Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 123
Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:16:56
Lượt xem: 44
“Nghe nói là kết nhau lúc con bé đi làm ở nông thôn?
Rốt cuộc là cậu trai nông thôn nào làm Quyên Mai đổ đứ đừ thế?”
Giọng bà ta rất lớn, ồn ào làm mấy người hàng xóm sớm đã không nhịn nổi, muốn hóng hớt ở xung quanh lũ lượt ra sân, cũng cất lời dò hỏi theo: “Kế toán Lãnh, nhà cô chuẩn bị xong rồi à? Có cần bọn tôi giúp gì không?”
“Thông gia nhà cô có những ai tới thế? Nhà họ có chuẩn bị đầy đủ sính lễ không? Con gái cô kén lắm mà, sao lại chọn thanh niên ở nông thôn thế?”
“Nhà cô giấu kỹ quá đấy, không để lộ chút nào, sao bỗng dưng lại đính hôn?”
Mẹ Lý - Lãnh Khoa Phi cười nhạt, mềm mại nói lại: “Nhà ai kết hôn gả cưới mà không như thế, trai chưa cưới nữ chưa gả, điều kiện thích hợp, thấy ưng nhau, phụ huynh gặp mặt xong là chọn được ngày ngay?
Kéo dài thời gian thêm cũng chẳng để làm gì.
Chỉ cần thằng bé và người nhà thằng bé đối xử tốt với Mai Mai nhà tôi thì lễ hỏi cho nhiều hay cho ít cũng đều không vấn đề gì, điều kiện của nhà họ Lý chúng tôi còn ổn, không đến mức phải bán con gái.”
Mọi người bĩu môi, cảm thấy trong đó nhất định còn có chuyện gì khác, hơn nữa lễ hỏi là chuyện liên quan đến mặt mũi, thể hiện sự coi trọng của nhà trai đối với nhà gái!
Nhưng nhà họ Lý chọn đứa con rể nhà ở nông thôn thì có thể cho bao nhiêu được?
Kế toán Lãnh nói vậy là để lát nữa lấy lại chút thể diện đúng không?
Thấy bọn họ không có ý định rời đi, mẹ Lý không khỏi cau mày, kiên nhẫn cười hỏi: “Các cô không đi làm sao?”
Hàng xóm đều đang chờ câu nói này của bà ấy, tất cả đều khẽ cười và hơi hếch cằm lên.
“Tôi xin nghỉ rồi, buổi trưa đứa con gái thứ hai của tôi ở tỉnh lỵ đưa chồng về ăn cơm, con bé nói chồng nó sắp được làm cán bộ ở một đơn vị cấp tỉnh. Cùng là cán bộ, nhưng đơn vị cấp tỉnh cao hơn thị trấn nhỏ của chúng ta vài bậc, con rể tôi còn trẻ, nếu sau này được thăng chức, có khả năng sẽ giữ chức vị cao hơn ông Lý nhà bà...”
“Hôm nay cơ thể tôi không được khỏe, con cái trong nhà không cho tôi đi làm, vậy nên tôi liền xin nghỉ. Bọn chúng nói, không thiếu vài đồng tiền lương của tôi...”
“Tôi cũng xin nghỉ, con gái nhỏ của tôi vừa sinh cho tôi một đứa cháu ngoại mũm mĩm...”
“Thật trùng hợp, vừa rồi có khách nước ngoài đến làm việc, lãnh đạo bảo tôi chuẩn bị bữa ăn nên cho phép nghỉ vài ngày. Kế toán Lãnh, cô cũng biết thị trấn nhỏ này của chúng ta không có mấy người hiểu được tiếng Anh, đừng nói đến ăn đồ Tây, đến cả người Tây cũng chưa từng gặp qua. Lúc còn trẻ tôi từng đi múa khắp nơi cùng đoàn nghệ thuật, cũng có một chút hiểu biết, biết nấu một vài món Tây....”
Khóe miệng mẹ Lý co giật, nói trắng ra chính là bọn họ đều cố tình xin nghỉ phép vì muốn tới xem chuyện cười của nhà họ Lý.
Bà ấy dám khẳng định, nếu như không có bảo vệ canh gác, những người còn lại nhất định sẽ ghen tỵ với nhà họ Lý, ví dụ như nhà họ Cảnh đã xin nghỉ phép chỉ để vượt ngàn dặm xa tới đây hóng chuyện.
Bà ấy nâng tay lên nhìn đồng hồ, mới có bảy giờ.
Người thân và bạn bè được gia đình mời cũng đã lần lượt đến, mà hàng xóm cũng nhao nhao đến nhà nói chuyện, nịnh nọt rồi thay Mai Mai kiểm tra!
“Tới rồi! Người yêu ở nông thôn của chị Quyên Mai tới rồi,” Cũng không biết đứa bé nào kêu lên một tiếng, mọi người vừa xấu hổ vừa hả hê nhìn về phía người nhà họ Lý.
Nhà họ Lý bình tĩnh ngồi trong nhà, chủ nhà và bác cả nhà họ Lý mỉm cười ra ngoài nghênh đón.
Hàng xóm thấy một nhóm người đi tới, dẫn đầu chính là hai vợ chồng xã trưởng, bọn họ mặc quần áo tươm tất, tóc tai được chải chuốt cẩn thận, dù vậy nhưng mọi người vẫn có thể cảm nhận được chút mùi tanh của đất.
