Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 110
Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:16:36
Lượt xem: 52
Trong không khí vẫn còn thoang thoảng mùi trứng gà, thịt hun khói và lương thực tinh.
Bụng mấy thanh niên trí thức đang nằm trên giường lập tức chống đối mà kêu lên “ùng ục”, hết lần này đến lần khác!
Bọn họ không nhịn nổi mà nói xấu Lý Quyên Mai một lúc để an ủi cảm xúc ghen ghét điên cuồng của mình.
Nhân viên hợp tác xã cung ứng tiếp thị của công xã chăm chỉ và tích cực hơn nhân viên trên thị trấn rất nhiều. Nửa tiếng trước khi chính thức mở cửa, nhân viên đã đến hơn nửa để bắt tay vào vẩy nước quét dọn.
Lý Quyên Mai cũng làm cùng họ một lát, sau đó cô ấy tìm một kho hàng nhỏ, ôm đầy mong chờ, ngượng ngùng hưng phấn mà mở hộp cơm vẫn còn ấm áp kia ra trong ánh nắng ban mai.
Một nửa hộp là khoai tây hầm sườn mà Kha Nguyên Đại cố ý để lại, anh ấy còn cho cả bánh bột ngô vào nấu cùng, cái bánh dai dai thẫm đẫm vị thịt, mặn nhạt vừa phải, ăn rồi còn muốn ăn thêm!
Chiếc hộp cơm nhôm này là hộp cơm cỡ lớn có vách ngăn ở giữa, không chỉ đựng được nhiều mà còn có thể để hai món cùng lúc mà hương vị vẫn không bị lẫn vào nhau.
Ngăn bên kia là cà tím om thịt khô, hai quả trứng gà rán và cả vài miếng dưa chuột giòn giòn để cô ấy ăn cho đỡ ngấy.
Còn có một túi mì xào “xa hoa”, bên trong có mấy chục loại nguyên liệu như mè đen, lạc, hạt đậu, hạt óc chó, bún lúa mạch, bún gạo, đường đỏ,… Hương vị thơm ngọt tinh tế, múc hai muôi là đã đầy hơn nửa bát!
Lý Quyên Mai hài lòng ăn xong bữa sáng, cô ấy nhớ lại mọi khi thường ăn qua loa cho xong ba bữa cơm, bỗng thấy cuộc sống không còn gì luyến tiếc, ngay giây phút này, niềm mong đợi được gả chồng lập tức đạt đến đỉnh điểm.
Bà cụ Kha, mẹ Kha và Kha Mỹ Ngu đều rất quan tâm chuyện cưới xin của Kha Nguyên Đại, sau khi có lời chắc chắn của Lý Quyên Mai, bọn họ liền bắt đầu thu xếp để Kha Nguyên Đại chính thức đến nhà họ Lý bàn chuyện kết hôn.
Ông cụ ngồi một bên, vừa hút t.h.u.ố.c lá sợi vừa nghe họ nói chuyện, ông ấy không nhịn được mà xen ngang: “Cha cũng đi để ủng hộ cho Nguyên Đại đi thôi? Như vậy thì trông nhà ta càng có thành ý hơn.”
Chú tư Kha cũng gật đầu: “Tôi là cha ruột, cũng không thể vắng mặt được?”
Mẹ Kha trừng mắt nhìn ông, sau đó cười nói với ông cụ Kha: “Cha, giờ mới là lúc nào chứ? Nhà ta càng ít người đi càng tốt, dù gì nhà họ Lý cũng chưa chắc đã đồng ý đâu.”
“Lần này con đi để nhắc trước với người nhà họ, sau đó để bọn họ nhìn xem Nguyên Đại ra sao. Đợi cha mẹ con bé cũng có lời chắc chắn thì chúng ta hẵng trịnh trọng mà đến gặp theo quy trình, đỡ phải làm con gái nhà người ta tủi thân.”
Bà cụ Kha tán đồng: “Vẫn là vợ thằng tư suy xét thấu đáo.”
Ông nội Kha với chú tư Kha đều lộ ra vẻ thất vọng.
