3 Năm Trước anh Từ Chối Tôi - 3 Năm sau sao anh lại Yêu Tôi "Bạc Tổng " - 133.1, Bạc Cẩm Lan ngây thơ, mua băng vệ sinh cho bạn gái [Canh một] 1
Cập nhật lúc: 2025-02-18 20:03:26
Lượt xem: 14
Anh đứng dậy, kéo tay cô xuống dưới. Giang Dao Dao còn tưởng rằng cuối cùng cũng được về khách sạn, nào ngờ đến bên sân vận động, Bạc Cẩm Lan bỗng nhiên hỏi: "Muốn chạy bộ không?"
Nói xong, anh buông tay ra, "Anh nhường em ba mươi chín mét, em chạy trước, anh đuổi theo."
"Bạc Cẩm Lan, anh thật trẻ con!" Giang Dao Dao chẳng muốn chạy chút nào.
Cô sắp c.h.ế.t cóng rồi! Về khách sạn nằm ườn trên chiếc giường ấm áp trong phòng tổng thống xem phim không sướng hơn sao? Tại sao phải chạy bộ giữa trời gió rét thế này?
Bạc Cẩm Lan chỉ cười: "Em có chạy không?"
Giang Dao Dao hất cằm lên: "Không chạy!"
"Vậy anh chạy, em đuổi theo. Nếu em đuổi kịp, anh tặng em một món quà Giáng Sinh." Bạc Cẩm Lan nói, khẽ nheo mắt.
Dứt lời, anh cởi áo khoác và khăn quàng cổ, tiện tay đặt bên đường chạy rồi quay người chạy đi.
Giang Dao Dao: "???"
Trời đất, anh ta thật sự chạy kìa? Bên trong Bạc Cẩm Lan mặc áo len và quần tây đen, chân đi giày da kiểu công sở... Cũng may trời tối, xung quanh không có sinh viên, nên không ai để ý.
Giang Dao Dao đứng yên tại chỗ. Ban đầu cô thật sự không muốn chạy, nhưng nhìn anh chạy càng lúc càng xa...
"Đồ hâm!" Cô lẩm bẩm rồi sải chân đuổi theo.
Gió lạnh tạt vào mặt, ban đầu rất lạnh, nhưng chạy một lúc thì người ấm lên, cô tăng tốc, cuối cùng túm được áo len của anh từ phía sau: "Em đuổi kịp anh rồi!"
Bạc Cẩm Lan dừng lại, cúi đầu nhìn cô, khóe môi cong lên: "Ừ, bị em đuổi kịp rồi."
Giang Dao Dao nhìn khuôn mặt điển trai của anh. Dưới ánh trăng và đèn đường, khuôn mặt ấy càng thêm sâu thúy lập thể , ánh mắt chuyên chú khiến tim cô đập rộn ràng.
Giang Dao Dao bỗng thấy hơi ngại ngùng: "Em chạy rất nhanh đấy."
"Biết rồi." Bạc Cẩm Lan mím môi. "Nếu không anh đã chẳng bị em tóm gọn trong tay."
Giang Dao Dao: "..."
Cô luôn cảm thấy câu nói này của anh có ẩn ý. Giang Dao Dao hừ hừ hai tiếng: "Quà Giáng Sinh của em đâu?"
Bạc Cẩm Lan đưa tay, từ trong túi quần lấy ra một chiếc hộp nhỏ.
Giang Dao Dao ngạc nhiên: "Thật sự có quà à?"
Cô còn tưởng anh lừa cô chứ! Bạc Cẩm Lan mở hộp, bên trong là một chiếc vòng tay kim cương, đính vài viên đá hình trái tim đỏ nhỏ xinh, trông thật tinh xảo.
Giang Dao Dao đưa tay ra, kéo kéo tay áo để Bạc Cẩm Lan đeo vòng cho mình.
"Thích không?" Bạc Cẩm Lan hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./3-nam-truoc-anh-tu-choi-toi-3-nam-sau-sao-anh-lai-yeu-toi-bac-tong/133-1-bac-cam-lan-ngay-tho-mua-bang-ve-sinh-cho-ban-gai-canh-mot-1.html.]
tuanh1
Giang Dao Dao gật đầu, xòe tay ra ngắm nghía: "Đẹp lắm!"
Ngay sau đó...
"Quà Giáng Sinh của anh đâu?"
Giang Dao Dao lúng túng: "Ờ..."
Chết rồi, cô chưa chuẩn bị gì cả!
Bạc Cẩm Lan nhướn mày: "Em không chuẩn bị quà cho anh à?"
"Em chưa từng đón Giáng Sinh với người đàn ông nào khác, em không biết mà." Giang Dao Dao dứt khoát làm nũng. "Ngày mai em ra ngoài mua tặng anh một hộp sô cô la được chưa?"
"Sô cô la?" Bạc Cẩm Lan mỉm cười.
Giang Dao Dao cố nhịn cười: "Không thì anh còn muốn gì nữa?"
Cô nhóc này... Bạc Cẩm Lan vẫn mỉm cười. "Anh không ngại em tắm rửa sạch sẽ rồi tự biến mình thành quà tặng cho anh đâu."
!!!
Giang Dao Dao trừng mắt nhìn anh: "Mơ đi!"
"Thôi được rồi." Bạc Cẩm Lan buông tay. "Bây giờ đến lượt anh đuổi theo em."
Giang Dao Dao giật mình: "Sao lại phải chạy nữa?"
Bạc Cẩm Lan đưa tay đẩy cô: "Anh nhường em ba mươi chín mét, nếu anh đuổi kịp, em phải biến mình thành quà Giáng Sinh tặng cho anh đấy."
???
Bạn trai cô thật là trẻ con! Nhưng khi Bạc Cẩm Lan định tiến lên bắt cô, Giang Dao Dao hét lên "Á" một tiếng rồi bỏ chạy.
Vừa chạy vừa liên tục ngoái lại nhìn.
Bạc Cẩm Lan đợi cô chạy được một đoạn mới đuổi theo. Đàn ông trời sinh đã có đôi chân dài, hơn nữa rõ ràng là vận động tốt hơn, tốc độ nhanh đến kinh ngạc, Giang Dao Dao giật nảy mình, vội vàng phát huy tinh thần hồi học thể dục, tăng tốc chạy.
Tiếng bước chân bên cạnh ngày càng gần, khiến cô bất giác căng thẳng...
Khi Giang Dao Dao quay đầu lại muốn xem tình hình, Bạc Cẩm Lan liền đưa tay ra, túm lấy áo khoác lông vũ của cô.
"Á!" Cô ngã ngửa vào lòng anh.
Bạc Cẩm Lan cúi đầu, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô.
"Anh đuổi kịp em rồi." Giọng anh trầm thấp, như rót mật vào tai.
Giang Dao Dao bám tay vào cánh tay anh, lông mi khẽ run: "Anh..."