Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 122

Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:16:55
Lượt xem: 36

Sau khi tiễn anh đi, Kha Mỹ Ngu rửa mặt rồi đi vào phòng bếp.

Lúc này ông Tiết và bà Triệu cũng đã dậy, qua hơn nửa tháng điều trị sức khỏe, chân cẳng bọn họ đã nhanh nhẹn hơn, sự đau đớn do bệnh cũ gây ra cũng không còn nữa.

Bọn họ trẻ ra cả mười mấy tuổi, tinh thần cũng hồi phục lại như lúc 30 tuổi – lúc vung nắm tay muốn tham gia cách mạng để đền đáp tổ quốc.

Kha Mỹ Ngu khẽ cười chào hỏi với bọn họ, mắt cô quét qua hai người một vòng, sao chép số liệu vào máy mô phỏng để kiểm tra kĩ càng hơn.

Sức khỏe của họ đã khỏe hơn khá nhiều, rất nhiều chứng bệnh nhỏ như lạnh người, khí hư, thiếu canxi, mạch m.á.u bị bẩn,… đều bị xóa bỏ hơn phân nửa qua thời gian điều trị này.

Dù là bệnh nghiêm trọng như ung thư dạ dày của bà Triệu thì bệnh cũng đã giảm đi rất nhiều.

Dù là thuốc tắm hay là dược thiện mà bọn họ ăn thì đều có một lượng linh khí rất nhỏ. Linh khí này tốt cho sức khỏe và cũng cực kỳ mạnh mẽ, nó có thể dọn sạch hết tất cả những thứ gây ảnh hưởng đến sức sống, ví dụ như ung thư dạ dày cũng đã bị linh khí làm cho nhỏ hơn phân nửa, thậm chí còn có dấu hiệu khô héo.

Kha Mỹ Ngu nhướng mày, chưa biết chừng lại qua gần tháng nữa là ông Triệu còn không cần phẫu thuật, cũng không cần bùa chú cô vẽ là có thể khỏi hẳn.

Dù gì thì niêm mạc dạ dày cũng có khả năng tự sản sinh và chữa trị nhất định, sau khi hấp thu linh lực thì hiệu quả cũng tăng lên theo!

“Ông Tiết, bà Triệu, hai ông bà cứ đến nhà cũ tập luyện với bà cháu đi ạ, lát nữa cháu nấu cơm xong rồi cháu sẽ bê sang đấy, hai ông bà cũng nói với mẹ hộ cháu, thường ngày bọn họ làm việc quá vất vả, sau này ba bữa một ngày cháu đều lo hết!”

Quang minh chính đại mà điều trị sức khỏe cho người nhà, còn có thể thuận tiện luyện tập kỹ năng nấu nướng, làm ra nhiều đồ ăn ngon, Kha Mỹ Ngu thấy rất vui.

“Một mình cháu nấu đồ ăn cho cả nhà có vất lắm không? Hay là để ông ở lại giúp cháu cho?” Bà Triệu vén tay áo định vào bếp.

“Bà Triệu, không sao đâu ạ, người nhà nông đã quen với bếp củi, không phải là thêm mấy nắm gạo, mấy gáo nước thôi ư? Cháu có thể làm được. Nhưng hiện giờ hai ông bà vẫn đang là người bệnh, hai ông bà muốn giúp cháu, cháu thấy rất vui, nhưng hai ông bà nhất định không thể để bản thân mệt mỏi!”

Hai ông bà rất nghe theo lời của cô, họ liên tục gật đầu bảo đảm.

Mùa đông ở nông thôn hầu như chỉ có mấy loại rau dưa như khoai tây, củ cải, cải thảo để ăn, nếu không thì chính là mấy loại rau khô phơi vào mùa thu.

Diện tích không gian của Kha Mỹ Ngu không lớn, nhưng có chênh lệch thời gian cực kỳ lớn với thế giới bên ngoài, hơn nữa còn chẳng phân biệt ngày đêm, vậy nên linh thực, cây trồng trong đó có chu kỳ sinh trưởng ngắn hơn bên ngoài gấp mười lần!

Một mẫu đất có hiệu quả tương đương với mười mẫu đất. Cô phân chia chỗ ruộng đất đó rất cẩn thận, một phần ba dùng để trồng linh thảo cần cho việc tu luyện, một phần ba trồng thảo dược sang quý ở thế giới bình thường, một phần sáu dùng để trồng Tử Linh Mễ, Linh Mạch, một phần sáu còn lại thì để làm đất trồng rau.

Cây ăn quả thì trồng quanh khu đất một vòng, vừa có thể bảo đảm khoảng cách giữa chúng lại vừa có thể tận dụng không gian một cách hợp lý.

Lại dựng thêm cái giá quanh nhà để trồng mấy loại rau quả leo giàn, đến cả tường của khu chăn nuôi tầng hai cũng được tận dụng.

Mỗi ngày cô đều có thói quen làm việc trước một phen, cô cứ như đang đếm tiền mà cất trái cây chính, rau dưa, lương thực, dược thảo, sữa bò, trứng gà,… vào kho.

Nhìn đồ đạc trong kho, cảm giác vui sướng và thỏa mãn đó có thể cổ vũ để cô tràn ngập nhiệt tình mà lao vào học tập và tu luyện.

Vì muốn tránh không để lúc lấy rau dưa ra trông quá đột ngột nên cô cũng phơi khô một phần rau dưa, vừa lúc hiện tại lấy ra dùng.

