Bạch Nhược Lâm dịu giọng: “Vân Phong, em không muốn ly hôn, hôm đó em chỉ là quá tức giận mới đồng ý anh, bây giờ em không muốn ly hôn nữa.”
“Cái gì? Em không muốn ly hôn?” Tần Vân Phong kinh ngạc đến mức đứng bật dậy: “Bạch Nhược Lâm, ly hôn là do em đồng ý, hơn nữa đơn ly hôn chúng ta cũng đã nộp rồi, em đừng có giở trò nữa.”
Bạch Nhược Lâm mím môi cười: “Nếu anh lo lắng về chuyện này, anh không cần phải lo, em sẽ đi nói chuyện với Vương chính ủy, hơn nữa chuyện này em cũng không nói với ai khác, anh không cần lo lắng người khác dị nghị.”
Tần Vân Phong hừ lạnh một tiếng đầy hoài nghi: “Đã muộn rồi, lá đơn đã nộp rồi, ly hôn là điều chắc chắn.”
Thấy không thể thương lượng được nữa, Bạch Nhược Lâm liền khóc lóc cầu xin: “Vân Phong, chẳng lẽ anh quên lúc trước anh theo đuổi em như thế nào sao? Em thật sự không nỡ ly hôn với anh.”
“Em chỉ là, chỉ là không muốn nhìn thấy Tô Ý, ả tiện nhân đó, rõ ràng chúng ta mới là người yêu của nhau, vậy mà cô ta cứ xen vào giữa chúng ta, chỉ cần sau này anh không qua lại với cô ta nuữa, em đảm bảo cả đời này sẽ sống tốt với anh.”
Nghe cô ta lại đổ hết trách nhiệm lên đầu Tô Ý, Tần Vân Phong không kiên nhẫn đứng dậy bỏ đi.
Khi cô ta túm lấy tay anh ta, anh ta hất mạnh ra, Bạch Nhược Lâm ngã nhào xuống đất.
Thấy anh ta phũ phàng như vậy, Bạch Nhược Lâm biết rõ không còn cách nào khác, cô ta phải tung đòn cuối cùng.
Cô ta lập tức ôm bụng nằm trên đất rên rỉ: “Vân Phong, cho dù anh không yêu em, nhưng đứa bé là vô tội ——”
Tần Vân Phong đang định bước ra khỏi cửa: “…”
Anh ta lập tức quay người lại nhìn cô ta đầy khó tin: “Em mang thai?”
Bạch Nhược Lâm cắn chặt môi gật đầu: “Vâng!”
Tần Vân Phong sững sờ một lúc, vội vàng đỡ cô ta dậy: “Vậy bây giờ đi bệnh viện kiểm tra xem sao.”
Bạch Nhược Lâm vội vàng lắc đầu: “Bây giờ muộn rồi, mai xem tình hình rồi đi, lúc nãy em ngã đã cố gắng dùng khuỷu tay che bụng, không bị va đập gì, chắc là không sao.”
Tần Vân Phong thấy cô ta khóc đến lê hoa đái vũ (chỉ người con gái khóc rất đẹp), lại cẩn thận che chở bụng cho cô ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-264.html.]
Anh ta cũng dịu giọng: “Em đã đi khám chưa? Bác sĩ nói sao?”
Đáy mắt Bạch Nhược Lâm xẹt qua một tia chột dạ, cô ta cụp mắt nói: “Mấy hôm nay em luôn buồn nôn, kinh nguyệt cũng chậm mấy ngày rồi, chắc là có thai, nhưng thai nhi còn quá nhỏ, nên bác sĩ khuyên nên đến bệnh viện huyện kiểm tra lại.”
Tần Vân Phong cũng không hiểu rõ lắm, nhưng anh ta cảm thấy có chút trùng hợp, liền gật đầu: “Vậy ngày mai anh xin nghỉ đưa em lên huyện.”
Bạch Nhược Lâm vội vàng lắc đầu: “Mấy hôm nay anh bận, chờ thêm mấy hôm nữa, thai lớn một chút rồi kiểm tra cũng được.”
“À đúng rồi, Vân Phong, mấy hôm nay em ăn không ngon ngủ không yên, hay là em xin nghỉ ở đoàn văn công một thời gian được không?”
Tần Vân Phong khó hiểu: “Ăn không ngon ngủ không yên? Hôm qua ở chỗ Vương chính ủy, em làm ầm ĩ không phải rất hăng hái sao?”
DTV
Bạch Nhược Lâm: “…”
“Sách báo nói, ba tháng đầu thai phụ thường có tâm trạng bất ổn, nếu không phải vậy thì em cũng sẽ không làm ầm ĩ như vậy.”
Nghe xong, Tần Vân Phong bất đắc dĩ gật đầu: “Em không muốn đi thì thôi, anh sẽ xin nghỉ giúp em."
Bạch Nhược Lâm vội vàng lắc đầu: “Không cần đâu, em tự gọi điện cho đoàn trưởng Đặng là được rồi.”
“Ừ, vậy em cứ ở nhà dưỡng thai cho khỏe, mấy hôm nay anh sẽ ra phòng ngoài ngủ, để không ảnh hưởng đến em.”
......
Sau khi nhóm ba người Tô Ý rời khỏi nhà ăn chính thức, đầu bếp Vương cũng nhanh chóng bị sa thải.
Sự ra đi đột ngột của bốn người khiến nhà ăn thiếu hụt nhân sự trầm trọng, buộc họ phải tuyển dụng thêm người mới.
Mặc dù đầu bếp Vương đã làm việc ở nhà ăn nhiều năm, nhưng đúng như những lời tố cáo, khối lượng công việc thực tế của ông ta không nhiều, vì vậy việc tìm người thay thế không quá khó khăn.
Tuy nhiên, ba người Tô Ý lại khác.