Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 372
Cập nhật lúc: 2025-02-19 15:37:14
Lượt xem: 5
Sau bữa tối La Suy Tử tiểu bát và Dược Hoàn Tử cũng chưa trở về, Cam Điềm chủ động dọn dẹp muốn mang bát đĩa d.a.o nĩa cốc thìa vào bếp rửa Phong Cảnh Hàng kịp thời ngăn cô lại không muốn cô vừa đeo nhẫn kim cương đã đi rửa bát, tự mình thu dọn bát đĩa trên bàn rồi mang vào bếp sau đó tìm hiểu cách sử dụng máy rửa bát. Cam Điềm nhìn anh chăm chú đọc sách hướng dẫn sử dụng máy rửa bát cũng không còn lịch sự với anh nữa, nhìn anh một lúc cô mở lời "Anh cứ từ từ tìm hiểu ở đây, em đi tắm trước nhé.”
Phong Cảnh Hàng không có ý kiến "Đi đi, chỗ này cứ để anh lo.”
Cam Điềm để bếp và phòng ăn cho Phong Cảnh Hàng cô trở về phòng ngủ lấy quần áo đi tắm. Thời gian tắm khá lâu cô gội sạch tóc, cầm bông tắm xoa bọt lên người sau đó xả sạch và mặc đồ ngủ đứng trước gương từ từ sấy khô tóc, kiên nhẫn tỉ mỉ khác hẳn bình thường. Cô có một vấn đề, trong công việc cô rất nghiêm túc dễ dàng tập trung nhưng khi đến cuộc sống cá nhân cô lại lơ là không chú trọng, đặc biệt là khi phải nghiêm túc trong mối quan hệ giữa người với người. Cô cảm thấy không thoải mái, không thể nói lời sến súa cũng không làm được việc sến súa, chỉ nghĩ đến cảnh sến súa là đã sợ vì vậy sau khi tắm và sấy khô tóc Cam Điềm không ra ngoài, cô chỉ lăn lộn trong phòng của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/372.html.]
Nằm trên giường Cam Điềm ngắm nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay trái của mình, cô lăn một vòng nằm sấp xuống tiếp tục ngắm nhẫn sau đó cô đảo ngược người lăn khỏi giường rơi xuống đất bộp một tiếng đau đớn. Vừa rên rỉ vừa xoa lưng, cô bò dậy tựa vào mép giường lại tiếp tục ngắm nhìn chiếc nhẫn.
Cô thay đổi khoảng bảy tám tư thế khác nhau cuối cùng đứng dậy khỏi chiếc ghế ở cuối giường bước qua thảm tiếp tục đi trên sàn nhà. Đến cửa cô muốn nhẹ nhàng mở cửa phòng để nhìn xem Phong Cảnh Hàng đang làm gì nhưng khi vừa mở cửa cô bất ngờ nhìn thấy anh đứng ngay ngoài cửa phòng mình, tay trái giơ lên như đang chuẩn bị gõ cửa. Họ va phải nhau ở khoảng cách rất gần.
Mưa Bụi Tháng Ba
Phong Cảnh Hàng vừa tắm xong, tóc còn ướt, mặc quần áo rộng thùng thình. Ánh mắt anh hướng xuống đất, nhìn thấy đôi chân trắng nõn rồi từ từ dịch chuyển lên quan sát đôi gối tròn trịa, đôi chân dài thon, vòng eo không có nhiều thay đổi so với trước, khuôn mặt trong sáng không vương bụi trần. Cam Điềm cảm thấy không thoải mái, bị anh nhìn từ dưới lên càng làm cô cảm thấy bất an hơn nhưng để không để lộ tình trạng này cô đưa n.g.ự.c ra hóp bụng lại tỏ vẻ đã quen với sóng gió không sợ hãi đối diện với ánh mắt của anh “Phong Cảnh Hàng, chúng ta sẽ xem tivi ở phòng khách hay là…”
Cô chưa nói hết câu Phong Cảnh Hàng đã vươn tay nắm lấy vai cô dẫn cô vào trong, xoay người đẩy cô vào tường. Trái tim của cả hai đều đập nhanh hơn, trong khoảnh khắc này không còn lời nào được nói chỉ còn lại tiếng đập trái tim và hơi thở của nhau. Không khí ấm áp mơ hồ lên men, cảm giác ngứa ngáy lan tỏa từ đỉnh đầu đến mọi dây thần kinh. Phong Cảnh Hàng tay trái đặt lên vai Cam Điềm tay phải nâng lên đóng cửa phòng chạm vào ổ khóa xoay một cái để khóa cửa lại, hành động ngầm này làm cho không khí trong phòng nóng lên thêm vài độ, Cam Điềm tránh né ánh mắt của anh quay đầu nhìn về phía khác, cả hai biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, đều cảm thấy căng thẳng. Ba năm không gặp, những kỷ niệm ấm áp và đam mê giữa họ đã bị bụi bặm phủ lấp trong ký ức, bây giờ chỉ cần chạm một cái là lửa bùng lên, ngọn lửa lay động sẽ lan rộng đánh thức mọi cảm xúc đã từng có. Phong Cảnh Hàng không tỏ ra quá nóng vội, anh cúi đầu trán áp vào trán Cam Điềm, ánh mắt cẩn thận quan sát khuôn mặt cô, hàng mi dày và dài khóe mắt mơ hồ chứa đựng giọt nước, đôi môi hồng hào mềm mại dù mở hay mím đều rất quyến rũ. Hơi thở của hai người quyện vào nhau, Phong Cảnh Hàng thấy Cam Điềm tránh né ánh mắt anh, nhẹ nhàng nâng cằm cô bắt cô nhìn vào mình. Ngón tay nhẹ nhàng chạm vào tai cô "Không dám nhìn vào mắt anh sao?”.