Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 160
Cập nhật lúc: 2024-10-31 20:51:56
Lượt xem: 55
Cô út không nhịn được mà đẩy ông ấy: “Vừa nãy ông giải thích với người ta thế nào? Hóa ra ông cũng nghĩ như vậy à?”
Chú Quý cười khổ nói: “Vừa nãy tôi chỉ nói bừa thôi mà!
Có làng được chiếu phim, nhưng làng đó đặc biệt, có một ông lão từ kinh đô đến đang tu dưỡng ở đây.
Người bên trên muốn lấy lòng ông ta nên cố ý sắp xếp chiếu phim đề tài kháng chiến, vì vậy bị người dân trong lòng nhớ đến.”
Kha Mỹ Ngu mỉm cười gật đầu, chắp tay thành kính niệm: “Sắp đến tết rồi, cứ để mọi người cùng nhau vui vẻ náo nhiệt đi, phim sẽ chiếu từ hôm nay đến ngày mười lăm, các làng sẽ thay phiên nhau chiếu, để dân làng đổ xô từ nơi này đến nơi khác!”
Người nhà họ Quý vô cùng sửng sốt trước thái độ nghiêm túc nhưng lại nói những lời nực cười của cô.
Bọn họ bỗng cảm thấy có lẽ mọi thứ chỉ là trùng hợp, Kha Mỹ Ngu làm sao có thể nói đâu trúng đó được?
Một năm cả công xã chỉ chiếu phim ba bốn lần đã khiến cho dân làng cảm thấy náo nhiệt như đón tết, bây giờ lại muốn chiếu phim từ hôm nay đến mười lăm, chắc là nói đùa chứ gì!
Thần tiên Đại La cũng chẳng có bản lĩnh như thế này?
Dù thế nào thì mọi người đều rất mong chờ buổi chiếu phim buổi tối.
Các làng xung quanh cũng nghe ngóng được tin tức, lũ lượt hợp thành từng nhóm tụ tập ở đây, đến mức trời chưa tối nhưng rạp chiếu đã đủ người!
Nhà họ Quý ăn cơm sớm, ông bác Quý gọi tất cả đám con cái cháu chắt trong nhà ra, đứa nào có vợ thì để mắt tới vợ, chưa có vợ thì để mắt đến em gái. Mặc dù dân làng mộc mạc chất phác đến mức không nhặt của rơi trên đường.
Nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ, nhà bọn họ đã đến nước này rồi, căn bản không thể trải qua thêm bất ngờ ác ý nào nữa.
Vả lại buổi tối chiếu phim, ánh đèn xung quanh mờ ảo, người đến xem chiếu phim hỗn tạp, là thời cơ tốt nhất để người xấu làm việc ác.
Phụ nữ bị người ta kéo vào đồng ruộng cưỡng bức, trẻ con thì bị bắt cóc đem bán, bà già thì tìm thấy t.h.i t.h.ể ở nơi hoang vu…
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến các tổ chức không muốn chiếu nhiều phim.
Kha Mỹ Ngu kéo tay Quý Nghiên Phi đi theo đám đông đến khu chiếu phim, theo sau mà đám anh em tinh thần căng thẳng.
Bọn họ giẫm lên ghế ngồi trên thân cây thấp, đung đưa chân, ăn vặt xem phim, vô cùng thoải mái.
Kha Mỹ Ngu nhân lúc sắc trời tối sầm, lôi ra một người giấy từ trong không gian.
Người giấy từ từ men theo đầu ngón tay của cô bay xuống đất, biến thành một chàng thanh nhiên ngoại hình bình thường, dọc đường tránh xa sự chú ý của mọi người, khi gần đến bìa rừng, tờ giấy biến thành hình dạng của Kha Mỹ Ngu!
Khi “cô” đến bìa rừng thì gặp Tề Bán Tiên đang đứng trên đá xanh đợi người đến.
“Anh lại biết tôi sẽ đến?” Kha Mỹ Ngu nhướng mày hỏi.
Tề Bán Tiên nhanh nhẹn nhảy xuống từ hòn đá xanh, hai tay đút túi, gật đầu: “Đúng vậy, tình cảm của đồng chí Kha đối với bà ba nhà họ Lý không phải là giả, chắc chắn cô sẽ quay lại tìm chúng tôi.”
Kha Mỹ Ngu cười khẩy: “Các người chắc chắn quá nhỉ.”
“Ai bảo trong cái làng này, cô chỉ có thể tìm đến chúng tôi để nhờ giúp đỡ chứ?”
Tề Bán Tiên vẻ mặt bình tĩnh, xoay người đi lên núi.
Lần này Kha Mỹ Ngu không đi theo mà chỉ nhẹ nhàng nói: “Chúng ta giao dịch, thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-160.html.]
Tề Bán Tiên bỗng khựng lại, quay người lại nhướn mày với vẻ thích thú: “Nói nghe xem nào.”
“Anh thay tôi làm việc, tôi giúp anh thoát khỏi sự ràng buộc của nhà họ Tề đối với anh, thế nào?”
Tề Bán Tiên sửng sốt, anh ta lập tức nhanh chóng nhìn quanh, bước nhanh về phía cô.
Tề Bán Tiên mím chặt môi, lần chần giả bộ cười nhẹ: “Đồng chí Kha, cô đang nói gì vậy, sao tôi không hiểu gì cả?”