Kha Mỹ Ngu cười nói: “Ông nội, cha, hai người yên tâm đi, có con ở đây rồi, mối hôn sự này chắc chắn có thể thuận lợi, suôn sẻ.”
Trời vừa tờ mờ sáng, bà nội Kha và mẹ Kha lại một lần nữa thu xếp đồ để tặng cho nhà họ Lý.
Hôm trước đi làm quen, lấy lý do là báo đáp ân tình, hôm nay họ định đến cửa chính thức nói chuyện kết thân, lý do khác biệt đương nhiên đồ cần chuẩn bị cũng không giống nữa.
Bà nội cố tình chọn một gốc nhân sâm to nhất, đẹp nhất từ hộp nhân sâm “Hoàng đại tiên” đưa tới, sau đó nhịn đau đưa cho mẹ Kha: “Nhà thằng tư này, mang cái này sang đó đi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Điều kiện nhà ta không tốt nhưng chúng ta rất có thành ý.
Đây là gốc nhân sâm hình người sắp thành tinh, rất bổ cho cơ thể, bảo họ tìm người làm thành rượu thuốc, mỗi ngày uống một chút, cả người đều khỏe mạnh.
Mặc dù mẹ chồng này có không ít cháu trai, cháu dâu rồi nhưng Nguyên Đại là con cả nhà thằng tư, cũng là đứa bé có tiền đồ trong nhà, chuyện hôn nhân của nó quan trọng, chúng ta phải để tâm nhiều.”
Mẹ Kha cảm động đẩy lại: “Mẹ, đây là đồ tốt có thể cứu được mạng người, có cầu cũng chưa chắc đã được, mẹ cất đi đi. Nhà họ Lý người ta làm gì có thứ đồ tốt nào là chưa từng thấy, sao có thể vì một gốc nhân sâm mà quyết định chuyện hôn nhân của con cái được?”
“Cầm đi, chỗ mẹ còn nhiều đồ tốt lắm, hay là lấy thêm linh chi nữa nhé?” Nói xong, bà cụ quay đầu, lấy một cây linh chi to đùng từ trong hòm ra.
Mẹ Kha ngẩn người, nhân sâm, linh chi đều được người ta nói là linh đan diệu dược, ngoại trừ có công hiệu kinh người ra, quan trọng là chúng đều là dược liệu rất hiếm có, nhất là vào thời buổi này.
Sao mẹ chồng bà lại giấu chúng như cất đường viên, móc ra hết cái này đến cái khác?
Kha Mỹ Ngu cười hì hì, dùng vải đỏ bọc nhân sâm lại: “Bà nội, mẹ, hai người không cần đẩy tới đẩy lui, nhân sâm có tốt hơn nữa thì cũng phải dùng đúng chỗ mới có thể thể hiện rõ công dụng.
Dược liệu cất giữ trong thời gian dài, hiệu quả sẽ biến mất, đến lúc đó chúng ta có khóc cũng muộn.”
Bà nội Kha cười ha hả: “Đúng thế.”
Mẹ Kha cảm động nhận lấy, trong lòng càng thêm kiên định, sau này khi bản thân hưởng phúc con cháu, bà nhất định sẽ đón mẹ chồng lên ở cùng.
Một gốc nhân sâm hai trăm năm, hai hũ rượu hoa hòe Kha Mỹ Ngu ủ từ gạo Tử Linh và nhiều loại y phù khác, hai xếp vải mua từ thủ đô, lại thêm đôi gà rừng, thỏ rừng, nai rừng tươi sống mà Hoàng đại tiên vừa đưa tới.
Bởi vì hôn sự còn chưa được định ra, bọn họ gian nan đợi từ sáng sớm đến tận chiều tà, kết thúc công việc từ sớm, xong thì tắm rửa, thay quần áo, ăn diện chỉnh tề, sau đó xuất phát tới nhà họ Lý.
Kha Mỹ Ngu tặng ông lão trông cổng một bình rượu hoa hòe nhỏ, có lẽ nó có thể làm giảm bớt cái tật ở chân do chiến tranh gây nên từ xưa của ông lão.
Trùng hợp là lúc này bốn người nhà họ Lý cũng từ nơi làm việc về, Lý Quốc Thắng mua đồ ăn trong nhà ăn.
