Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 71
Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:11:54
Lượt xem: 78
Kha Mỹ Ngu chỉ huy Tần Nguyên Cửu chuyển bếp ra ban công, sau đó xắn tay áo đích thân nấu mì.
Mì kéo tay dai hơn mì khô, lát nữa nấu lên sẽ càng ngon miệng hơn.
Cô chuẩn bị làm một chút trứng trần đơn giản nhưng trên một góc độ nào đó, nó được xưng là món thơm đến có thể l.i.ế.m sạch đĩa.
Tất cả nguyên liệu cần dùng không nhiều: mì, hành hoa, tỏi băm, ớt hạt tiêu, nước tương, đen đen, dầu, đường cát trắng!
Người trong nhà đều thích ăn cay, vì thế Tần Nguyên Cửu cố ý hỏi người ta loại ớt chỉ thiên đỏ chót.
Kha Mỹ Ngu dứt khoát pha nước chấm, chiên trứng, xào nguyên liệu thơm lên rồi thêm nước, thả mì vào nấu tiếp, đặt trứng trong lửa khoảng năm phút.
Thời gian chờ đợi, cô còn thả chút rau xanh vào nồi.
Đợi lúc mở nắp vung ra, mì trứng sắc hương vị thơm nồng là được rồi.
Hương thơm phả vào mặt khiến bụng Kha Mỹ Ngu càng đói hơn, cô lấy cho Hàng Vũ Đồng một bát mì, thả vào đó hai quả trứng rán rồi vội vàng đặt lên bàn, sau đó thở phì phò rồi vội vàng quay lại ăn.
Một nồi mì đầy bị hai người họ ăn sạch sẽ.
Cô cảm thấy cả ngày nay đã viên mãn rồi, cả người lười biếng, nằm liệt trên giường, không chút khách xáo nào chỉ huy người kia: “Đồng chí Tần, đến lượt anh lên sàn rồi!”
Hôm nay Tần Nguyên Cửu không tiếp tục đấu võ mồm với cô, động tác thu dọn, rửa bát rất dứt khoát, sau đó trả đồ vật lại. Yên lặng như đổi thành một người khác.
Kha Mỹ Ngu hiếu kỳ nhìn anh: “Đồng chí Tần, trong lòng anh lại có mưu đồ xấu xa gì thế?”
Tần Nguyên Cửu cởi áo ngoài, ngồi bên cạnh cô, vẻ mặt dịu dàng khác thường, vén tóc lòa xòa trên trán cô sang một bên: “Không sao cả, anh chỉ nhìn xem đồng chí Tống với đồng chí Diêu hơi có cảm giác, người thực sự rất yếu ớt, ai cũng không biết ngày mai với ngoài ý muốn cái nào sẽ tới trước.”
Kha Mỹ Ngu buồn cười: “Hiếm khi trong lòng đồng chí Tần nhà chúng ta lại tâm sự trùng trùng như thế, có kinh nghiệm như vậy, sau đó thì sao, người thông minh, trí tuệ như anh đây còn phải lập ra kế hoạch nào đó, muốn thực hiện tham vọng kia trong sinh mệnh ngắn ngủi của mình sao?”
“Không.” Anh nhéo má cô, trong lúc cô nhướng mày trốn tránh, anh cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Anh không muốn mệt mỏi như thế, anh chỉ muốn vợ, muốn con, muốn căn nhà ấm cúng.”
Kha Mỹ Ngu trừng mắt: “Gì cơ?”
Hoàn toàn không hiểu nổi, không phải trùm phản diện cô độc đến già sao?
Nếu anh có suy nghĩ này, vậy thì lẽ những cô gái ưu tú của Hạ Hoa không có nấy một người hoàn thành ước muốn đơn giản này của anh sao?
Hơn nữa, anh là đàn ông, có năng lực, lẽ nào không nên có dã tâm, xắn tay áo lên làm một trận lớn sao?
Có điều trùm phản diện tùy hứng, đúng là không đi theo con đường bình thường.
“Kha Mỹ Ngu, em chưa từng nghĩ đến ngày tháng sau này sao? Có lẽ là có đứa nhỏ thuộc về riêng mình cũng là lựa chọn không tệ.”
Kha Mỹ Ngu nghĩ đến đám thần thú ngoan ngoãn đáng yêu, không nhịn được gật đầu, đúng thế.
“Nhưng bây giờ khoa học kỹ thuật chưa phát triển, một mình em không làm được.” Sau đó cô bĩu môi.
“Em thấy anh thế nào? Anh diện mạo dễ nhìn, IQ cũng cao, thân thể mạnh khỏe, không có bệnh di truyền. Đứa nhỏ thừa kế ưu điểm của ai chúng ta chắc chắn sẽ khiến người ta yêu thương.” Tần Nguyên Cửu lặng lẽ đề cử chính mình.
“Thực ra, nếu không phải thấy hai người đồng chí Tống, anh cũng sẽ không có suy nghĩ này.” Anh hơi cúi đầu.
Kha Mỹ Ngu bị sặc nước bọt, sau đó cô phá lên cười ha hả: “Đồng chí Tần, anh sẽ không diễn giả thành thật đâu nhỉ, bị vẻ đẹp và mê lực của em thu phục rồi, lâu ngày sinh tình hả?”
“Không thể sao?” Anh lạnh mặt.
Kha Mỹ Ngu nhìn anh nửa ngày, không nhìn ra anh si mê mình, phát cuồng vì mình ở đâu chứ đừng nói đến đụng đầu vào tường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-71.html.]
