Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

3 Năm Trước anh Từ Chối Tôi - 3 Năm sau sao anh lại Yêu Tôi "Bạc Tổng " - 39. Bát quái và biến thái… [Canh một]

Cập nhật lúc: 2025-02-12 16:51:02
Lượt xem: 42

Kết quả là ——

Vừa nghe phải xuống núi, mấy nhân viên cửa hàng vội xua tay:

“Xuống núi mất hơn nửa tiếng, vào thành phố mất hơn một tiếng, phiền phức c.h.ế.t mất.”

“Đi đường núi ban đêm nguy hiểm lắm.”

“Nhỡ nửa đường mưa thì sao?”

“Mưa thì càng nguy hiểm.”

Bạc Cẩm Lan đứng trước quầy, một tay đút túi quần tây, vẻ mặt ung dung.

Giang Dao Dao sốt ruột: “Chỉ cần đưa chúng tôi xuống chân núi là được, chúng tôi sẽ gọi xe khác về thành phố.”

Nhân viên cửa hàng vẫn xua tay: “Không được, nguy hiểm lắm! Hai người cứ ở lại đây qua đêm đi, Từ công tử đã đặt phòng VIP đôi tốt nhất của chúng tôi, hoa hồng, rượu vang đều đã chuẩn bị sẵn sàng.”

Nghe vậy, Giang Dao Dao càng kiên quyết muốn xuống núi: “Tôi đưa các anh 500 tệ.”

Nhân viên im lặng.

Giang Dao Dao tiếp tục tăng giá: “600, 800… 1000 tệ được chưa?”

Nhân viên vẫn không động lòng.

Giang Dao Dao cạn lời, không ngờ thời buổi này vẫn còn người không vì tiền mà lay chuyển.

Cô đâu biết…

Từ Phong đã đưa cho mỗi nhân viên một vạn tệ tiền bịt miệng, lại thêm ông chủ là bạn của anh ta, đã dặn dò kĩ càng phải nghe theo lời Từ Phong…

Trong lúc giằng co, Bạc Cẩm Lan tiến lên một bước: “Xin lỗi, bạn gái tôi còn đang đi học, buổi tối kí túc xá đóng cửa, nên tối nay chúng tôi nhất định phải về. Nếu mọi người thấy lái xe xuống núi nguy hiểm quá, có thể cho chúng tôi mượn xe không?”

Giang Dao Dao ngẩng đầu nhìn anh.

Gương mặt người đàn ông tuấn tú, điềm đạm, lời nói khách sáo, khiêm tốn, nhưng đưa tiền để họ chở cũng không chịu, làm sao có thể cho mượn xe? Dù sao tiền xe cũng không chỉ một hai ngàn tệ…

Quả nhiên Bạc Cẩm Lan cũng bị từ chối. Anh cúi đầu nhìn cô: “Hay là tối nay mình ở lại đây? Sáng mai…”

“Không!” Giang Dao Dao vội vàng từ chối, đôi mắt long lanh tức giận nhìn anh: “Anh không đi, tôi tự đi!”

Bạc Cẩm Lan mỉm cười: “Được.”

Sau đó, Giang Dao Dao thấy anh đi đến chỗ một người đàn ông trung niên mặc vest: “Cho tôi mượn lời một chút được không?”

Hai người đi ra chỗ khuất nói chuyện.

Giang Dao Dao nhìn theo họ.

Lúc đầu, người đàn ông kia tỏ vẻ khó xử, nhưng không biết Bạc Cẩm Lan nói gì, ông ta nhanh chóng mỉm cười gật đầu, rồi lấy điện thoại ra.

Không lâu sau, Bạc Cẩm Lan quay lại: “Đi thôi.”

Giang Dao Dao ngơ ngác: “Đi đâu?”

“Cô bé, không phải cô muốn xuống núi sao?” Người đàn ông tươi cười niềm nở: “Bạn trai cô sẽ lái xe đưa cô xuống núi!”

**

Vài phút sau, Giang Dao Dao ngồi trên một chiếc xe minivan màu trắng cũ kĩ, Bạc Cẩm Lan ngồi ghế lái.

Xe vừa lăn bánh, cô liền hỏi: “Sao anh thuyết phục được ông ta cho mượn xe?”

Bạc Cẩm Lan liếc nhìn cô: “Tôi mua.”

“Hả?” Giang Dao Dao ngạc nhiên: “Không phải… Anh mua xe làm gì? Anh bị điên à? Anh có tiền tiêu không hết hay sao?”

“Lừa em thôi.” Bạc Cẩm Lan cười khẽ: “Tôi mượn.”

Giang Dao Dao: “…”

Phản ứng đầu tiên của cô là, tên khốn này vì lúc ăn cơm chưa lừa được cô nên giờ trả thù đây mà?

Thôi kệ…

Lừa thì lừa, xuống được núi là tốt rồi.

Cô lấy điện thoại ra lướt web.

Từ lúc về vẫn chưa liên lạc với hội bạn thân ở Đế Đô, cô gửi một bao lì xì lễ, quả nhiên nhóm chat lập tức sôi nổi.