Cả nhà đều không biết nấu cơm, lần nào mẹ Lý đến thăm con gái cũng phải mặt dày mang nguyên liệu nấu ăn đến nhờ hàng xóm làm giúp.
Bình thường nhà họ ăn ở nhà ăn, có thể ăn được đồ hợp khẩu vị không hoàn toàn dựa vào may mắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-110.html.]
Phải dựa vào may mắn tức là bình thường họ đều trong trạng thái miễn cưỡng lấp đầy bụng.
Hôm nay nhà bếp nấu mì với nước trắng cho bớt việc, chỉ có chút cải thảo xào thịt băm, canh cà rốt trứng gà. Mặc dù có thịt, có trứng nhưng trên cơ bản họ đều không nhìn thấy, nước canh cũng nhạt nhẽo không thấy dầu mỡ đâu.
Ba người kia vừa nhìn, vẻ mong đợi trên mặt đã hóa thành thất vọng tràn trề.
Lý Quốc Thắng nghĩ tới hai ngày nay mình với Nhị Mạch đều mệt mỏi nên đề nghị: “Mẹ, cuối tuần chúng ta đi thăm em gái đi.”
“Em gái ở xa chúng ta, lại còn lười về nhà, không biết lúc nào mới tìm đối tượng đây. Con thấy mẹ vẫn nên thu xếp cho nó đi.”
Mẹ Lý liên tục gật đầu, nói lên tiếng lòng của mấy người: “Nhóc con kia thích ăn sườn, sớm mai mẹ đi chào hỏi, nhờ đầu bếp giữ lại xương sườn ngon nhất, sườn hầm với khoai tây hoặc bí đao là ngon nhất, canh sườn chan cơm cũng rất ngon.”
Một nhà bốn người đều không nhịn được nuốt nước bọt.
Bày bát đũa xong, mẹ Lý thở dài: “Cái nết em gái con, con cũng biết rồi đấy, từ bé đến lớn lúc nào nó cũng có chính kiến, thị trấn của chúng ta không lớn, nó cũng mười mấy tuổi rồi mà chưa nhìn trúng một ai.
Hay là đợi cha con được thuyên chuyển về tỉnh rồi chúng ta lại đi nghe ngóng thêm xe, chắc chắn có thể tìm được người khiến em gái con gật đầu.”
Bà ấy vừa nói xong, nhà họ Lý đột nhiên im lìm.
Lúc đầu từ trấn Hóa Nguyên, vượt qua thành phố rồi được điều thẳng lên trên tỉnh đã là một chuyện khó, huống chi gần đây chủ nhiệm Lý bị người ta bôi nhọ, e rằng đến lúc đó, đến cả tư cách đề cử thôi cũng sẽ bị lấy mất!
“Mẹ.” Lý Quốc Thắng cười nói: “Đến tỉnh rồi, mẹ muốn tìm con rể thế nào? Phẩm chất tốt, là sinh viên ưu tú của đại học trọng điểm nhưng điều kiện trong nhà chỉ bình thường, mẹ có đồng ý không?”
Mẹ Lý tỉnh táo hẳn lên: “Thắng Tử, con nói lời này là có ý gì? Con có ứng cử viên rồi à?
Chỉ cần nhân phẩm tốt, thương con bé, người nhà cậu ta không để con bé ngốc nhà mình tức giận thì có thể cân nhắc! Ông nói phải không, ông Lý?” Bà ấy liếc nhìn ông chồng mình.
Chủ nhiệm Lý gật đầu: “Bây giờ là xã hội mới rồi, không coi trọng môn đăng hộ đối nữa, hơn nữa sinh viên suy nghĩ nhanh nhạy, trường học còn phân công việc, đợi sau khi tốt nghiệp, ở đơn vị cũng có thể thăng chức rất nhanh, triển vọng phát triển rất tốt.”
Dưới ánh nhìn sốt ruột và mong đợi của cha mẹ, Lý Quốc Thắng cười nói: “Trước kia không phải nhà họ Kha tặng chúng ta đặc sản trên núi sao?
Là đồng chí Tiểu Kha với anh cả của cô bé đến, nhà cô ấy có năm người con trai, tất cả đều sắp thành sinh viên đại học tỉnh, quan trọng nhất là họ đều chưa có đối tượng.
