Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 940
Cập nhật lúc: 2024-10-17 21:59:27
Lượt xem: 34
Anh cả Lâm nhìn em trai với em gái, trong lòng nhất thời cũng nhiều cảm xúc đan xen.
Vốn dĩ anh ấy là niềm tự hào của cha mẹ, trong chớp mắt liền trở thành người kém nhất.
Tư vị trong đó, chỉ có hai vợ chồng tự mình biết.
Thực ra anh cả Lâm và chị dâu cả Lâm ở trong những nhà bình thường vẫn rất tốt, cuộc sống của gia đình có hai người là công nhân viên chức căn bản sẽ không quá kém.
Chỉ là so với những người làm kinh doanh phát đạt quả thực không so nổi.
Sau một bữa cơm, đám trẻ cũng trở nên thân quen với nhau.
Tiểu Đào Đào nhìn chị Bảo Xu hỏi: “Chị ơi, bình thường chị học cái gì vậy.”
“Piano.” Bảo Xu điềm đạm nho nhã trả lời.
Tiểu Đào Đào nhíu mày, sao chị gái này cũng thích piano vậy, buồn bã thở dài một hơi.
Lâm Ngọc Trúc và Thẩm Bác Quận nhìn nhau cười, Vương Tiểu Mai muốn con trai học cái gì đó, bèn ép Tiểu Vân Hải học piano, Tiểu Vân Hải không kiên nhẫn, cầu Tiểu Cảnh Hành nhân lúc người lớn không ở trong phòng đàn hộ, yểm trợ cho cậu bé.
Nhưng cứ đàn mãi một số bài nhạc cấp thấp, Tiểu Cảnh Hành đàn đến có chút không còn kiên nhẫn, chỉ đành bắt tới một tráng đinh, là Tiểu Đào Đào.
Tiểu Đào Đào không thích piano mà thích violin, lại bị hai anh trai ép cùng học piano, hiện giờ vừa nghe thấy piano liền có chút phiền não.
Vốn tưởng rằng cũng có thể tìm được một chị gái biết chơi violin, cùng nhau luyện tập, bây giờ nghe thấy cũng là piano, sao có thể không ưu thương cho được.
DTV
Mẹ Lâm nghe thấy Bảo Xu học piano, liên tục cười nói: “Bảo Xu của chúng ta biết chơi piano hả, rất tốt.”
Chị dâu cả Lâm thuận thế nói: “Cha mẹ, không bằng mọi người đi nhà của bọn con, nghe Bảo Xu đánh đàn, buổi tối thuận tiện cũng gọi cha mẹ con qua, chúng ta cùng tụ họp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-940.html.]
Đây chính là lần đầu tiên chị dâu mời mọi người đi đến nhà của chị ấy.
Mẹ Lâm và Lâm Ngọc Trúc nhìn nhau một cái, không thể làm mất mặt con dâu cả, mọi người mặc áo khoác vào rồi đi đến nhà chị dâu.
Căn nhà phân cho nhà anh cả là căn hai phòng điển hình, ngược lại thu dọn vừa sạch sẽ lại ấm áp.
Sau khi cả nhà ngồi xuống, hai vợ chồng anh cả bưng trà rót nước, tiếp đãi khách vô cùng chu đáo.
Mẹ Lâm càng quan tâm đàn piano của cháu nội hơn, nhưng khi nhìn thấy đàn piano của đứa nhỏ, mắt của mẹ Lâm chua sót.
Tiểu Bảo Xu ngồi bên cạnh piano điện, giống như một đóa sen nhỏ, duyên dáng yêu kiều, vô cùng thanh nhã.
Mẹ Lâm vừa chua sót vừa ôn hòa cười, trong mắt ngập tràn tán dương.
Chị dâu cả Lâm vẻ mặt kiêu ngạo nhìn con gái mình, lòng tự tôn bị đả kích dường như lại trở lại rồi.
Tiểu Đào Đào nghiêng đầu vô cùng khó hiểu nhìn mẹ mình, đàn piano này của nhà chị gái hình như không giống lắm.
Lâm Ngọc Trúc lắc đầu với bé con của mình.
Sau khi cha mẹ của chị dâu đến, vô cùng khách sáo bắt tay với cha Lâm và mẹ Lâm.
Đây đúng là, trừ lần đầu tiên hai nhà thông gia khách khí như vậy, sau đó không còn lần nào nữa.
Hai năm nay, cuộc sống của nhà chị cả Lâm càng ngày càng tốt, thông gia đều nhìn thấy hết, lại lừa dối bọn họ chỉ là kiếm chút tiền tiêu vặt, nhưng chả ai tin.
Bữa cơm này ăn vô cùng khách sáo, cả nhà chị dâu cả hoàn toàn thay đổi, không còn nửa phần ngạo mạn như xưa nữa.
Sau khi mẹ Lâm và cha Lâm trở về, còn chọc ghẹo nói: “Có tiền với không có tiền đúng là không giống nhau.”
Cha Lâm vui vẻ, không nói gì.