Nhóm chat phú bà buôn chuyện đêm khuya:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./3-nam-truoc-anh-tu-choi-toi-3-nam-sau-sao-anh-lai-yeu-toi-bac-tong/39-bat-quai-va-bien-thai-canh-mot.html.]

Đoàn Phi: [Cảm ơn cục cưng Dao Dao 3 xu.]

Tống Niểu Niểu: [Cảm ơn cục cưng Dao Dao, 3 tệ 8, mai mình có thể ăn thêm cái bánh bao rồi!]

Giang Dao Dao cười nhắn: [Dạo này có tin tức gì hot không?]

Đoàn Phi: [Có! Nghe nói Bạc Vân Khê đi Pháp rồi.]

Tống Niểu Niểu: [Ả đàn bà đó ra nước ngoài rồi à? Tốt quá! Mừng rỡ khắp nơi!]

Đoàn Phi: [Mẹ cô ta cũng đi, giờ người ta đồn mẹ con họ đắc tội với trưởng bối nhà họ Bạc nên bị đày ra biên giới.]

Tống Niểu Niểu: [Dao Dao, chuyện này có liên quan gì đến cậu không?]

Giang Dao Dao len lén liếc nhìn người đàn ông đang lái xe.

Không thể nói chuyện này không liên quan gì đến cô, nhưng cô tự biết thân biết phận, Bạc lão gia sao có thể vì một người vô danh tiểu tốt như cô mà trách phạt cháu gái ruột của mình, chắc là… liên quan đến người nào đó.

Đoàn Phi: [Tạ Cẩn Nhiên đúng là số khổ.]

Tống Niểu Niểu: [Đàn ông ngoại tình thì nên bị dìm lồng heo! Khổ cái nỗi gì?]

Đoàn Phi: [Nghe nói mấy năm nay công ty nhà họ Tạ làm ăn không được tốt, định dựa hơi nhà họ Bạc để phất lên, giờ xem ra công cốc rồi.]

Tống Niểu Niểu: [Anh ta sẽ không quay lại tìm Dao Dao đấy chứ?]

Đoàn Phi: [Yên tâm, ngay cả cực phẩm như Bạc Cẩm Lan mà Dao Dao còn bỏ được, làm sao còn để ý đến Tạ Cẩn Nhiên?]

Tống Niểu Niểu: [Vậy Dao Dao, Bạc Cẩm Lan với Tạ Cẩn Nhiên, rốt cuộc ai lớn hơn?]

Giang Dao Dao: “…”

Có phải ý cô ấy nghĩ giống mình không?

Đoàn Phi: [Chắc chắn là Tạ Cẩn Nhiên rồi, Dao Dao từng nói Bạc Cẩm Lan giống trẻ con.]

Tống Niểu Niểu: [Vậy là nhìn mũi không chuẩn rồi.]

Đoàn Phi: [Nhìn mũi gì chứ, cổ hủ! Giờ phải nhìn yết hầu!]

Nói xong, trong nhóm bắt đầu tràn ngập ảnh chụp cận cảnh yết hầu của các nam minh tinh.

Giang Dao Dao lại một lần nữa: “…”

Đây là bạn thân của cô sao?

tuanh1

Bát quái và biến thái quá…

Cất điện thoại, cô ngẩng lên, lại vô thức nhìn người đàn ông bên cạnh.

Bạc Cẩm Lan nhìn thẳng về phía trước, đường nét khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao thẳng, xương hàm sắc nét, nhìn xuống dưới…

Giang Dao Dao nhìn yết hầu nổi bật của anh, trong đầu hiện lên cảnh tượng cuồng nhiệt đêm hôm đó…

Dù lúc đó cô nửa tỉnh nửa mê, cũng không nhìn rõ anh… trông như thế nào, nhưng cô nhớ rõ sự chiếm hữu điên cuồng của anh, khác hẳn vẻ ngoài nghiêm túc lúc này…

“Sao vậy?” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông đột nhiên vang lên.

Giang Dao Dao hoàn hồn, ánh mắt chạm phải ánh nhìn dò xét của anh.

“Không… không có gì…” Cô quay mặt đi, cúi đầu, xấu hổ vô cùng.

May mà trong xe không bật đèn, ánh sáng hơi mờ, dù mặt có đỏ cũng không dễ bị phát hiện…

Đúng lúc đó, điện thoại Bạc Cẩm Lan reo.

Anh cầm lên nhìn, rồi lại cất đi.

Tiếng chuông cứ vang lên không ngừng, Giang Dao Dao không nhịn được hỏi: “Sao anh không nghe máy?”

Bạc Cẩm Lan mặt không cảm xúc: “Điện thoại lừa đảo.”

Giang Dao Dao: “…”

Còn Từ Phong ở đầu dây bên kia ——

Anh ta vừa về khách sạn liền gọi ngay cho Bạc Cẩm Lan, muốn hỏi anh thấy phòng VIP đôi anh ta đặt có vừa ý không, kết quả là…

Không nghe máy?

Bận quá sao?

Mới chưa tới 10 giờ mà, đã “xong việc” rồi à?

Loading...