Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 79
Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:12:07
Lượt xem: 77
“Anh khách sáo quá, đồng chí giáo sư gì chứ, chẳng qua chỉ là xưng hô dỗ người ta thôi. Anh gọi chúng tôi là ông Tiết, bà Triệu là được rồi!”
“Không được.” Lão tứ nhà họ Kha lắc đầu, khó giấu nổi kích động: “Tôi nghe nhóc con nhà tôi nói, hai người sẽ ở lại hai tháng, còn phải dạy dỗ nhà tôi, năm thằng nhóc nhà tôi nữa!”
“Cái gọi là một ngày làm thầy cả đời làm cha, chúng tôi vẫn nên gọi thầy Tiết, cô Triệu đi.”
Dù cho bên ngoài, có một khoảng thời gian địa vị của giáo viên rất thấp, nhưng thôn dân trong thôn Lạc Phượng xa xôi hẻo lánh vẫn rất kính trọng giáo viên, văn nhân, sự kính trọng ấy kết thừa từ tổ tiên, đã ăn sâu vào trong xương máu.
Suy cho cùng, một câu nói tri thức thay đổi vận mệnh đã đủ để mọi người thúc giục đám nhóc nhà mình học hành cẩn thận, dù cho nhận thêm được vài mặt chữ, học thêm được vài đạo lý cũng có thể tạo ra ảnh hưởng tích cực vô cùng to lớn đối với cuộc đời của chúng.
Ông Tiết, bà Triệu không kiên trì nữa, đành cười bất đắc dĩ rồi chấp nhận.
Kha Mỹ Ngu ăn no xong, lúc này mới nói với hai ông bà: “Hôm nay ông bà cứ nghỉ ngơi trước, làm quen với hoàn cảnh xung quanh. Bắt đầu từ ngày mai, chúng ta chính thức điều chỉnh thân thể.”
“Cháu đã lên kế hoạch tường tận cho ông bà trong mấy ngày tới, đảm bảo các phương diện cơ thể đều được nâng cao, hơn nữa đợi sau khi rời khỏi nhà cháu, chỉ cần ông bà tiếp tục duy trì, sống lâu trăm tuổi chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.”
“Ông nội, bà nội, cha mẹ, các ông các bà nữa, dù sao bây giờ chúng ta cũng bắt đầu nghỉ đông rồi, có thời gian. Mọi người cũng tham gia dưỡng sinh đi, đại học được rồi thì dạy người khác trong làng, mọi người cùng nhau trường thọ.”
“Mọi người quanh năm làm lụng vất vả, lao lực, thân thể chắc chắn có không ít bệnh ngầm, vừa hay cùng nhau diệt trừ.”
“Nói không chừng, qua thêm ba, bốn năm nữa, thôn Lạc Phượng chúng ta trở thành thôn trường thọ nổi tiếng cả nước đấy!”
Người trong nhà bác cả và bác ba xem trò vui nhưng cũng không đặt lời Kha Mỹ Ngu nói trong lòng.
Có điều bà cụ lại xem lời cháu gái như thánh chỉ.
Bà ấy nghiêm mặt: “Bảo Nhi, cháu yên tâm đi, có bà nội ở đây, chắc chắn sẽ không để ai trong nhà chúng ta rời đội.”
Kha Mỹ Ngu gật đầu: “Cháu tuyên bố, bà nội trở thành đội trưởng của đội người cao tuổi rèn luyện thân thể.”
“Sau này mọi người có chuyện xin nghỉ đều phải được bà nội phê chuẩn. Thưởng phạt cũng do bà nội chỉ định.”
Bà cụ được điểm danh thì sửng sốt, sau đó bà thẳng người, kích động: “Bảo Nhi, bà, bà quản lý á? Không tốt lắm đâu?”
“Bà nội, bà là đồng chí tốt nghiêm túc, có trách nhiệm, khả năng tự kiềm chế cũng tốt, vừa nghiêm khắc vừa linh hoạt, vô cùng thích hợp với chức vụ này! Đương nhiên cháu cũng cấp cho bà quyền lợi thu nạp đoàn viên mới.”
“Được, Bảo Nhi xem trọng bà, vậy thì bà già này chắc chắn phát huy!” Bà cụ vui vẻ nói: “Sau này bà sẽ nghiêm túc, có trách nhiệm, hy vọng mọi người phải làm việc theo quy định, nếu không bà già tôi chắc chắn sẽ không nương tay.”
Ông cụ cũng đồng ý: “Ngu Bảo Nhi, bà nội cháu rất thích hợp với chức vụ này. Thân làm chồng bà ấy, ông nhất định sẽ tích cực phối hợp công tác.”
Ngoại trừ ông Tiết, bà Triệu không hiểu ra sao, mọi người đều nhăn mặt.
Xong rồi, không chỉ bé bảy quậy mà cô còn liên minh với người lớn, sau này mọi người chơi cùng đừng thảm quá.
Nói xong chuyện này, Kha Mỹ Ngu xoa tay nhìn đám anh trai.
“Anh, mặc dù các anh thành công lấy được cơ hội học đại học nhưng các anh tự hỏi lòng mình xem, danh ngạch này mình lấy được có hổ thẹn không?”
Đám Đại, Hoa, Hạ, Vạn, Tuế đỏ mặt, hổ thẹn chứ, bọn họ đều dựa vào vận may của em gái, người ngồi trong nhà, danh ngạch từ trên trời rơi xuống.
