Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-02-15 09:19:16
Lượt xem: 87

Dùng thái độ quay lưng về phía cô, oán khí này quá đậm.

Kiều Vi nhìn chằm chằm lên trần nhà mờ tối.

Trong phòng không trang trí trần nhà, mơ hồ có thể nhìn thấy xà ngang thô to.

Cô phá vỡ yên tĩnh trong phòng ngủ, mở miệng hỏi: “Chuyện em không ở nhà vài ngày, có ai biết vì sao lại thế không?”

Nghiêm Lỗi cất tiếng trả lời trong đêm tối: “Có lẽ Tiểu Trương hơi nghi ngờ. Nhưng cậu ta lanh lợi, nhìn như lắm mồm, nhưng miệng rất kín, sẽ không nói lung tung.”

Giọng anh lạnh nhạt, đương nhiên bởi vì chuyện này nên anh không vui vẻ gì.

“Ồ, vậy thì tốt.” Kiều Vi nói: “Còn vợ lão Triệu thì sao?”

Khi đi, cô đã gửi Nghiêm Tương cho chị Dương là vợ của đoàn trưởng Triệu.

“Lý do em nói với chị ấy là đi thăm người thân, anh cũng nói với chị ấy là đi thăm người thân.” Nghiêm Lỗi nói: “Anh nói với chị ấy là bà con xa của em kết hôn.”

Hai người ăn ý, bịa ra lời nói dối cũng ăn khớp nhau. Trên đường trở về, Kiều Vi đã lừa Tiểu Trương như vậy.

Lúc này Kiều Vi đã yên tâm.

Thời đại này, lời đồn đại có thể g.i.ế.c c.h.ế.t người ta. Tuy rằng cô không sợ, nhưng người nhà nhất định sẽ bị ảnh hưởng, không có là tốt nhất.

Cô còn nói: “Em định ngày mai đi cảm ơn chị Dương, em tặng gì thì thích hợp nhỉ?”

Trong ký ức của nguyên chủ, mảng đối nhân xử thế này hoàn toàn trống rỗng, nguyên chủ vốn không am hiểu, cô nhờ Nghiêm Lỗi chỉ bảo.

Nghiêm Lỗi thật sự cảm thấy Kiều Vi thay đổi.

TBC

Cô nghĩ tới chuyện đưa cho lái xe bao thuốc, còn sẽ nghĩ đến chuyện tặng tạ lễ cho chị Dương. Trước kia cô không phải người như vậy.

Nhìn chung văn hóa của người nhà quân đội chưa cao, cô coi thường, lại rất khó gần, cũng không biết đối nhân xử thế. Những chuyện này do Nghiêm Lỗi ngoài mặt thu xếp, khắc phục hậu quả cho cô, để tránh người khác bất mãn với cô.

Người này phải ngã một cái, đập đầu đổ m.á.u thì mới có thể thay đổi theo chiều hướng tốt.

Nghiêm Lỗi ngẫm nghĩ rồi nói: “Cũng đừng quá long trọng, long trọng có vẻ khách sáo. Ngày mai em đi chợ mua miếng thịt heo là được.”

Anh nhắc nhở cô: “Khi mua thịt nhớ xem ngày.”

Tem phiếu có thời hạn, gia đình cán bộ có rất nhiều vé, đôi khi còn dư không dùng hết, đương nhiên phải sử dụng tem phiếu có kỳ hạn ngắn trước.

May mà anh nhắc nhở, nếu không ngày mai Kiều Vi nhất định sẽ quên mang theo tem phiếu, chỉ nhớ mang tiền. Không có tem phiếu thì không mua được đồ, đến lúc đó thành đi uổng công.

Kiều Vi đáp: “Được.”

Hai người không nói chuyện nữa, nhưng Nghiêm Lỗi không ngủ được.

Anh quay lưng về phía Kiều Vi, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ của người đằng sau, ảnh hưởng rất lớn đến anh, làm toàn thân nóng.

