Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 61
Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:11:39
Lượt xem: 97
Gió thu thổi rít vào mặt, Kha Mỹ Ngu không nhịn được mà đứng lên dang hai tay đón gió, cô vui sướng hét lên!
“Đồng chí Tần, hôm nay anh vô cùng vô cùng đẹp trai, em rất thích!”
Khóe miệng Tần Nguyên Cửu càng cong hơn, anh lái xe máy mười vòng quanh thôn, mới dừng lại trước cửa nhà mới. Anh vẫn bế Kha Mỹ Ngu sải bước vào cửa, họ đi qua chậu than, mãi đến phòng mới anh mới đặt cô xuống.
Những người đàn ông đi theo lại trêu chọc anh: “Nhìn xem chú rể quan tâm đến cô dâu chưa kìa, suốt cả đường đều không muốn buông tay…”
“Lát nữa anh sẽ bảo người mang đồ ăn cho em.” Tần Nguyên Cửu lấy mấy chiếc bánh ngọt trên bàn đưa cho cô trước, sau đó đưa cho cô một bình nước ấm pha mật ong.
Kha Mỹ Ngu cắn miếng bánh ngọt, ôm lấy bình nước, liên tục gật đầu: "Anh nên nhanh chóng ra ngoài đi, nếu không thì không biết lát nữa họ sẽ nói gì."
“Em vẫn lo chuyện này?” Tần Nguyên Cửu cười hỏi.
"Anh không cảm thấy hai người chúng ta quen nhau chưa lâu, bị trêu chọc như thế này, rất, rất kì cục sao?"
Dù sao trong lòng Kha Mỹ Ngu có chút lạ lạ.
Tần Nguyên Cửu rũ mắt xuống: “Hai chúng ta vốn đã là vợ chồng, có gì mà kì cục?”
"Sau này sẽ có rất nhiều cơ hội để mọi người trêu chọc chúng ta, em sẽ làm thế nào đây?"
“Ai da, chuyện sau này để sau này nói ha, anh mau ra ngoài đi!” Cô sốt ruột dùng khuỷu tay huých anh một cái, anh đứng cạnh giường, vừa vặn đến thắt lưng.
Tần Nguyên Cửu nhìn tiểu yêu tinh khó chịu, hận không thể nuốt chửng cô.
Sau này, khi hai người ở chung một mái nhà, cảm giác có thể ngắm mà không nuốt được, sợ rằng sẽ làm người ta dày vò nổi điên mất?
Anh hung hãn nhìn cô rồi quay người bỏ đi.
Kha Mỹ Ngu vừa ăn vừa đảo mắt xung quanh căn phòng mới.
Đây chính là một phòng gian phòng nhỏ bên trái phòng chính.
Cô chỉ nhìn thoáng qua đã thấy căn phòng nhỏ đã được cải tạo thành phòng thay đồ, hai bức tường đều có tủ quần áo, một bức tường là tủ trưng bày đồ cổ, mặt trên đó có chạm khắc gỗ, tranh đá, hàng tre trúc, vô cùng lịch sự tao nhã!
Trong cái phòng này, một bên là giường giáp mặt tường, một bên giường có sáu cái tủ lớn, bên còn lại cũng đặt một kệ nhỏ đựng đồ lặt vặt, nhưng bên trong mỗi cái lỗ bên dưới gầm giường đều có đặt những thúng mây nhuộm màu, giống như thu nạp văn hóa của đời sau. Bên cạnh còn có một chiếc bàn nhỏ và một bộ đệm.
Có một vài chiếc chăn đệm mới toanh với độ dày khác nhau được đặt cạnh giường, dùng vải bọc lại.
Hai cửa sổ phía trước và phía sau của ngôi nhà được mở ra, lúc này ánh sáng ban mai tràn vào cùng với những tia nắng vàng, chúng rải vàng cả căn phòng, khiến cho bộ chăn đệm lộng lẫy, chữ hỷ đỏ và những ngọn nến đang cháy trở nên dịu hơn.
Cửa sổ phía sau có những cành đào cành lê vươn dài ra, cửa sổ phía trước có cây lựu xinh đẹp, dưới gốc cây có một cái vại in hình hoa, trên bề mặt có nổi lên vài bông hoa súng!
Dưới cửa sổ có một bộ bàn ghế, bên hông có ngăn kéo, trong đó đựng đầy đồ ăn ngon.
Kha Mỹ Ngu vừa tuần tra xong, mãn nguyện thay một chiếc áo khoác măng tô màu đỏ, bên trong là một chiếc áo len cổ lọ màu đen, mặc một chiếc quần ống suông màu đen, tóc thắt bím, bắt chéo lên vai.
Ngay khi cô mở cửa, một viên đạn pháo nhỏ b.ắ.n vào n.g.ự.c cô.
Kha Mỹ Ngu cúi đầu, vui vẻ nói: "Bánh bao nhỏ, sao em lại tới đây?"
“Chị xinh quá.” Thằng bé ngốc kia ngơ ngác nói, chị vốn đã xinh đẹp như vậy, bây giờ lại đẹp đến mức lấn át cả nữ diễn viên trên tivi!"
