Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

3 Năm Trước anh Từ Chối Tôi - 3 Năm sau sao anh lại Yêu Tôi "Bạc Tổng " - 101.2. Người đàn ông dễ tổn thương, hôn em một cái là anh tha thứ ngay [Phần 2] 2

Cập nhật lúc: 2025-02-15 22:15:25
Lượt xem: 24

"Ừ." Bạc Cẩm Lan hài lòng đáp, không tiếc lời khen ngợi, "Bạn gái anh xinh đẹp thế này, mặc gì chẳng đẹp."

Giang Dao Dao cong môi cười đắc ý.

Một giây sau.

"Không mặc gì còn đẹp hơn."

?!

Chết tiệt!

Giang Dao Dao cứng họng.

Cô không ngờ những lời ong bướm như vậy lại có thể thốt ra từ miệng một người đàn ông lịch lãm, phong độ như Bạc Cẩm Lan.

Vậy mà anh ta vẫn nói, mặt còn tỉnh bơ.

Sao anh ta có thể nói những lời đó mà không đổi sắc mặt chứ?

Giang Dao Dao siết chặt nắm tay, "Vô sỉ! Đồ dê xồm!"

Trên màn hình, người đàn ông vẫn mỉm cười ung dung.

Cuối cùng, Giang Dao Dao chọn xong quần áo, phối thêm túi xách, cô thở phào nhẹ nhõm, "Em đi ngủ đây."

"Sớm thế, mới mấy giờ?" Bạc Cẩm Lan nói, "Nói chuyện thêm chút nữa."

"Hôm nay nói chuyện với anh gần một tiếng rồi." Giang Dao Dao nhìn đồng hồ, "11 giờ rồi, em buồn ngủ."

"Chiều nay em vừa ngủ trưa mà?"

Giang Dao Dao đỏ mặt, "Em buồn ngủ thì sao!"

"Ừ, cũng đúng." Bạc Cẩm Lan gật đầu, "Tối qua hình như ba giờ chúng ta mới ngủ, sáng nay anh dậy, em vẫn ngủ say như heo con."

"Anh mới là heo!" Giang Dao Dao giận dỗi.

Bạc Cẩm Lan khẽ cười, "Thôi, ngủ ngon."

"Tắt máy đây." Giang Dao Dao nói xong liền cúp máy.

Còn dám nói em là heo?

tuanh1

Em chẳng muốn chúc anh ngủ ngon đâu!

**

Ngày 28 là thứ bảy.

Nghĩ đến việc phải gặp ông nội Bạc Cẩm Lan, Giang Dao Dao không khỏi có chút căng thẳng.

Lần đầu tiên gặp ông ở nhà họ Bạc, cô không hề có cảm giác này, nhưng bây giờ thì khác, cô và Bạc Cẩm Lan đã là người yêu, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng!

Vì thế, cô dành cả buổi chiều để tìm hiểu những điều cần lưu ý, nào ngờ…

Cô đã rơi vào cái bẫy được Bạc Cẩm Lan giăng sẵn.

5 giờ chiều, Giang Dao Dao xuống lầu.

Cô đi thẳng ra phòng khách, mắt không liếc ngang liếc dọc.

"Mẹ, mẹ xem cô ta…"

"Thôi được rồi." Ninh Uyển Ngạc cố gắng kìm nén cơn giận, "Nó muốn đi đâu thì đi, con đừng quản, dù sao nó cũng là chị con…"

"Con không muốn cô ta làm chị con, trước đây cô ta không có ở nhà sướng biết mấy, mẹ xem bây giờ…" Giang Ảnh Tuyết nũng nịu nắm tay mẹ, "Mẹ, mẹ sắp xếp cho cô ta đi xem mắt đi, để cô ta mau chóng lấy chồng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./3-nam-truoc-anh-tu-choi-toi-3-nam-sau-sao-anh-lai-yeu-toi-bac-tong/101-2-nguoi-dan-ong-de-ton-thuong-hon-em-mot-cai-la-anh-tha-thu-ngay-phan-2-2.html.]

"Con tưởng cậu Tô rảnh rỗi lắm, suốt ngày chờ mẹ sắp xếp chắc?" Ninh Uyển Ngạc nhíu mày, "Yên tâm, nó không chịu ra ngoài gặp thì mẹ sẽ dẫn người ta về nhà."

Nhưng phải chọn lúc Giang Hồng Châu không có ở nhà, như vậy mới dễ bề thao túng…

**

Bên ngoài cánh cổng sắt đen chạm khắc tinh xảo, một chiếc xe hơi màu đen đậu ở phía xa.