Để bột linh mạch ở trong không gian để chờ nó nở, trong lúc đó, Kha Mỹ Ngu làm vài loại nhân, có thịt băm nấm hương, miến và khoai tây thái sợi, miến và cải thảo, miến và đậu phụ, cuối cùng là nhân rau hẹ trứng gà.

Miến thẫm đẫm vị thịt, trơn mềm dai dai, trộn cùng với rau dưa, hương vị và cảm giác phong phú, lại thêm lớp vỏ được làm tất cả bằng bột lúa mạch, kết hợp lại thành một món ăn vừa ngon, vừa dinh dưỡng lại vừa chắc bụng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-122.html.]

Rau hẹ là do cô trồng dưới mái hiên, cách một thời gian lại tưới bằng nước linh tuyền nên nó vừa chịu được lạnh lại vừa lớn nhanh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đương nhiên, từ lúc cô thường xuyên làm thêm các món ăn khác nhau, mấy đứa trẻ con nhà bác cả và nhà bác ba cũng thường được thơm lây.

Bọn họ cảm thấy rất ngượng ngùng nên tìm kiếm mật ong tự nhiên và thổ sản vùng núi khắp nơi để thay cho tiền cơm.

Vậy nên lúc này Kha Mỹ Ngu lại làm nhân mật ong đậu đỏ, mật ong hạt dẻ, mật ong vừng lạc.

Tuy làm nhiều loại nhân nhưng cô có không gian để gian lận, còn có không gian hệ thống, thế nên cô không lo lắng chút nào, cần cái gì chỉ cần suy nghĩ một chút là được.

Không cần ngày ngày suy nghĩ cách tăng điểm hòa bình, tâm trạng cô thoải mái nên cơn thèm ăn cũng tăng lên theo

Kha Mỹ Ngu đặt bánh bao vào cái nồi hấp nhiều tầng to đùng mà ông nội làm cho cô, chỉ cần dùng một nồi là hấp xong hết, một nồi khác thì dùng để nấu sữa đậu nành đậm vị.

Mấy đứa nhỏ thì uống sữa dê hạnh nhân.

Bánh bao mới vừa chín, Tần Nguyên Cửu và năm người anh trai đã cùng nhau tới.

Còn chưa thấy người đã nghe thấy tiếng Kha Nguyên Tuế ồn ào: “Em gái, em xong chưa thế, nhà ta có hơn mười người ăn cơm hẳn hoi, sức ăn của ai cũng không nhỏ…”

Chờ bọn họ chen đến phòng bếp, liền thấy em gái họ dùng đến cả nồi hấp mà ông nội làm để dùng trong tiệc cưới của cô, được rồi, là do họ lo lắng quá mức.

Em gái họ ăn khỏe, nhất định có thể dứt khoát nấu nhiều đồ ăn.

Mà em gái họ đã cầm bánh bao mới ra lò, vừa ăn vừa thổi phù phù…

Bưng bánh bao, xách sữa đậu nành theo, một đám người mênh m.ô.n.g cuồn cuộn đi đến nhà tổ, mùi thơm của bánh bao bay ra khắp nửa cái thôn!

Làm bọn trẻ con thèm đến mức chảy nước miếng đi theo.

Kha Mỹ Ngu cười, cho mỗi đứa một cái rồi bảo bọn họ đi, lúc này mới đóng cửa lại, ông nội, bà nội và ông Tiết, bà Triệu ăn cùng với phòng tư bọn họ.

Cô lấy mỗi loại nhân một ít cho nhà bác cả và nhà bác ba, để thành một vỉ hấp rồi mang qua cho họ.

Hai nhà cũng ngại ngùng mà cho chút dưa muối, trứng vịt muối, thịt khô.

Kha Mỹ Ngu thừa dịp rảnh rỗi lúc hấp bánh bao mà còn tăng không ít lương thực dự trữ trong không gian.

Chờ đến lúc đi tỉnh học, cô cũng có thể ăn bánh bao nóng hầm hập, thơm ngào ngạt!

Ngày Kha Nguyên Đại đính hôn, trưởng xã, vợ trưởng xã, hai vợ chồng chú tư Kha, mấy anh em nhà họ Kha và hai vợ chồng Kha Mỹ Ngu mặc quần áo mới tinh, mang theo đồ vật phong phú, nhao nhao đi đến nhà họ Lý.

Nhà họ Lý ở trên thị trấn cũng có chút danh tiếng, nhà bọn họ chỉ có một con trai và một con gái, hiện giờ con gái đính hôn là chuyện lớn.

Bọn họ cũng mời người thân và bạn bè tương đối quan trọng đến để tiếp khách.

Sáng sớm, mọi người trong nhà đều thức dậy, đẩu tiên là đổ đầy ấm nước ấm, bày các loại bánh kẹo ra bàn, còn bày cả hoa giả chủ nhiệm Lý mượn của hợp tác xã cung ứng tiếp thị.

Trước cửa nhà cũng được vẩy nước quét dọn qua một lần, người nhà họ bận rộn đến mức chảy một lớp mồ hôi mỏng, thấy mọi chuyện đã đâu vào đấy thì bắt đầu thay nhau tắm rửa, thay quần áo mới làm.

“Ui chà, kế toán Lãnh, tôi quên mất, hôm nay là ngày đính hôn của Quyên Mai nhà cô đúng không?” Một người phụ nữ ở nhà bên trái, mặc cái áo Tôn Trung Sơn màu xanh đen, để tóc ngắn ngang tai, má trái còn có cái cái nốt ruồi to màu xám cười hỏi.

Loading...