Xuyên về thập niên 80, thôn nữ cật lực làm giàu đổi đời - Chương 139
Cập nhật lúc: 2024-08-12 10:52:09
Lượt xem: 118
Mộc Dương sợ thời gian không kịp nên nhanh chóng chạy một mạch đến chỗ Lôi Hướng Dương mà Lôi Hướng Dương đã tự mình đẩy xe đi ra cửa rồi.
Mà còn một cái xe khác nữa là để dành cho Mộc Dương.
Mộc Dương không biết đẩy xe nên Lôi Hướng Sơn – em của Lôi Hướng Dương được nghỉ học đã giúp cô đẩy xe ra ngoài cửa.
Lôi Hướng Son hiện tại mới 10 tuổi cũng coi như là một đứa trẻ gần lớn.
Nên những chuyện mà phải dùng sức như vậy thì cậu cũng đã có thể làm được rồi.
Lôi Hướng Dương vỗ vỗ Mộc Dương rồi quay ra tự vỗ n.g.ự.c mình nói: “Yên tâm đi Mộc Dương, anh của cô đã nói qua với tôi rồi, bảo tôi bảo vệ cô. Có tôi ở đây thì không ai có thể ức h.i.ế.p cô được đâu.”
Mộc Dương bị mấy câu này của Lôi Hướng Dương chọc cười.
Nhưng thời gian gấp rút, Mộc Dương chỉ có thể cười hi hi rồi khen ngợi Lôi Hướng Dương mấy câu sau đó dặn dò Lôi Luy ở nhà tuyệt đối không được làm chuyện gì nguy hiểm, ai đến cũng không được mở cửa, sau đó mới cùng Lôi Hướng Dương đi ra ngoài bán phá lấu.
Bây giờ đã bước vào thời điểm mùa vụ bận rộn nhất rồi.
Nắng mùa thu nóng như lửa đốt, mang theo là sự vui mừng của một vụ mùa bội thu và cũng đem đến cả ánh nắng gắt gao của mùa thu.
Trời như thế này vừa nắng vừa nóng.
Sau khi làm việc liên tục cả một buổi thì cả người dường như đều muốn gục xuống.
Nếu cứ liên tục cúi lưng mà không ngẩng lên thì cơ thể sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu.
Bởi vì cơ thể ra rất nhiều mồ hôi, ướt đẫm cả quần áo sau đó lại vị phơi khô dưới ánh nắng gay gắt của mặt trời nhiều lần sẽ tạo thành cái bộ dạng như vậy.
Hơn nữa trên bông lúa có lông mà trên lá thì cũng có răng cưa nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-139.html.]
Cho nên cứa vào da sẽ vừa ngứa vừa đau.
Vậy nên việc đồng áng thực sự cũng rất đau đớn.
Vừa mệt vừa đau đớn như vậy, nếu như lại không thể ăn uống ngon một chút thì làm sao cơ thể có thể chịu nổi được chứ.
Nên việc buôn bán hôm nay của Mộc Dương tốt ngoài mong đợi luôn.
Mặc dù lượng thịt không đủ nhiều nhưng hai người làm đồ ăn chay cũng rất nhiều, bởi vì có hương vị của thịt mà những người tiết kiệm sẽ mua một ít thịt, sau đó mua thêm thật nhiều các loại đồ ăn chay có hương vị thịt.
Dù sao cũng có dầu mỡ.
Nên xe hàng của Mộc Dương đã bán sạch và kiếm được hơn 10 tệ.
Cũng không biết tình hình của Lôi Hướng Dương ở bên kia như thế nào.
Sau khi Mộc Dương ở bên này bán xong thì liền đưa theo Lôi Hướng Sơn đi về.
Nhà họ Mộc dù sao cũng không thiếu người làm việc nên Mộc Dương nghĩ đi nghĩ lại liền dứt khoát giúp nhà họ Lôi làm cơm trưa.
Như vậy sau khi Lôi Hướng Dương đi về cũng có thể được ăn bữa cơm nóng hổi.
Thực ra cậu ấy cũng rất mệt rồi, so với việc làm nông cũng chả nhẹ nhàng hơn được.
Sau khi nấu xong cơm thì Mộc Dương mới quay trở về nhà.
Kết quả phát hiện ra người nhà họ Mộc đang cãi nhau.
Nguyên nhân cãi nhau là vì Trần Xuân Hoa làm được một nửa thì nói tự mình đi về nhà nấu cơm, còn dẫn theo cả Mộc Hoan đi về.
Nhưng kết quả là sau khi đi về nhà Trần Xuân Hoa lại bắt Mộc Hoan nấu cơm.