“Thằng nhóc này, con phải gọi chị một tiếng thím Tần!” Lúc này hai vợ chồng Lư Chấn Sinh và Trịnh Thiến Thiến vừa cười vừa đi tới.
Ngay lập tức, họ chân thành bày tỏ lòng biết ơn một lần nữa.
Kha Mỹ Ngu mỉm cười,vẫy tay: "Hai người dù bận vẫn bớt chút thời gian tham gia hôn lễ của tôi với đồng chí Tần, tấm lòng này đã rất tốt rồi.”
Sau đó cô nhìn về phía Trịnh Thiến Thiến.
Cô đã từng nhìn thấy người trong giấc mơ, nhưng cảm giác khi người thật xuất hiện trước mặt lại rất khác.
Trịnh Thiến Thiến không có nỗi tuyệt vọng đau lòng khi con trai bị bắt cóc, chồng đi lính, giờ đây đôi lông mày thanh tú của cô ấy tràn ngập hạnh phúc mãn nguyện, con ngươi dịu dàng thân thiện.
Kha Mỹ Ngu khẽ cười, một tay kéo bánh bao nhỏ Lư Việt Hải, tay kia kéo Trịnh Thiến Thiến: "Đồng chí Lư, con trai và vợ của anh ở lại với tôi chắc chắn sẽ được ăn ngon, chơi vui, nên anh có thể yên tâm ra ngoài.”
Lư Chấn Sinh giơ tay chào cô như thường lệ, cười ngốc nghếch với vợ, sờ đầu con trai rồi quay người rời đi.
Kha Mỹ Ngu kinh ngạc nhìn theo, rồi lại nhìn chằm chằm vào đôi má đỏ hồng của Trịnh Thiến Thiến: “Lần trước tôi gặp đồng chí Lư, anh ấy vẫn là doanh trưởng Lư chững chạc có thể làm nên đại sự, bây giờ chỉ nhìn thấy một người đàn ông tốt yêu vợ thương con mà thôi.”
Cặp vợ chồng này liên quan đến vị chiến hữu Lư Hướng Kình của Tần Nguyên Cửu, trong giấc mơ của cô bọn họ khiến cô thấy rung động rất nhiều.
Hai bên đều trung thành với tình yêu, trung nghĩa với Tổ quốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-61.html.]
Chỉ đáng tiếc là mọi người không thể chăm lo cho gia đình nhỏ, lạc mất đứa con, khiến trong lòng bọn họ vô cùng áy náy, cố nén bi thương để giữ vững cương vị của bản thân.
Có lẽ Kha Mỹ Ngu không bao giờ phải trải qua cảm giác đó trong đời, nhưng cô biết đó là sự tra tấn tận xương tủy.
“Hoá ra thực sự có tình yêu!” Cô gật đầu kết luận nói.
Trịnh Thiến Thiến khẽ cười: "Chị dâu, tôi nghe nói chị và anh Tần có quan hệ rất tốt, sao chị lại than thở như vậy?"
"Cô nói tôi và anh ấy á?" Kha Mỹ Ngu đảo mắt, cười nói: "Chúng tôi chính là đúng người đúng thời điểm."
“Chị dâu và anh Tần xứng đôi mọi mặt, trong cuộc sống sau này, hai người nhất định có thể lâu ngày sinh tình.”
“Anh Tần là người ngoài lạnh trong nóng, có rất nhiều đồng đội đã nhận sự giúp đỡ của anh ấy, vừa nghe nói anh ấy sắp kết hôn, đều ầm ĩ từ khắp các nơi kéo tới.”
“Bác của đứa nhỏ này đang đi chấp hành nhiệm vụ nên không thể đến, vì vậy hai vợ chồng chúng tôi đã mặt dày đến đây.” Trịnh Thiến Thiến chân thành nói, lời nói tràn đầy lời chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ.
Kha Mỹ Ngu không thể chịu được việc người khác đối xử tốt với mình.
Khi trái tim nóng lên, cô nhịn không được mà bày tỏ tấm lòng của mình với người khác.
Cô kéo người ngồi lên mép giường, đưa cho bánh bao nhỏ một đống đồ ăn, sau đó cô nghiêm túc khám vọng, văn, vấn, thiết cho Trịnh Thiến Thiến.
Trịnh Thiến Thiến mím môi mỉm cười, cũng không từ chối, rất hợp tác như người nhà với cô, cuối cùng kiên nhẫn dò hỏi: “Chị dâu, chị có thấy gì không?”
Cô ấy làm việc tại Bệnh viện Đa khoa Quân khu Hạ Hoa Nam, bản thân là bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình xuất sắc, đồng nghiệp ở các khoa khác nhau cũng là những nhân tài hàng đầu trong ngành.
Sức khỏe của cô ấy rất tốt, trừ trong ánh mắt của Trịnh Thiến Thiến hiện lên một tia buồn bã, bởi vì cô ấy với Chấn Sinh chỉ có một đứa con là Tiểu Hải.
