3 Năm Trước anh Từ Chối Tôi - 3 Năm sau sao anh lại Yêu Tôi "Bạc Tổng " - 37. Cô thỏ ngoan hiền bỗng hóa thành mèo hoang nhỏ (Phần 2)
Cập nhật lúc: 2025-02-12 16:45:33
Lượt xem: 50
Bảy rưỡi tối, sau một hồi lặn lội đường xa, cuối cùng cũng đến nơi. Xuống xe, Giang Dao Dao nhận ra tuy địa điểm này khá hẻo lánh và xa xôi nhưng phong cảnh thực sự rất đẹp.
Trời đã tối đen. Từ cổng chính đi vào, dọc đường là đủ loại tiểu cảnh được thiết kế vô cùng tinh tế, giữa những luống hoa và bóng cây còn có rất nhiều đèn năng lượng mặt trời với đủ hình dáng khác nhau, tất cả tạo nên một khung cảnh mờ ảo, lãng mạn.
Hơn nữa, do kỳ nghỉ lễ vừa kết thúc nên cả khu nghỉ dưỡng không có vị khách nào khác, vô cùng yên tĩnh và tao nhã.
Vừa vào phòng riêng, Từ Phong Lai liền đề nghị: "Dao Dao, chúng ta kết bạn Wechat trước nhé?"
Giang Dao Dao đồng ý rồi đưa điện thoại cho anh ta. Từ Phong Lai lập tức tiến lại gần.
Bạc Cẩm Lan cởi cúc áo vest, đôi mắt híp lại. Trên xe thì một câu "Dao Dao nhỏ", giờ lại còn muốn kết bạn Wechat? Lại còn áp sát gần như vậy nữa? Chẳng lẽ không sợ ngứa da sao?
Từ Phong Lai vừa kết bạn xong, ngẩng lên đã thấy Bạc Cẩm Lan đang nhìn mình chằm chằm. Ánh mắt lạnh lùng nhưng khóe miệng lại nhếch lên, nụ cười trông thật biến thái...
Chết tiệt! Từ Phong Lai sợ đến mức lạnh sống lưng, vội vàng thao tác: "Dao Dao, tôi lập một nhóm rồi, cô kéo Cẩm Lan vào nhé."
Giang Dao Dao: "Hả?"
"Tôi sẽ ở Hải Thành thêm hai ngày nữa, trao đổi trong nhóm sẽ tiện hơn." Từ Phong Lai giục: "Cô mau kéo anh ấy vào đi."
Lập nhóm chat rồi đấy nhé! Đủ chứng minh lòng thành của tôi rồi chứ? Mẹ kiếp!
tuanh1
Còn Giang Dao Dao thì sao? Kéo thế nào được? Cô đã chặn anh rồi...
Trong phòng bao chìm vào một khoảng lặng đầy ngượng ngùng.
Từ Phong Lai là người tinh ý, anh ta vội vàng nói: "Ôi trời, chẳng lẽ vì những lời tôi nói hôm đó mà Dao Dao giận rồi chặn Cẩm Lan đấy à?"
Giang Dao Dao chớp mắt: "Ý anh là sao?"
"Đều tại tôi!" Từ Phong Lai vội vàng giải thích: "Chuyện Hầu Hữu Ninh mà tôi nói lần trước thực ra là tôi đoán mò thôi, Cẩm Lan hoàn toàn không đi xem mắt với cô ta, cũng chẳng gặp phụ huynh gì cả, tôi hiểu lầm rồi..."
Nói xong, anh ta ra sức nháy mắt với Bạc Cẩm Lan: "Cẩm Lan, cậu nói gì đi chứ?"
Tớ đã giải thích rõ ràng cho cậu rồi, cậu còn không mau nắm lấy cơ hội này?
Bạc Cẩm Lan vẫn giữ vẻ mặt khó đoán, một lúc lâu sau mới "Ừ" một tiếng.
Từ Phong Lai: "???"
Chỉ vậy thôi sao? Chẳng lẽ không nên lập tức thề thốt để chứng minh trong sạch à? Cậu có biết yêu đương không vậy? Đến dỗ con gái cũng không biết...
Lý Kính đang bận rửa bát đĩa ở góc phòng thì bỗng nhiên tỉnh ngộ: Lúc họp, sếp Bạc lạnh lùng không thèm nghe điện thoại bao nhiêu thì giờ bị chặn lại càng chật vật bấy nhiêu! Đúng là quả báo nhãn tiền, ai rồi cũng phải trả giá!
Bạc Cẩm Lan không nói gì thêm, chỉ treo áo vest lên móc áo trong phòng, sau đó chậm rãi cởi khuy măng sét rồi xắn tay áo lên hai vòng.
Động tác của anh tuy tao nhã nhưng vì ánh mắt lạnh lùng nên lại vô tình toát lên vẻ tàn nhẫn...
