con trai thứ hai, “Thằng hai, con đang nói gì vậy? Chẳng lẽ con mong anh cả con c.h.ế.t vậy sao?”
Dung Văn Trạch vội vàng phủ nhận, “Mẹ, con không có ý đó…… Ý con là không phải trước đây bệnh tình của anh cả nguy kịch sao? Con, con chỉ thấy hơi kỳ lạ thôi, vẫn nên nghe Toàn Côn nói xem tình hình của bác cả nó thế nào.”
Trong lòng còn rất căm hận…… Đó mà là anh cả của ông ta sao? Hai nhà họ sớm đã đoạn tuyệt từ nửa năm trước.
Nhưng, lời này cuối cùng cũng không nói ra.