Kha Mỹ Ngu mỉm cười lắc đầu: "Sức khoẻ chị dâu rất tốt." Như vậy, vấn đề thực sự có thể là Lư Chấn Sinh đã từng bị thương trong khi làm nhiệm vụ.
Nhưng để cô đi kiểm tra cơ thể bên ngoài của một người đàn ông…
Đừng nói người ta có hạnh phúc hay không, cô cũng không thể thuyết phục được chính mình, quả nhiên cô không hợp làm bác sĩ.
Vân Mộng Hạ Vũ
May mà cô là phù y, cô chỉ cần biết tình trạng của bệnh nhân, sau đó vẽ bùa phù hợp.
Kha Mỹ Ngu không giấu được lời nói, do dự một lát, im lặng nói xin lỗi trùm phản diện rồi hỏi: "Tôi, tôi nghe anh Tần nói, Tiểu Hải không có anh chị em khác."
Rất ít người đàn ông có thể tâm sự những chuyện này với vợ mình, càng huống chi là người mang thuộc tính lạnh lùng như Tần Nguyên Cửu.
Có điều vì tiện cho bản thân hiểu rõ tường tận mọi chuyện, cô chỉ có thể kéo anh làm lá chắn thôi.
Trịnh Thiến Thiến gật đầu, đáng thương nhìn con trai đang cặm cụi bóc hạt phỉ: “Bình thường vợ chồng chúng tôi rất bận, không phải anh ấy đi làm nhiệm vụ thì là tôi bị bệnh, thời gian sự nghiệp thăng tiến, không có thời gian sinh thêm đứa nữa.”
Người ta đã nói vậy rồi, Kha Mỹ Ngu chỉ có thể nén lại sự nóng nảy trong lòng.
Bây giờ ngoại trừ hôm qua lười biếng ra, bình thường ngày nào cô cũng phải gặm bùa với sách y năm ngày năm đêm, thực sự là lần đầu đọc sách đến buồn nôn!
Nhưng mà vội vàng thì không có kết quả như mong muốn, thứ cô phải học còn rất nhiều, phải học tập có hệ thống mới nhớ lâu, tạo thành một mạng lưới tri thức, say này sẽ làm ít hưởng nhiều.
Trước mắt, cô học còn chưa có nền tảng vững chắc, chưa lấn sang lĩnh vực sinh nở nên nhất thời chưa vội.
Chi bằng đợi cô giúp đồng chí Tiểu Lý giải quyết vấn đề trong nhà rồi lại đến giúp nhà họ Lư vậy.
Ngày tháng còn dài, nói không chừng, duyên phận tới rồi, hai vợ chồng nhà họ Lư lại có con thì sao?
Trời dần dần sáng lên, trong phòng Kha Mỹ Ngu vô cùng náo nhiệt, phụ nữ, trẻ con đều đến nhìn cô dâu xinh đẹp, lại còn đòi kẹo cưới, quà cưới nữa.
“Này, mấy người là ai thế...” Trong sân đột nhiên yên tĩnh lại, một người đàn ông ho nhẹ một tiếng.
“Tôi thấy ngoài sân còn sáu chiếc xe máy đang dựng kìa? Hì hì, đây là ai cưới vợ đây, thanh thế lớn thật đấy.”
“Chúng tôi cố ý đến điều tra, mọi chuyện đều là thật, ngại quá, hôn lễ của mọi người chỉ có thể tạm thời dừng lại, những người liên quan theo chúng tôi đến phòng làm việc uống trà, nói chuyện.”
“Đương nhiên, nếu có người báo cáo láo, chúng tôi cũng sẽ nghiêm khắc xử lý.”
Tần Nguyên Cửu tiến lên, lạnh lùng nói: “Mọi chuyện đúng là như thế, nhà ngói ở đây, tam chuyển nhất hưởng cũng trong phòng, ti vi còn đang mở kia.”
“Tốt lắm, anh là chú rể phải không.” Người kia quệt miệng nhìn rồi gật đầu: “Mang theo vợ anh, ngoan ngoãn đi theo chúng tôi một chuyến, tránh cho phải chịu tội không đáng có.”
Sau đó anh ta vẫy tay, nói với mấy người phía sau: “Các anh em, chuyển hết đồ vật này đi theo cùng.”
Có người cười nhạo: “Các người cũng nói rồi, đó là trong thành phố, người ta có công việc, mỗi tháng có thu nhập ổn định, tiền bạc minh bạch, tiết kiệm một năm, mua thứ gì lớn thì cũng chẳng có gì.”
“Nhưng mà đồng chí Tần đây, lấy đâu ra nhiều tiền như thế, vừa có nhà ngói, vừa có xe đạp, ti vi!”
Hôm nay hơn phân nửa thôn dân đều tập trung ở đây, có mấy người tham gia hôn lễ, có mấy người tò mò theo xe máy đến, còn có mấy người theo đám mang biểu ngữ trên tay đến nữa!
Mọi người đều nhao nhao gật đầu, bọn họ cũng rất hiếu kỳ, đồng chí Tần vẫn luôn khiêm tốn đến không có cảm giác tồn tại này, sao đột nhiên lại giàu lên, dùng quy cách như thế để rước hoa khôi của thôn về.