Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 347

Cập nhật lúc: 2024-11-02 07:17:32
Lượt xem: 15

Một bà cô giúp việc trong nhà, ỷ vào chồng từng làm được chút chuyện mà có thể diễu võ giương oai trước mặt chủ à!

Tưởng cô ta không biết trong lòng hai anh em nhà họ Lục có suy nghĩ gì hả?

Dì Lục cũng không thèm nhìn sắc mặt Lăng Nghệ Phi, cười hỏi bà cụ Kha: “Thím ơi, tôi đi xuống nhà ăn, thím có muốn tôi mua gì giúp không?”

Bà cụ Kha xua tay: “Không sao, tôi cũng mới ăn ở nhà rồi, đợi lát nữa cháu rể tôi xong việc thì tính tiếp vậy.”

Mấy người chăm sóc ở giường bên cạnh nhìn nhau, một phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng cười nói: “Thím ơi, nhà thím có phúc thật đấy, chọn được cậu con rể vừa đẹp trai vừa có bản lĩnh.”

Ứng Yến quay lại thủ đô, đá hết mấy người anh em kết nghĩa khác là chuyện mọi người trong đại viện đều biết.

Chưa đợi mọi người chê cười, người ta đã làm ra vài chuyện gây chấn động.

Ví dụ như anh và Charles hợp tác mở Hanks, lúc bọn họ bàng quan muốn xem trò cười thì quảng cáo của cửa hàng như cơn mưa rào mãnh liệt tràn ra khắp thành phố, phần lớn người thử đô đều nghe nói về cửa tiệm đó, huống chi vị trí cửa tiệm rất bắt mắt, ở ngay bên cạnh tòa bách hóa trung tâm thành phố.

Biển hiệu đỏ tươi, diễm lệ, hình nộm người cao hai mét, đối diện là suối phun nước trước cổng quảng trường, ngoài cửa là một loạt xe điện đụng của bọn nhỏ khóc quấy, lại còn mở âm nhạc, điểm nào cũng khác với mọi người.

Dần dà Hanks trở thành đề tài câu chuyện của mọi người, trở thành một phong cách sống được truyền bá, không móc nối với tư bản mà nằm ở chỗ thả lỏng tinh thần, ai ai cũng hào phóng tiêu tiền để hưởng thụ, sau đó tiếp tục nghiêm túc xuất phát đến trạm trung chuyển.

Làm ăn phát đạt khiến người ta ghen tị đỏ con mắt, bất kể là yêu ma quỷ quái các phương âm thầm giở thủ đoạn đều bị Ứng Yến lặng lẽ đánh lại.

Ứng Yến cũng không biết khiêm tốn là gì, anh luôn luôn làm theo ý mình, bốn sở môi giới có tiếng nhất thủ đô đều do anh mở ra, vụ án đầu tiên là giúp đỡ chủ nhà thu lại nhà cửa mà tổ chức trả lại cho họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-347.html.]

Trong bốn đại viện cũng có không ít sản nghiệp như thế, một lần oanh liệt ầm ĩ sau đó lại quay về yên bình.

Tất cả mọi người đều không biết vì sao ông cụ Tần không còn nữa nhưng thằng cháu trai xuống nông thôn làm thanh niên tri thức này của ông ấy lại nhẫn nại như thế, không ít thế lực vì anh chao đảo chỉ trong một đêm.

Khi mọi người khôi phục lại tinh thần, ý thức được giá trị của Ứng Yến, muốn móc nối quan hệ, liên hôn thì lại bị thông báo đã có thôn nữ nhanh chân tới trước! Bọn họ vừa tức giận lại vừa hối hận.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau khi tức giận, vẫn muốn có mối quan hệ tốt với Ứng Yến.

Bà cụ cười gật đầu: “Cháu gái tôi có phúc, đã ổn định với cháu rể từ lâu rồi. Hai vợ chồng nó cũng sống ngày càng tốt.”

“Nhà cửa nhà họ Tần còn đó, năm nay mọi người chuẩn bị đón tết ở đại viện không?”

Năm ngoái, Ứng Yến và Kha Mỹ Ngu ở đại viện đón năm mới, giống như lúc ông cụ Tần vẫn còn, ngay mồng một đầu năm đã có không ít người tới chúc tết.

“Cái này phải xem ý của cháu rể tôi, đứa trẻ này lương thiện hoài niệm điều xưa, có lẽ muốn đón năm mới ở đại viện. Lại sắp có thêm hai đứa trẻ nữa rồi, sợ là mấy người già chúng tôi cũng phải đi theo.” Bà cụ bóc hết quả quýt này tới quả quýt khác, bóc liên tiếp năm quả liền rồi lại đi rửa táo.

Miệng Kha Mỹ Ngu cũng không nhàn rỗi, ăn xong mấy thứ này cô lại bắt đầu nếm bánh mật, gừng sợi.

Hai thai phụ đối diện ngưỡng mộ không thôi.

Một người trong số đó dịu dàng, ngập ngừng hỏi: “Chị dâu nhỏ ơi, thai phụ phải ăn ít một chút, tốt nhất là hạn chế ăn quá nhiều đồ dầu mỡ và đồ ngọt, nếu không dễ bị nóng trong.”

Kha Mỹ Ngu cười gật đầu: “Tôi biết chứ, người bình thường đều làm thế cả. Có điều tôi vẫn luôn ăn nhiều, dạ dày cứ như cái động không đáy, dù cho ăn bao nhiêu thì trên người cũng không mọc ra được lạng thịt nào.

Tôi tham ăn, không nhịn được miệng, cứ ăn luôn mồm. Mọi người đừng học theo tôi.”

Loading...