Tô Nhân tức giận: "Nó còn dám đến nói những lời này với con sao? Nó không gây khó dễ cho con chứ?"
Tô Ý gật đầu: "Mẹ yên tâm, cô ta chỉ vì phải về quê nên không cam tâm muốn đến tìm con khoe khoang tình cảm ba con của họ chút thôi."
DTV
Tô Nhân không nhịn được mắng: "Tình cảm ba con? Rõ ràng là mù quáng, không phân biệt được phải trái! Thôi được rồi, hôm nay là ngày vui, tôi không muốn dây dưa với ông nữa, ngày mai chúng ta đi làm thủ tục ly hôn, Hạo Nam, Trạch Tây, tiễn khách!"
Ban đầu, Lâm Hạo Nam và Lâm Trạch Tây cũng không muốn ba mẹ ly hôn, dù sao hai người cũng đã là vợ chồng mấy chục năm rồi.
Nhưng lúc này, nhìn thấy ba không hề có thành ý, thậm chí còn không xin lỗi, hai người cảm thấy thất vọng.
"Ba, ba về trước đi!"
Lâm Gia Quốc bị hai đứa con trai đuổi đi, ông ta tức giận trừng mắt nhìn hai người: "Tô Nhân, bà nhất quyết muốn ly hôn với tôi sao? Bà không hối hận sao?"
"Tuyệt đối không hối hận!"
"Bà đã già như vậy rồi, rời khỏi tôi, ai còn muốn bà nữa?"
Tô Nhân cười: "Trong mắt ông, tôi chỉ xứng đáng làm vật sở hữu của người khác sao? Rời khỏi ông, đối với tôi mà nói chính là tự do!"
Lâm Gia Quốc cảm thấy tức muốn hộc máu, ông ta tức giận bỏ đi.
Sau khi ông ta đi rồi, Tô Nhân dẫn mọi người chuẩn bị ra ngoài.
Vừa nãy Chu Cận Xuyên không tiện nói gì nên anh vẫn luôn đứng bên cạnh Tô Ý.
Lúc này, khi Lâm Gia Quốc đã đi rồi, anh mới vội vàng kéo Tô Ý sang một bên: "Tối qua Lâm Thư Tuyết đến lúc nào? Là lúc em về nhà sao? Sao em không gọi anh? Cô ta thật sự không bắt nạt em chứ?"
Tô Ý ừ một tiếng: "Thật sự không có, cô ta chỉ đến nói mấy lời khó nghe thôi, hơn nữa, còn có Tô Đại Hải ở đó, một chọi hai, em cũng không chịu thiệt đâu."
Hai người đang nói chuyện thì Lâm Vọng Đông dẫn theo vợ Diêu Ngọc Phương đi vào.
Lâm Trạch Tây vừa nãy bị kích động, sắc mặt có chút khó coi: "Anh cả, hai người đến đây làm gì? Chẳng lẽ ba bảo hai người đến khuyên nhủ mẹ sao?"
Lâm Vọng Đông sững người: "Ba cũng đến rồi sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-433.html.]
Lâm Trạch Tây mím môi, kể lại chuyện vừa xảy ra.
"Bây giờ mẹ đang tức giận, hôm nay là ngày vui, mẹ không muốn gặp chuyện xui xẻo, nếu anh đến đây để khuyên nhủ thì anh mau đi đi!"
Lâm Vọng Đông nghe vậy, lập tức giải thích: "Không phải, hôm nay là ngày vui của em gái, anh và chị dâu muốn cùng đến nhà họ Chu.”
"Anh cả như ba, ba không đi, anh càng phải đi cùng!”
Diêu Ngọc Phương cũng nói rất nhiều lời ngon ngọt với Tô Nhân và Tô Ý.
Tô Nhân thấy hai người thật sự muốn đến nhà họ Chu để ủng hộ con gái, bà ấy mới gật đầu đồng ý: "Vậy thì cùng đi đi!"
Nhà họ Chu sống ở khu tập thể cán bộ ở trung tâm thành phố.
Ba mặt giáp nước, cách đó không xa chính là trường đại học danh tiếng nhất Bắc Kinh, có thể coi là nơi yên tĩnh giữa chốn phồn hoa đô hội.
Chỉ cần nhìn vào cách quản lý ở cổng, cũng có thể thấy được sự khác biệt giữa nơi này và khu tập thể bình thường, ngoại trừ Lâm Hạo Nam, những người khác đều là lần đầu tiên đến đây.
Lúc Chu Cận Xuyên dừng xe trước một căn nhà nhỏ ở trong cùng, anh đã thấy Triệu Lam dẫn theo Tiểu Vũ và Noãn Noãn đứng đợi ở cửa.
Ba anh Chu Hoằng Nghĩa cũng đứng bên cạnh.
Nhìn thấy xe dừng lại, mấy người bước nhanh đến.
Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đương nhiên là không cần phải nói, mấy ngày không gặp, hai đứa bé đã nhớ Tô Ý lắm rồi.
Triệu Lam cũng nhiệt tình tiến lên, nắm tay Tô Ý: "Cuối cùng cũng đợi được con rồi."
Tô Ý cười chào hỏi ba mẹ Chu Cận Xuyên, giới thiệu mấy anh trai cho hai người.
Sau khi chào hỏi xong, Triệu Lam mới kéo Tô Ý vào nhà, vừa đi vừa nhỏ giọng dặn dò: "Ban đầu, mẹ chỉ mời hai nhà chú hai, chú ba của Cận Xuyên, nào ngờ lúc nãy em chồng mẹ cũng đến, mấy năm nay mẹ và con bé cãi nhau không ít vì chuyện vặt vãnh, biết đâu con bé sẽ cố tình gây khó dễ cho con, nhưng con đừng để bụng, đến lúc đó cứ để mẹ lo.”
Tô Ý nghe vậy, sững người, chưa kịp lên tiếng thì Chu Cận Xuyên đã đi đến bên cạnh cô.
"Sao cô út lại đến đây? Không phải đã bảo không gọi cô ấy sao?"