Lát sau, Kiều Vi không còn động tĩnh, Nghiêm Lỗi bắt đầu d.a.o động… Cô chủ động trở về phòng nằm cùng giường, là ý kia sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-21.html.]

Là ý kia đấy nhỉ.

Đương nhiên trong lòng Nghiêm Lỗi có oán giận, nhưng anh cũng thật sự đã nhịn từ lâu như Kiều Vi nghĩ. Bình thường dựa vào rèn luyện thể chất cường độ cao để phát tán tinh lực dư thừa, về nhà nhìn thấy vợ lạnh giọng đen mặt phân phòng với anh, cũng không sinh ra tâm tư gì.

Nhưng lúc này, dáng vẻ Kiều Vi mặc áo sơ mi trắng, lộ ra hai chân trắng lắc lư ở trước mắt anh.

Cô đã cầu hòa như vậy rồi, anh cũng nên tha thứ cho cô.

Không phải đã nói về sau tiếp tục sống sao.

Nói cô của trước kia đã chết.

Vợ chồng đầu giường đánh nhau cuối giường hòa.

… Những suy nghĩ lung tung này giằng co trong đầu Nghiêm Lỗi một hồi, cuối cùng anh quyết định chấp nhận ý “cầu hòa” của Kiều Vi, lập tức quay người lại!

Kiều Vi đã ngủ.

Nghiêm Lỗi chống người nhìn cô, cô thật sự đang ngủ, hô hấp , khuôn mặt bình thản.

Cô chỉ mặc áo lót, áo lót của nữ đồng chí kiểu che nửa, lộ ra phần bụng. Vài ngày cô ra ngoài có vẻ càng gầy, eo càng thon. Khi nằm nghiêng, phần eo xẹp xuống nhô lên giống như thung lũng.

Nghiêm Lỗi bất đắc dĩ nằm xuống.

Một lúc sau, hơi nóng trên người mới tản đi, anh nhắm mắt lại đi ngủ.

Anh không biết, Kiều Vi ngủ rất ngon.

Tuy rằng giường đất dưới thân không phải là Simmons, nhưng cũng là giường chân chính. Giường bệnh trong bệnh viện vừa chật lại cứng, đệm giường bị quá nhiều người sử dụng thời gian dài, sờ lên phần ruột đệm thô ráp. Bệnh nhân nằm lâu, dần dần bị lở loét, cực kỳ khó chịu.

Kiều Vi đã cực kỳ lâu rồi không được ngủ ngon như thế.

Một đêm không mộng mị.

Ngủ rất sâu, cho nên hôm sau không biết Nghiêm Lỗi rời đi khi nào. Kiều Vi rời giường mặc áo sơ mi trắng đi ra, nhìn thấy Nghiêm Tương đang ngồi chơi ở trên nền nhà trong phòng khách.

“Mẹ.” Nghiêm Tương thấy cô đã dậy, gọi cô: “Buổi sáng ăn gì?”

Ăn gì, đúng là vấn đề khó khăn. Dù sao không phải là thế giới cứ nằm trong chăn cầm điện thoại là có thể đặt mua đồ ăn ngoài.

Kiều Vi kiểm tra trí nhớ, lập tức quyết định: “Đi, chúng ta đi nhà ăn đại viện ăn sáng!”

Đại viện người nhà quân nhân có một nhà ăn nội bộ, giống như nhà tắm, không mở ra cho người ngoài. Nhưng hàng nhập của nó là từ quân đội, bảo đảm hơn bên ngoài. Khi vật tư túng thiếu, quán ăn quốc doanh cũng chưa chắc đã mạnh hơn nhà ăn quân đội.

Sủi cảo cô ăn ở bệnh viện ngày hôm qua đã coi như là thực phẩm tinh hoa ở thời đại này.

Vừa nghe thấy sẽ đi đại viện ăn sáng, Nghiêm Tương vui vẻ đứng lên: “Đi ~”

Kiều Vi giữ thằng bé lại: “Con đánh răng rửa mặt chưa?”

Loading...