Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 271
Cập nhật lúc: 2024-11-01 11:45:57
Lượt xem: 27
Đứa bé này vốn trí lực trì trệ không phát triển, sợ nhất chính là phát sốt, người trưởng thành ở nhiệt độ này chắc chắn đã bất tỉnh.
Người nhà họ Phòng nhanh chóng đưa Phòng Tư Duyệt đến bệnh viện truyền dịch.
Lại nói, Lư Hướng Kình trở về ký túc xá, sờ sờ chiếc cổ áo thiếu cúc, nghĩ đến cuộc gặp gỡ vừa rồi của hai người, tình cảm trong lòng liền quay cuồng như nham thạch nóng chảy.
Anh ấy tràn đầy sinh lực, cũng không ngủ được nên đi chạy bộ, độ cong khóe môi dù ép thế nào cũng không xuống được, đến lúc trời gần sáng, anh ấy thả người ngã xuống giữa bãi cỏ.
Anh ấy thở hổn hển, nghe được tiếng chuông báo thức, lộn mình lên như cá chép, đi tắm rửa thay quần áo, chưa ăn gì đã lại lần nữa chạy về khu người nhà.
"Anh, sao anh đến sớm thế, ăn cơm chưa?” Lư Chấn Sinh dẫn bọn trẻ đi xả nước, thấy anh cả đến, vui vẻ chào hỏi rồi mời anh ấy cùng ăn.
Từ khi người trong lòng của anh cả qua đời, mà Lư Chấn Sinh lại kết hôn, hai anh em công tác ở quân khu, một nam một bắc, quanh năm suốt tháng hiếm khi gặp nhau, bây giờ cuối cùng cũng tạm thời chuyển về cùng nhau, nhưng anh cả lại không muốn thường xuyên đến nhà quấy rầy.
Lần nào hai vợ chồng bọn họ cũng phải thúc giục, nếu không thì cũng chỉ có thể trông chờ vào Tết và những ngày nghỉ lễ.
Lần này Lư Hướng Kình cười gật đầu, bỏ mũ xuống, ngượng ngùng hỏi Trịnh Thiến Thiến: “Làm phiền em dâu, không làm lãng phí thời gian của em chứ?”
Trịnh Thiến Thiến chỉ có vui vẻ, cười nói: “Anh cả khách sáo quá, chuyện này có gì đâu chứ, chỉ là thêm một ít mì sợi thôi mà, lần trước chị dâu tầng trên cho chúng em một chai tương đậu cay, Chấn Sinh rất thích, muốn tặng cho anh một ít, nhưng không ngờ anh cả lại đến trước.”
Nói xong cô ấy liền vào bếp nấu ăn.
Hai anh em tụ tập lại thì thầm chuyện công việc, nhưng lúc này Lư Hướng Kình có chút lơ đãng, không nhiệt tình và tập trung như những lần thảo luận trước.
Lư Chấn Sinh nhướng mày nói: "Anh cả, không bình thường nha, hiếm khi anh chủ động đến nhà em, nói đi, có phải có chuyện gì không?"
Theo ý kiến của anh ấy, anh cả là loại người không có chuyện không lên điện Tam Bảo*. Nhưng vừa rồi anh ấy hồ đồ ngốc nghếch không nhận ra, còn lôi kéo anh cả nói chuyện phiếm.
*ý nói thăm ai đó với động cơ thầm kín (đặc biệt là để yêu cầu cái gì đó)
Lư Hướng Kình không được tự nhiên ho khan. Việc Tiểu Uyển và Phòng Tư Duyệt kết hợp thành một người khó tin đến mức ngay cả bản thân anh ấy cho đến bây giờ cũng chưa thể phục hồi tinh thần lại, vẫn đang trong trạng thái cực kỳ phấn khích, không tự tin và mừng như điên.
Cho nên anh ấy không có ý định nói sự thật cho em trai mình mà chỉ nói: “Anh muốn nhờ em trai và em dâu tìm một người thím ổn thỏa, giúp anh đến nhà sư đoàn trưởng Phòng cầu hôn.”
Trịnh Thiến Thiến vừa đặt một bát thịt lợn xào dưa chua lên bàn, cô ấy nghe vậy thì sửng sốt, “Anh cả, em có nghe nhầm không? Nhà của sư đoàn trưởng Phòng? Quân khu chung ta còn có sư đoàn trưởng Phòng thứ hai sao?”
Nhà sư đoàn trưởng Phòng chỉ có hai cô con gái, cô lớn đã lập gia đình, đã có một trai một gái, ở nhà hiện chỉ có một cô con gái trí tuệ kém phát triển.
Vốn dĩ, con gái út của sư đoàn trưởng Phòng đã đính hôn nhưng đám cưới chưa kịp diễn ra thì chú rể đã gây ra chuyện gièm pha nên việc hôn nhân này chắc chắn không thành được.
Lư Hướng Kình nặng nề gật đầu: “Đúng vậy, là con gái út của sư đoàn trưởng Phòng.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lư Chấn Sinh cả ngày đắm chìm trong sân huấn luyện, nhưng anh ấy có vợ, mỗi ngày đều có thể nghe được chút chuyện phiếm trên gối, nên đương nhiên biết chuyện của nhà họ Phòng.
"Anh cả, anh bị cái gì kích thích vậy? Anh muốn kết hôn, người làm em trai như em tuyệt đối không ngăn cản, cũng không coi trọng dòng dõi, nhưng cô con gái nhà họ Phòng đã như vậy, anh có ý đồ gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-271.html.]
