Giang Oánh thấy có kẽ hở liền chêm vào, thở dài nặng nề.
Cuối cùng cũng tìm được cơ hội rồi! Cô ta bận rộn mấy ngày nay không có công lao cũng có khổ lao chứ!
Hứa Văn Diệp biết chắc cô ta nghĩ đến những thứ đó, người phụ nữ này không nghe lời cậu ta chút nào.
Hứa Văn Diệp hiểu rõ con người Giang Oánh, nghe cô ta nói vậy cũng không tức giận, chỉ mắng một câu.
“Bà nội vẫn luôn sống với bác cả và bác gái, nhiều năm nay vẫn luôn chăm sóc bà nội rất tốt, cần gì cô phải lo lắng? Cô lo cho bản thân mình trước đi, cô đã dọn đồ đạc xong chưa?”
“Chưa dọn xong thì về phòng dọn đồ đi, đừng ở đây cằn nhằn nữa.”
“Anh!”
Giang Oánh bị chồng mình vạch trần, cô ta vừa tức vừa giận, muốn lật mặt nhưng không dám, tức đến đỏ cả mặt.
Mấy ngày nay, về cơ bản mọi người đều biết ý của Giang Oánh, chỉ là lười để ý đến cô ta mà thôi, hôm nay mọi người cũng không nói gì.
Cha Hứa bế Tiểu Nguyên Nguyên lên.
“Đi nào, Nguyên Nguyên, ông nội đưa cháu về chơi đu trước, lần sau lại sang thăm cụ cố, chào cụ cố nhé.”
“Cụ cố tạm biệt, mua~”
Tiểu Nguyên Nguyên rất chủ động tặng một nụ hôn gió, khiến bà nội Hứa cong môi cười.
“Được rồi, được rồi, lần sau Nguyên Nguyên phải sang thăm cụ cố nữa nhé.”
Cứ thế, mọi người trực tiếp quên bẵng lời của Giang Oánh, ung dung đi ra khỏi biệt thự nhỏ, về tứ hợp viện của mình.
Giang Oánh nổi trận lôi đình.
“Không phải anh muốn về thành phố sao, bây giờ về rồi sao lại còn muốn đi! Em rõ ràng là đang giúp anh! Anh còn vạch trần em!”
“Tôi có nhờ cô giúp không? Tôi muốn tìm bác cả giúp, tôi không tự nói được à? Cần cô tự tiện quyết định sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-777.html.]
“Thu dọn đồ đạc của cô đi, đừng làm phiền tôi nữa.”
Đợi đưa cô ta về rồi, cậu ta sẽ ly hôn với cô ta, không chịu nổi cô ta nữa rồi.
Ban đầu Hứa Văn Diệp chỉ thấy cô ta phiền, còn chưa nghĩ đến chuyện ly hôn nhưng sau những nỗ lực không ngừng của Giang Oánh mấy ngày nay, khiến Hứa Văn Diệp cả ngày chỉ suy nghĩ làm sao để thoát khỏi cô ta, thế là, hai chữ ly hôn hiện ra trên giấy, lập tức xuất hiện trong đầu cậu ta.
Giang Oánh không biết ý định của chồng mình, vẫn còn giở tính trẻ con.
Hứa Văn Diệp tự mình dìu bà nội Hứa vào phòng, bảo bà không cần lo lắng, cậu ta sẽ giải quyết ổn thỏa.
“Cháu xem cháu, lúc đầu cháu nghe lời anh trai cháu thì tốt biết mấy.”
Bà nội Hứa thở dài.
Ý nghĩ và quyết định của gia đình con trai cả quả thực không sai, lúc đó bà không nên ủng hộ Tiểu Diệp cưới người phụ nữ này, gia thế, học vấn, văn hóa không quan trọng, quan trọng là tính cách.
Hai người như vậy cũng không thể sống được, ngày nào cũng cãi cọ ầm ĩ, phiền phức lắm.
“Không phải là không có thuốc hối hận sao, bây giờ cháu có biết sai cũng không kịp nữa rồi.”
Nhưng sửa chữa sai lầm thì vẫn có thể.
TBC
Hứa Văn Diệp âm thầm hạ quyết tâm, không nói với ai.
Về đến tứ hợp viện, Tiểu Nguyên Nguyên chạy như điên.
“Ối~ oa~”
“Cái đu nhỏ, tôi về rồi nè~”
“Oa, chị ơi, đây là nhà mới các chị mua hả, cũng đẹp, to ghê.”
Đây là lần đầu tiên Tần Trúc Nam đến tứ hợp viện này, cậu rẩ tò mò.
Biệt thự nhỏ thì đúng là to và đẹp thật nhưng tứ hợp viện này cũng không tệ, huống hồ có bà nội Hứa và Giang Oánh ở đó, cậu không thể thực sự thoải mái, chỉ có ở đây, cậu mới bộc lộ được bản chất “Nhà quê.” của mình.