Mùa đông trời tối nhanh, ánh đèn đường vàng vọt đã bật sáng, Giang Dao Dao xách váy chạy đến.

Chiếc váy voan nhiều lớp tung bay theo từng bước chân, mái tóc đen dài xoăn nhẹ bay trong gió, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp.

Cửa sau xe mở ra, một người đàn ông cao ráo, tuấn tú bước xuống.

Giang Dao Dao giật mình, vội vàng nhìn quanh, chắc chắn không có ai, mới chạy nhanh đến, "Sao anh xuống xe?"

Người đàn ông đưa tay ôm eo cô, "Nàng công chúa bỏ trốn khỏi Disneyland."

"Hả?" Giang Dao Dao chưa kịp hiểu.

Bạc Cẩm Lan khẽ cười, mở cửa xe cho cô vào trong.

Giang Dao Dao vừa ngồi vào, người đàn ông cũng bước lên theo, hai người ngồi sát bên nhau.

Phía trước có tài xế, hơn nữa còn là người cô chưa từng gặp…

Giang Dao Dao đỏ mặt, vội vàng dịch vào trong.

Cửa xe đóng lại, Bạc Cẩm Lan khẽ nói, "Về nhà họ Bạc."

"Vâng, cậu cả."

Nghe vậy, Giang Dao Dao càng căng thẳng hơn.

Gọi anh ta là cậu cả, vậy chắc hẳn là tài xế của nhà họ Bạc?

"Dao Dao." Bạc Cẩm Lan nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, "Sao tay em lạnh thế?"

Giang Dao Dao không dám nói mình đang căng thẳng, "Hôm nay trời lạnh mà."

Có lẽ vì muốn ăn diện, cô gái nhỏ mặc một chiếc váy voan trắng tinh khôi, áo len lông vũ màu vàng nhạt, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo choàng màu be nhạt, đơn giản mà thanh lịch, toát lên vẻ đẹp thoát tục, kết hợp với lớp trang điểm nhẹ nhàng, càng tôn lên vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết, nhưng cũng… rất dễ bị lạnh.

"Để anh ủ ấm cho em." Bạc Cẩm Lan nắm lấy những ngón tay mềm mại của cô, "Đưa tay kia cho anh."

Giang Dao Dao: "..."

Hai bàn tay nhỏ bé đều nằm gọn trong bàn tay to lớn của người đàn ông, anh nhẹ nhàng xoa nắn mu bàn tay và đầu ngón tay cô, rõ ràng không có động tác gì quá phận, nhưng mặt Giang Dao Dao lại càng lúc càng đỏ, cúi gằm mặt xuống…

Bạc Cẩm Lan khẽ cười, đưa tay lên.

Anh bấm vào một nút nào đó, tấm chắn giữa ghế trước và ghế sau từ từ được nâng lên.

Giang Dao Dao lại một lần nữa: "..."

Cô vốn đã ngại ngùng khi thân mật trước mặt tài xế, giờ anh còn nâng tấm chắn lên, chẳng khác nào nói rõ là đang giấu diếm điều gì.

Ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt sâu thẳm của anh, tim cô đập nhanh hơn, theo bản năng muốn lùi lại, hàng mi khẽ rung, đôi mắt long lanh ánh lên vẻ bối rối, "Anh… anh làm gì thế?"

"Sao mặt em đỏ thế?" Bạc Cẩm Lan hơi cúi người xuống, khuôn mặt tuấn tú kề sát cô, gần đến mức cô có thể nhìn rõ làn da mịn màng của anh, ngửi thấy mùi hương đặc trưng của anh, thậm chí còn nghe thấy cả nhịp thở và nhịp tim của anh.

Anh đưa ngón tay lên, khẽ vuốt ve khuôn mặt nóng bừng của cô, rồi trượt xuống, véo nhẹ vành tai cô, giọng nói trầm thấp, đầy ẩn ý, "Tai em cũng đỏ bừng lên kìa."

Giang Dao Dao thực sự không biết phải làm sao, muốn bảo anh đừng như vậy, nhưng lại sợ tài xế nghe thấy.

Người đàn ông khẽ cười, hơi thở ấm áp phả vào mặt cô, như thể gảy vào dây đàn trong lòng cô, khiến nó rung lên dữ dội.

Giang Dao Dao thử đẩy anh ra, nhưng Bạc Cẩm Lan đột nhiên như nổi điên, cúi xuống hôn cô.

"Ưm…"

Giang Dao Dao hoàn toàn bất ngờ.

Cô bị anh ghì chặt trên ghế, nụ hôn cuồng nhiệt, mãnh liệt và đầy bá đạo…

Loading...