Từ Phong Lai đột nhiên đứng dậy: "Cái đó... hình như ở đây phải xem thực đơn rồi mới gọi món, hai người cứ nói chuyện trước đi, tôi đi gọi món nhé!"
Nói xong, anh ta kéo tay Lý Kính: "Cậu đi cùng tôi, mấy món thịt rừng tôi nhìn thấy sợ lắm..."
Lý Kính ngơ ngác bị lôi đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./3-nam-truoc-anh-tu-choi-toi-3-nam-sau-sao-anh-lai-yeu-toi-bac-tong/37-co-tho-ngoan-hien-bong-hoa-thanh-meo-hoang-nho-phan-2.html.]
Cửa đóng lại, trong phòng chỉ còn lại hai người. Giang Dao Dao ho khan hai tiếng.
Cô không ngờ chuyện vị hôn thê lại là do Từ Phong Lai bịa ra... May mà cô chưa từng hỏi Bạc Cẩm Lan về chuyện này, nếu không thì ngại c.h.ế.t mất!
Nhưng mà...
"Anh coi lời tôi nói như gió thoảng bên tai à?"
Người ngoài vừa đi, cô thỏ ngoan hiền liền hóa thành mèo hoang nhỏ sao? Bạc Cẩm Lan nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, khóe môi khẽ nhếch lên, anh bật cười: "Ý em là sao?"
"Còn giả vờ nữa!" Giang Dao Dao cố tình tỏ ra hung dữ: "Tôi đã nói rồi, tối qua là lần cuối chúng ta giả làm người yêu, sao anh còn liên lạc với dì tôi?"
"Tôi không có liên lạc." Bạc Cẩm Lan chậm rãi nói, giọng điệu rất tự nhiên: "Hôm nay địa điểm họp tình cờ ở gần công ty của dì em, dì em gọi điện nói muốn tặng bánh trung thu, là phận con cháu, nếu từ chối thì có phải bất lịch sự quá không?"
Giang Dao Dao phồng má: "Anh không thể nói dối sao?"
Nhất thiết phải thành thật như vậy à?
"Anh cứ nói là anh không ăn đồ ngọt! Hoặc là... bảo dì tặng hết bánh cho tôi chẳng phải được rồi sao?"
Khóe môi Bạc Cẩm Lan khẽ nhếch lên: "Ai nói tôi không ăn đồ ngọt?"
Giang Dao Dao ngạc nhiên, cô vô thức bị anh lái sang chuyện khác: "Đàn ông cũng thích ăn đồ ngọt sao?"
"Sao lại không được?" Bạc Cẩm Lan sải bước đến gần, vừa đi vừa dùng ngón tay thon dài tháo cà vạt, sau đó cởi cúc áo sơ mi.
Tuy chỉ là những động tác rất bình thường nhưng khi anh làm lại vô cùng đẹp mắt, tao nhã và cuốn hút...
Cho đến khi trán bỗng nhiên bị chạm vào, Giang Dao Dao mới hoàn hồn, cô vội lùi lại: "Anh làm gì vậy?"
Bạc Cẩm Lan không biết đã đến bên cạnh cô từ lúc nào, anh đang cúi đầu nhìn cô, ánh mắt chăm chú, giọng nói trầm ấm và cuốn hút: "Vừa nãy lúc lên xe hình như em đụng trán rồi? Hơi đỏ..."
"Hả?" Giang Dao Dao vội đưa tay lên sờ.
"Đừng chạm vào." Bạc Cẩm Lan nắm lấy cổ tay cô: "Để tôi xem cho em."
Giang Dao Dao chớp mắt, cảm nhận được ngón tay mát lạnh của anh nhẹ nhàng lướt qua trán mình, hơi thở phảng phất mùi hương thanh mát dễ chịu của anh.
"Đau không?" Anh hơi ấn nhẹ.
Giang Dao Dao vội lắc đầu.
"Vậy chắc không sao." Bạc Cẩm Lan rút tay về, mỉm cười rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
Giang Dao Dao vẫn hơi lo lắng, cô lấy túi xách định tìm gương để xem...
"Vậy nên em chặn tôi là vì hiểu lầm tôi có vị hôn thê sao?" Bạc Cẩm Lan đột nhiên hỏi.
Ngón tay Giang Dao Dao cứng đờ, cô không ngờ anh lại đột nhiên nhắc đến chuyện này...
"Tôi không có vị hôn thê." Bạc Cẩm Lan như đang giải thích.
Giang Dao Dao đặt túi xách xuống, trong lòng vô cùng bối rối nhưng giọng điệu vẫn rất bình tĩnh: "Không có thì không có thôi, liên quan gì đến tôi chứ?"
Bạc Cẩm Lan nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, anh không vạch trần mà chỉ mỉm cười nói: "Vậy bây giờ em có thể bỏ chặn tôi chưa?"
Giang Dao Dao: "..."