“Anh có tiền đồ tốt đẹp, nhà họ Lư chúng ta cũng có cách của riêng mình, căn bản không cần bám lấy nhà họ Phòng. Nếu anh muốn cưới vợ, có người biết lạnh biết ấm, em từ từ tìm kiếm, anh thật sự không cần nóng nảy như vậy, tùy tiện chọn một người phụ nữ.
Mặc kệ anh thương hại cô con gái nhà họ Phòng hay là anh có ý đồ gì, dù sao em trai như em là người đầu tiên không đồng ý!”
Khuôn mặt Lư Chấn Sinh nghiêm túc, giọng điệu cứng rắn nói.
Lư Hướng Kình tức giận vỗ anh ấy một cái: "Anh là loại người không có lý trí như thế sao?"
"Sao lại không phải, nếu không, sao anh có thể độc thân đến bây giờ? Các con em đều đã đi học rồi." Lư Chấn Sinh bĩu môi.
"Đồng chí Tiểu Phòng sẽ dần dần khỏe lại, anh cảm thấy duyên phận của anh đã đến rồi. Nếu em và em dâu không giúp đỡ thì anh sẽ tìm người khác." Nói xong, Lư Hướng Kình cũng không ăn cơm, cầm lấy mũ làm ra vẻ phải đi.
Lư Chấn Sinh vô cùng tức giận, nhưng cũng biết anh cả cái gì cũng giỏi, chỉ cần anh ấy quyết định một việc, đừng nói là mười con trâu, mười chiếc phi cơ cũng không thể kéo lại được.
"Thật sự quyết định rồi? Không hối hận?" Lư Chấn Sinh khẽ cắn môi hỏi.
Trịnh Thiến Thiến cũng lo lắng bổ sung: “Anh cả, em nghe nói tuy đồng chí Tiểu Phòng sẽ dần khỏe lại và có thể đơn giản tự chăm sóc bản thân, nhưng giống như một đứa trẻ ba tuổi, một khắc cũng không thể rời mắt, không phải là ứng cử viên thích hợp để làm vợ quân nhân.”
Lư Hướng Kình xua tay nói: "Hai đứa không cần khuyên anh, anh đã suy nghĩ rất nhiều, biết sau khi kết hôn sẽ gặp phải loại tình huống gì."
Đã nói đến nước này, Lư Chấn Sinh và Trịnh Thiến Thiến đều nhìn thấy sự bất lực trong mắt nhau, ngoài việc đồng ý thì họ còn có thể làm gì khác?
“Được rồi, khi nào có thời gian em sẽ nói với thím nhà trung đoàn trưởng, nhờ bà ấy giúp anh cả đến nhà nói chuyện.”
Lư Hướng Kình khẽ cau mày, “Đúng lúc hai ngày nay anh không bận, lát nữa phải đi mua chút quà tặng. Nếu em dâu có rảnh, trước khi đi làm có thể giúp anh nhắc một chút được không?
Anh đang nghĩ cuối tháng này gia đình họ sẽ tổ chức đám cưới, đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì về việc hủy bỏ, không thì ấn định ngày đó?”
Không ngờ anh cả lại vội vàng như vậy, Trịnh Thiến Thiến ngơ ngác đáp lại, ăn vài miếng mì rồi nhờ chồng dọn dẹp bát đĩa và đưa mấy đứa đi học.
Cô ấy cầm lấy năm đồng tiền anh cả đưa, bàng hoàng đi đến gặp thím của trung đoàn trưởng, kể lại chuyện này.
Thím nhà trung đoàn trưởng cũng rất khó hiểu, Lư Hướng Kình tuổi còn trẻ đã giống người đàn ông nhà mình, thống lĩnh một trung đoàn, muốn người vợ thế nào mà không có? Sao lại gấp gáp cầu hôn cô con gái ngốc nghếch nhà sư đoàn trưởng?
Nhưng bà ấy cũng không nói nhiều, thêm thái độ Trịnh Thiến Thiến nhún nhường, mới thu năm đồng tiền, cam đoan sẽ thuyết phục việc hôn nhân này thành công.
"Vợ Chấn Sinh, cháu tìm tôi là đúng rồi. Thím ấy mà, bình thường ở hội phụ nữ không có việc gì, tác hợp không ít đôi trẻ, đều rất hạnh phúc.
Đợi lát nữa cháu cứ để trung đoàn trưởng Lư đến, tôi liền hiểu, sau đó tôi sẽ mang quà đến cửa, để các cháu nói chuyện với nhà họ Phòng!"
Phòng Tư Duyệt truyền dịch, nhiệt độ cơ thể giảm xuống, cô ấy cũng tỉnh táo mở mắt.
Thấy con gái đã tỉnh, mẹ Phòng vội vàng tiến tới, đối mặt với đôi mắt ngập nước kia liền ngẩn ra, trong lòng cảm thấy chua xót.
Con gái út nhà mình lớn xinh đẹp giống mẹ, là một mỹ nhân hiếm có, lông mày mảnh, mắt to, miệng anh đào, làn da trắng nõn, vóc dáng cao gầy, dáng người lại đẹp. Nếu không phải Duyệt Duyệt gặp chuyện khi còn nhỏ thì bây giờ có lẽ con bé đã có một cuộc sống hạnh phúc.
Ai nhìn thấy đôi mắt đẹp như vậy sẽ không nghĩ đó là người có trí tuệ kém phát triển.