Kha Mỹ Ngu một tay khoanh trước ngực, một tay chống cằm: “Anh đừng quan tâm tôi có ý gì, chỉ cần cho tôi biết là có được hay không thôi?”
“Cần tôi giúp chuyện gì?” Tề Bán Tiên im lặng một hồi, anh ta hơi cúi đầu suy nghĩ một lúc, sau đó cắn răng dò hỏi.
Kha Mỹ Ngu lấy ra một xấp giấy bùa từ trong túi, một con d.a.o nhỏ sắc mỏng như lá liễu, và một bình ngọc đựng bột thuốc: “Nhà họ Quý bị nhóc đó hút vận khí, nhưng hương hỏa nhà họ bị đứt là do đã bị người nào đó hạ cổ trùng vào trong người!”
Cơ thể Tề Bán Tiên khẽ chấn động, kinh ngạc không kém Kha Mỹ Ngu khi biết được tin này.
“Đồng chí Kha, ý cô là cả nhà họ Quý bị người khác hạ cổ trùng? Thời đại này vẫn còn có người…”
Nói đến đây, anh ta nghĩ Du Diệc Minh có thể khống chế được tiểu thú nuốt chửng vận khí nhà họ Quý thì còn có gì không thể nữa?
“Anh nói phải làm sao đi.” Kha Mỹ Ngu đã lên tiếng rồi, vậy đằng sau cô chắc chắn có cao nhân chỉ điểm.
Trong lòng Tề Bán Tiên nảy ra chút hi vọng, không cần biết mình có thể đạt được tâm nguyện hay không, có thể giúp được nhà họ Quý cũng coi như một phần công đức của anh ta.
Kha Mỹ Ngu ngẩng đầu nhìn vầng trăng lưỡi liềm trên bầu trời: “Người khống chế cổ trùng có lẽ không ngờ rằng có người có thể phá giải, vì vậy đã hạ loại cổ trùng phổ thông nhất cho người nhà họ Quý, cũng có thể là người đó chỉ kế thừa những thứ sơ sài thôi.
Cổ trùng này rất dễ giải quyết, dùng bùa bất động giữ chặt người, nhân cơ hội rạch lỗ ra, lấy móc câu móc cổ trùng ra, rồi rắc bột thuốc lên là được.
Khó khăn duy nhất là làm thế nào để tìm ra vị trí chính xác và rạch nông sâu như thế nào, hơn nữa bùa bất động chỉ có tác dụng trong vòng mười phút.”
Dù sao thì Tề Bán Tiên cũng học được ít bản lĩnh, cho dù không hiểu cổ thuật thì cũng hiểu một ít trong sách cổ.
Anh ta cau mày: “Đồng chí Kha, theo như tôi được biết, cổ trùng khát máu, chắc chắn sẽ ở gần trái tim, có lúc cũng sẽ di chuyển đến phần ngực. Đây đều là những vị trí mấu chốt, tôi, tôi sợ không nắm bắt được ngược lại sẽ làm ra chuyện xấu.”
Kha Mỹ Ngu ném một người cao su to bằng củ cải vào lòng anh ta: “Cái này có độ giống rất cao với tiếp xúc với da người thật, anh dùng cái này để luyện tay trước, đến lúc đó tất cả nghe theo tôi chỉ huy.”
Tề Bán Tiên ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn Kha Mỹ Ngu một lúc, rồi trịnh trọng nói: “Đồng chí Kha, tôi tin cô!”
Anh ta tin Kha Mỹ Ngu được người khác gọi là điềm may mắn có tấm lòng lương thiện, sẽ không làm hại anh ta, huống hồ người mà anh cầm d.a.o đối diện là người nhà họ Quý, trong đó bao gồm cả bà cô yêu quý nhất của cô.
Kha Mỹ Ngu mỉm cười, lòng bàn chân cô dần dần bốc cháy, Tề Bán Tiên còn chưa kịp phản ứng thì cơ thể như giấy của cô đã bị ngọn lửa thiêu đốt, trong chớp mắt biến thành tro bụi rồi bị gió bắc thổi bay trong không trung.
Tề Bán Tiên ngơ ngác nhìn vào khoảng không trước mắt, sau đó cúi đầu nhìn đồ vật trong lòng mình, như thể đang nằm mơ vậy.
Anh ta cất đồ đi, không nhịn được rảo chân điên cuồng lao về phía sân phơi trong làng.
Anh ta thường xuyên leo núi hái thuốc, còn luyện tập quyền dưỡng sinh mà tổ tiên nhà họ Tề để lại, thể chất rất tốt, chưa được bao lâu đã đến sân phơi mà không thèm thở hồng hộc.
Không ít người trong làng xa xóm gần đều quen anh ta, mỉm cười chào hỏi anh ta.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tề Bán Tiên mỉm cười gật đầu, đưa mắt nhìn bốn xung quanh, cuối cùng nhìn thấy trên cành cây thấp duy nhất ở giữa sân phơi có hai cô gái xinh xắn đang ngồi giữa một đám trẻ con.
Kha Mỹ Ngu cảm nhận được sự xuất hiện của anh ta bèn nghiêng đầu mỉm cười vẫy tay với anh ta.
Biểu cảm và cử chỉ như vậy, hoàn toàn không giống như tối qua bọn họ giải tán trong sự buồn bực, vậy có nghĩa là, người bùa vừa rồi thực sự là cô?