Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 301
Cập nhật lúc: 2024-11-01 11:47:17
Lượt xem: 13
Ứng Yến cười, từ phía sau ôm lấy cô: “Đúng thế, có vài người trong nhà còn có phòng cho họ hàng ở, đơn vị không vui, muốn lấy tiền thuê phòng. Hơn nữa anh nói với đơn vị họ, đây không phải khu cấp cư, tiền thuê được tính ngang với thuê cửa hàng.
Mỗi một cái giường là một quầy hàng, nói như thế, kể cả người phụ trách ở đơn vị muốn kiếm chác chút ít cũng phải cân nhắc.
Em có ý kiến này, nếu đã như vậy chi bằng chúng ta bù phòng cho nhân viên công chức bình thường để họ tự tìm nơi khác. Để cảm ơn nhân viên làm việc, em có thể bán Hanks với giá ưu đãi cho họ.
Giá cả Hanks của chúng ta không hề rẻ nhưng người có tiền ở thủ đô cũng nhiều lắm, tuyên truyền đến nơi đến trốn, lúc mở bán chắc chắn sẽ có người xếp hàng, đến lúc đó ai được ưu tiên nhất định sẽ rất nở mày nở mặt.”
Kha Mỹ Ngu nằm trong vòng tay anh, cười hầm hừ nói: “Rốt cuộc não anh phát triển thế nào vậy? Rõ ràng tiệm của anh còn chưa mở, anh đã quảng cáo ra rồi, còn để cho người ta có cảm giác mình sẽ chiến được của hời nữa chứ.”
Cô đảo mắt, xòe tay ra, thì thầm: “Đến lúc đó chúng ta chiếu quảng cáo, trên báo, trên đài truyền hình, trên đài phát thanh, còn có cả điểm chờ xe công cộng, trên thân xe công cộng nữa, có được không?
Hình như trạm xe công cộng với trên thân xe còn chưa có quảng cáo nữa, chúng ta đập vào đó, chắc chắn sẽ có hiệu quả không tệ!”
Ứng Yến khẽ cắn vành tai cô: “Vợ anh cũng rất thông minh, có thể nghĩ tới chuyện này, tốt lắm, tốt lắm.”
Kha Mỹ Ngu cười ngại ngùng, cô lại nhớ đến thủ đoạn quảng cáo bánh kẹp thịt của đời sau.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-301.html.]
Cô nói tiếp: “Chúng ta in thêm vài phiếu ưu đãi, tìm người phát ra, ngày nào cũng có các loại ưu đãi, buổi sáng cung cấp bữa sáng đặc biệt, còn có suất ăn cho trẻ em, có thể chuẩn bị chút đồ chơi nhỏ, sách báo, văn phòng phẩm gì đó để đám trẻ cảm thấy thú vị, thường xuyên tới hơn.”
“Được đấy.” Ứng Yến giả vờ như không biết chuyện cô dùng thủ đoạn bán hàng của đời sau ra, vui vẻ dỗ vợ mình.
Thu cửa hàng về rồi vừa tu sửa, Ứng Yến vừa phải chạy khắp nơi, lại còn phải xin một mảnh đất trên núi ở ngoại ô làm trang trại chăn nuôi, mấy xe gà và trăm con bò sữa mua từ thôn Lạc Phượng lên.
Đợi hình vẽ bánh kẹp thịt được Kha Mỹ Ngu vẽ ra xong, năm 77 đã bước vào giữa tháng tám.
Lúc này Charles cũng quay về Hạ Hoa, lại còn mang theo hai đầu bếp nữa.
Bởi vì trên danh nghĩa Hanks là hạng mục của Kha Mỹ Ngu, Ứng Yến với Charles cùng nhau hợp tác nhưng bản chất hạng mục này là của công, một nửa lợi ích kiếm được phải giao cho tổ chức, số còn lại thuộc về người tham dự nhưng một phần tư trong đó dùng để mở rộng sản xuất.
Tiền lương và phúc lợi của nhân viên phải ngang ngửa những công việc khác. Bây giờ khoa học kỹ thuật của nước ngoài đã được đưa vào trong nước, kéo theo các phương diện khác cũng phát triển theo, đồng thời tạo ra rất nhiều công việc khác, làm giảm áp lực giải quyết việc làm cho thành phố.
Nông trường chăn nuôi ở vùng ngoại ô được xây dựng trong khí thế hừng hực, công nhân trải qua huấn luyện nghiêm khắc, chăn nuôi gà, bò, lợn, cá theo phương thức khoa học.
Lúc đầu khi Kha Mỹ Ngu nhắc đến ý kiến chăm nuôi cho người dân thôn Lạc Phượng, mặc dù không ngờ bản thân sẽ tham gia vào vụ làm ăn về thương hiệu gà rán, hamburger số một nhưng cô cũng bám sát theo nhu cầu về các loại thịt của người đời sau.
Cô có cửa hàng hệ thống thêm vào đó lại vụng trộm đổi lấy một vài con giống của tương lai giống như gà nuôi hai tháng là có thể xuất chuồng, bò sữa cũng là do cô chẳng có nhiều khó khăn trắc trở mới lấy được từ hệ thống ra ngoài.
Mặc dù Hanks chủ yếu bán các loại thực phẩm như gà rán, thỉnh thoảng cũng có thêm bánh mì thịt bò. Nhưng cô vẫn còn muốn bán thêm xúc xích, chả cá…