“Vì thế, chúng ta vào cửa tay trắng nhưng em hy vọng đợi lúc các anh tốt nghiệp, có thể ưỡn ngực, thẳng lưng lấy thành tích và thái độ ưu tú đè ép các bạn học cùng chuyên ngành khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-79.html.]
“Do đó, em đã làm một kế hoạch chi tiết! Hy vọng các anh chấp hành nghiêm túc, thế nào?”
Đám Đại, Hoa, Hạ, Vạn, Tuế phối hợp đồng ý: “Bọn anh nghe em.”
“Được, phương diện học tập sẽ do ông Tiết, bà Triệu phụ trách, chủ yếu là dạy thêm năm môn văn, toán, anh, lý, hóa. Em không mong cầu mọi người có thể nắm vững toàn bộ trong hai tháng như phải có nền tảng vững chắc, có thể rời khỏi sự giúp đỡ của giáo viên, tự mình học tập.”
Nhiệm vụ của học sinh là học tập, bọn họ nghĩ học đại học cũng chỉ hai năm, cắn răng liều mạng vậy!
Bọn họ gật đầu: “Không thành vấn đề!”
“Em không thích mọt sách. Ngoại trừ việc học ra, các anh cũng phải có thân thể cường tráng, tránh cho sau này ra ngoài bị người ta bắt nạt, còn không tìm được vợ rồi khóc than. Phần này anh Cửu phụ trách, có vấn đề gì không?”
Tần Nguyên Cửu bị điểm danh thì hơi nhướng mày.
“Anh Cửu, có phải anh còn biết chút võ không? Giúp đỡ người nghèo nào?”
“Có thể, có điều em cũng phải gia nhập.” Tần Nguyên Cửu cười như không cười.
Không phải chứ, Kha Mỹ Ngu đột nhiên nhớ lại cảm giác khủng bố lúc ở phòng tập gym bị đại lão chi phối...
“Em, bây giờ em tốt lắm rồi, không cần phải luyện ra cơ bắp!” Cô lắc đầu, cả người từ chối.
“Bảo Nhi đi theo bà học là được rồi.” Bà cụ cũng không nhẫn tâm, cô gái nhỏ xinh đẹp mềm mại, sao có thể so với đám đàn ông chứ?
“Đúng thế.” Kha Mỹ Ngu vội gật đầu: “Em sẽ dạy bà nội Ngũ Cầm Hí.”
Tần Nguyên Cửu không miễn cưỡng nữa, anh chỉ nói: “Vậy thì Vu Nhi làm công tác hậu cần cho tốt, có thể không?”
Kha Mỹ Ngu đau khổ gật đầu.
Sau đó Kha Mỹ Ngu tiếp tục điều binh khiển tướng: “Mặc dù nhiệm vụ chủ yếu của các anh là học tập nhưng các anh có thể giải quyết luôn chuyện vợ con, vậy thì càng thêm hoàn mỹ.”
“Vì để cha mẹ sớm ngày hoàn thành nguyện vọng, các anh phải học các kỹ năng sinh hoạt như nấu cơm, giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa, chăm con, vân vân.”
“Phải biết tha thứ cho vợ, giúp vợ gánh vác việc nhà, người đàn ông như thế còn sợ không gả được, phì, còn sợ không cưới được vợ sao?”
Đàn ông Hạ Hoa ít nhiều gì cũng có chủ nghĩ đàn ông trong xương cốt, họ còn ủng hộ “quân tử tránh xa nhà bếp”.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong mắt họ, đàn ông làm việc của phụ nữ sẽ bị mất mặt, hơn nửa địa vị trong gia đình sẽ thấp hơn vợ nửa cái đầu.
Sắc mặt đám Đại, Hoa, Hạ, Vạn, Tuế khó coi: “Em gái, những thứ này phụ nữ mới phải học, các anh không bắt buộc phải học đâu?”
“Anh, các anh phải bác học, đa tài, anh nhìn thấy trong từ điển, pháp điển của tân Hạ Hoa nói những thứ kia là phụ nữ phải làm à? Lẽ nào trước khi cưới vợ, không có mẹ giúp đỡ, các anh không tự mình giặt quần áo, dọn nhà cửa sao?”
“Muốn cưới được người vợ tốt, các anh phải nhìn xem bản thân có thể lấy ra được bản lĩnh gì!”
“Sinh viên trong huyện thành vươn tay là túm được một đống, các anh có ưu thế gì? Con gái chọn đàn ông chỉ có hai loại, hoặc là anh có tiền, hoặc là anh có lòng. Chúng ta không so được với học sinh trong thành phố nhưng chúng ta không thể nỗ lực thêm trên phương diện tấm lòng mà...”
Kha Mỹ Ngu nói như s.ú.n.g liên thanh b.ắ.n pằng pằng pằng về phía họ, nói đến mức đầu đám Đại, Hoa, Hạ, Vạn, Tuế túa mồ hôi lạnh.
“Em gái, bọn anh học là được chứ gì?” Bọn họ vội kêu dừng.
Kha Mỹ Ngu ừm một tiếng: “Em á, cách ba đến năm ngày, em sẽ dạy các anh đạo lý đối nhân xử thế. Bất kể là nam hay nữ đều phải nghiên cứu phương diện này.”