Con thấy người nhà họ Kha đối nhân xử thế vừa nhiệt tình vừa hào phóng. Cha mẹ, hai người nói xem em gái với nhà họ Kha có khả năng không?”
Mẹ Lý và chủ nhiệm Lý nhìn nhau: “Chúng ta cũng chưa được gặp người thật mà.”
Đang nói, điện thoại trong nhà vang lên, hóa ra người nhà họ Kha đến cổng rồi!
Đúng là thiêng thật đấy, bốn người nhà họ Lý đều cảm thán, sau đó vội mời người ta vào, lại còn sai Lý Quốc Thắng ra ngoài cửa đón.
Hai nhà tự giới thiệu một lượt rồi mắt to trừng mắt nhỏ.
Mẹ Kha hít sâu một hơi, cười nói: “Thực ra lần này chúng tôi đến đây là có chuyện muốn hỏi hai vợ chồng chủ nhiệm Lý.”
Chủ nhiệm Lý và mẹ Lý hiếu kỳ gật đầu: “Chị dâu, chị cứ nói đi ạ.
Nhà chúng tôi có thể giúp, chắc chắn chúng tôi sẽ dốc hết sức.”
Mẹ Kha nhìn thằng con cả ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu như cây bạch dương, dưới ánh mắt cổ vũ của Kha Mỹ Ngu, bà nói tiếp: “Vậy tôi nói thẳng nhé.
Là thế này, nhà tôi nhiều con trai, mặc dù chúng đều ở nông thôn nhưng trong lòng có nhiều ước mơ, hoài bão, lúc nào cũng muốn bay tới thành phố, báo đáp tổ quốc, nhưng vẫn chưa có cơ hội.
Lần này may mà con gái út với con rể tôi có lòng tốt nên bảy đứa nhỏ trong nhà mới có thể vào đại học học tiếp. Thằng cả nhà tôi báo danh vào Học viện Tàu ngầm Hải quân, đơn từ cũng được phê chuẩn, thông qua rồi.
Có thể nói sau này đám trẻ sẽ có tí tiền đồ, ít nhất chúng cũng có khả năng nuôi sống tổ ấm nhỏ. Người nhà tôi đều từng đến Tiền Trang, cũng đã gặp đồng chí Tiểu Lý rồi, cô ấy thật đúng là người vừa xinh đẹp, hào phóng, chăm chỉ làm việc, lại còn nhiệt tình nữa nên chúng tôi vẫn luôn nhớ thương.”
“Cũng vì đứa nhỏ có thể đi học ở trên tỉnh nên tôi mặt dày mày dạn đưa đứa con cả đến, muốn lén hỏi ý của hai vợ chồng chủ nhiệm Lý.
Nếu hai người cảm thấy hai đứa chúng nó xứng đôi, vậy để hai chúng nó thử xem sao, nếu không được thì lần này coi như là chúng tôi đến thăm người thân, sẽ không phá huỷ thanh danh của đồng chí Tiểu Lý.”
Nói xong, Mẹ Kha mong chờ nhìn nhà họ Lý.
Kha Mỹ Ngu lén chọc vào thắt lưng của anh cả.
Chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của anh cả, Kha Mỹ Ngu cũng rất nhọc lòng, lúc nhận nhiệm vụ ở trên hệ thống, trong đầu cô đã vạch ra bước đầu kế hoạch, cô vô thức thu thập chuyện liên quan đến gia đình nhà họ Lý.
Hiện tại cô muốn để anh cả dựa vào việc người nhà họ Lý không biết nấu ăn làm bước đột phá!
Là một người sành ăn, Kha Mỹ Ngu hiểu rằng đây là một điểm cộng.
Kha Nguyên Đại lập tức tiến lên, liếc nhìn hộp cơm đã được cất đi, cười nói:
“Chú thím, hai người vẫn chưa ăn cơm ạ?
Vừa hay trong nhà có ít đặc sản vùng núi, cháu xuống bếp làm mấy món cho hai người ăn nha?”
Người nhà họ Lý nghe vậy đều kinh ngạc.