Bọn họ cong môi cười thầm, trong lòng cảm thấy sảng khoái, nhưng ngoài miệng lại nói: “Kế toán Lãnh, đây là thông gia của cô sao? Không ngờ lại sạch sẽ hơn người nông dân bên cạnh một chút.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Vừa dứt lời, hai vợ chồng xã trưởng cười rồi tự giới thiệu với bác cả nhà họ Lý và chủ nhà: “Chào các đồng chí, tôi là xã trưởng xã Hồng Tinh, tôi đến đây để bàn chuyện kết hôn của đồng chí Kha Nguyên Đại.”
“Tôi là vợ của ông ấy, cũng chính là bà mối!”
Có thể tới nhà chủ nhiệm Lý làm khách, hai người bọn họ cảm thấy rất vinh dự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-123.html.]
Bác cả Lý mỉm cười nói hoan nghênh, nghiêng người mời mọi người vào nhà.
Mọi người đều giật mình, một gia đình nông dân bình thường không thể nào có khí chất hào phóng như vậy. Bọn họ tiếp tục thò đầu nhìn thông gia quê mùa của nhà họ Lý!
Phía sau chính là vợ chồng chú tư Kha.
Trong hai người bọn họ, một người từng là mỹ nam của thôn Lạc Phượng, một người từng là mỹ nữ của trấn Nam Trang, cho dù đã qua hơn hai mươi năm, nhưng làn da của người phụ nữ đã lấy lại được vẻ đẹp tươi trẻ, rạng rỡ hơn rất nhiều.
Chú tư Kha mặc bộ vest Tôn Trung Sơn màu xám sắt, tóc được Kha Mỹ Ngu chải chuốt từ hôm qua, nhìn cực kỳ khỏe khoắn đẹp trai.
Lao động quanh năm khiến cơ thể ông trở nên cao lớn khỏe mạnh, mấy ngày gần đây còn chỉ huy mọi người đào kênh, khí chất thay đổi mạnh mẽ, tràn ngập lại sự quyến rũ của người đàn ông trưởng thành.
Khi ông cười lên, gương mặt mang theo hai má núm đồng tiền thân thiện, càng khiến ông trở nên trẻ trung hơn.
“Này, chắc đây không phải là đối tượng của Quyên Mai đâu nhỉ? Nhìn người mà sao giống chó quá vậy...?” Có người không nhịn được nhỏ giọng nói lời chua chát.
Giá trị nhan sắc của nhà họ Kha rất cao, rất nhiều người đều không khỏi ghen tỵ!
Đứng sau ông nửa người chính là mẹ Kha.
Hôm nay bà mặc váy nhung dài màu đỏ rượu, bên ngoài mặc áo khoác dạ đen, tóc búi lên, bà học được một số phép tắc xã giao từ con gái, học trong nửa tháng, nhìn rất có học thức.
Bà ưỡn n.g.ự.c hóp bụng, rất có khí chất, giống như một phu nhân ở thành phố lớn, vô tình khiến người ta có khoảng cách không rõ ràng.
“Đây là vợ nhà ai vậy, trông thật xinh đẹp, cũng tới xem chuyện vui sao?”
Người nhà họ Kha nghe xong những lời này không khỏi dở khóc dở cười.
Chú tư Kha bước tới nói rõ thân phận: “Chào đồng chí Lý, tôi là cha của Nguyên Đại, đây là mẹ của thằng bé!”
“Ông thông gia, bà thông gia, hoan nghênh hoan nghênh…”
Mọi người sửng sốt, trong mắt lộ rõ vẻ ghen tỵ, vì sao mấy ông bà ở nông thôn lại trông như thế này?
Không phải nói người ở nông thôn nhìn rất già sao?
Thời tiết này không được mặc áo bông quần bông, mùa đông lạnh đến mức mặt đen thui, nước mũi chảy ngang không phải sao?
Tại sao bất kể là dáng vẻ hay cách ăn mặc của cha mẹ người ta còn giống người thành phố hơn mình cơ chứ!
Đây không phải là diễn viên nhà họ Lý dùng tiền thuê đó chứ?
Hai người bước vào nhà, phía sau là một hàng thanh niên cao lớn mạnh mẽ đang đẩy xe chở đồ đi tới, khiến mọi người có chút choáng váng.
Ngoại trừ việc ăn, Kha Mỹ Ngu còn biết cách chơi phối đồ.
Bất kể là chuyện mà cô cảm thấy hứng thú, cô luôn thích nghiên cứu thấu đáo, quyết chơi đến cùng.
Dù sao ngoại trừ việc học, cái gì cô cũng thích!
Vì thế cô đã học qua rất nhiều thứ, cô là kiểu người tham gia các lớp học để thi như trang điểm, làm móng, làm tóc, làm bánh,... nhưng trong mắt người làm dịch vụ thì địa vị không cao lắm.
Cô cũng là người chỉnh lại tóc cho năm người anh trai và Tần Nguyên Cửu.
Kết hợp khuôn mặt, tính cách, kiểu tóc của mỗi người đều khác nhau nhưng lại làm nổi bật vẻ đẹp trai của bọn họ!
Có thể tưởng tượng một người đàn ông đẹp trai đột nhiên xuất hiện trước mặt, loại cảm giác rung động ấy, loại cảm giác điên cuồng khiến mặt đỏ bừng tới mang tai ấy, ngay cả những cô vợ trẻ, các thím, các bà cô đều phải nhìn tới ngây người.