“Đồng chí Tần, chuyện này không thể đùa đâu, em sẽ tưởng thật đấy.”
Cô nghiêng đầu, ánh mắt không có tiêu điểm nhìn ra ngoài cửa sổ: “Em cảm thấy cách thức ở chung hiện tại của chúng ta khá tốt, chỉ là một người hàng xóm chung nhà thôi, mỗi bên đều lấy được thứ mình muốn.”
“Em không muốn nói chuyện tình cảm.”
Kha Mỹ Ngu thích cuộc sống náo nhiệt, thích cuộc sống hiện tại, không cần lãng phí đầu óc đi suy đoán người khác, không bị người nhà giục kết hôn, ngày nào cũng quang minh chính tại kiếm giá trị hòa bình, vui vẻ một mình.
Khoảng cách giữa bọn họ vừa hay nhưng tiến gần thêm một bước, cô sợ bản thân mình sẽ có nhiều yêu cầu với anh hơn, cô cũng sợ bản thân không còn giống chính mình nữa, cô càng không muốn lúc nào cũng bị ký ức trước đây lôi kéo.
Suy cho cùng, tình cảm không được đụng đến, hai người tiếm thêm một bước rồi sẽ rất khó quay lại vị trí ban đầu. Mà cô còn không thể lý lẽ hùng hồn mà tạm biệt “máy bán hàng” một cách sảng khoái.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Nguyên Cửu ồ một tiếng: “Vậy thì anh yên tâm rồi.”
“Yên tâm cái gì?” Kha Mỹ Ngu trợn mắt.
“Anh sợ lúc trước em có mưu đồ với anh, sau khi kết hôn sẽ hiện nguyên hình.” Anh thở dài nói: “Anh không muốn con mình bị kéo chỉ số thông minh xuống đâu.”
Kha Mỹ Ngu kéo chăn đắp lên mình.
Quả nhiên cô không thể dành cho anh chút quan tâm nào, tránh cho bản thân c.h.ế.t sớm, tức giận đến mộ cũng phải tự đào lên!
Nhìn cái đống nhỏ trong chăn, khóe miệng Tần Nguyên Cửu đượm sự trào phúng.
Trên phương diện này cô nhóc quá cảnh giác, khóa chặt cửa phòng, không biết bản thân trước kia có để lại dấu ấn gì trong căn phòng đó không nữa.
Lần này là do anh quá nóng vội.
Tần Nguyên Cửu bị Tống Nham Bách và Diêu Y Cẩn kích thích, nhớ đến kiếp trước, lúc hai người sinh ly tử biệt, cái cảm giác đau đớn tuyệt vọng, muốn kéo theo cả thế giới c.h.ế.t đi cùng cô đó ép bức anh muốn làm gì đó để chứng minh tất cả những thứ trước mắt đều là thật.
“Vu Nhi, đừng bắt anh đợi quá lâu.”
“Vì để gặp lại em, anh đã phải chờ đợi lâu lắm rồi!”
Hôm nay vì để khám bệnh cho Diệp Y Cần, tinh thần lực của Kha Mỹ Ngu có hơi hao hụt.
Cô chuẩn bị để bản thân nghỉ một ngày, nghỉ ngơi cho tốt, có điều động, thực vật trong không gian còn đang đợi cô chăm sóc một lượt.
Kha Mỹ Ngu đột nhiên cảm ứng được d.a.o động truyền đến từ Linh Thú thất, hóa ra là chị dâu đang tu luyện.
Có lẽ bởi vì linh khí trong phàm giới quá ít ỏi, tu vi của chị dâu ngưng tệ quá lâu, nhưng tinh thần lực và khả năng lĩnh ngộ của chị ta lại vượt xa tu vi của bản thân.
Vì thế một khi đầy đủ linh khí, Đào Vũ Sương phối hợp thêm công pháp linh thú, chỉ mấy ngày thôi, tu vi đã khuếch trương, cao hơn so một bậc so với lúc trước.
Đây là hiệu quả do chị ta tích lũy nhiều, tiêu hao ít đi, sau này việc tu luyện sẽ chậm lại.
Dù cho như thế, chỉ cần Đào Vũ Sương không ngừng vào Linh Thú thất tu luyện là có thể che dấu yêu khí trên người một cách hoàn mỹ, vận dụng kỹ năng của mình thành thục rồi là có thể tránh thoát sự truy sát của người săn yêu.
Thấy tiến độ nhiệm vụ tiểu hồ tiên báo thù đã hoàn thành được một nửa, mà chị dâu đã có năng lực tự bảo vệ bản thân, Kha Mỹ Ngu thỏa mãn cười hạnh phúc chìm vào giấc ngủ.
Đợi sau khi tỉnh lại, Tần Nguyên Cửu đã mua xong bánh quẩy, bánh bao, và cả sữa đậu nành về.
“Vừa nãy đồng chí Tống Nham Bách về nhà khách, biết chúng ta cũng ở đây nên mời chúng ta ăn cơm trưa. Anh đồng ý thay em rồi.”
Kha Mỹ Ngu vội gật đầu.
“Trước đây em muốn mua nhà mà đồng chí Tống muốn bán nhà để chữa bệnh cho vợ nhỉ?” Tần Nguyên Cửu nhẹ nhàng hỏi.
Động tác cắn bánh của cô khựng lại, trùm phản diện có cần mẫn cảm thế không.
“Trùng hợp thôi mà.” Cô hùng hồn nói: “Chuyện trùng hợp xảy ra trên người em không đếm được rồi, cái này tính là gì chứ?”