Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

3 Năm Trước anh Từ Chối Tôi - 3 Năm sau sao anh lại Yêu Tôi "Bạc Tổng " - 43.2, Mấy ngày nay chúng ta đừng liên lạc nữa 2

Cập nhật lúc: 2025-02-12 21:39:18
Lượt xem: 42

Hay là cô tỏ ra quá ngây thơ?

Giang Dao Dao lập tức không vui.

Tuy không bằng anh 20 tuổi đã có bằng tiến sĩ kép của Harvard, nhưng so với bạn bè cùng trang lứa, cô cũng rất xuất sắc.

Ở trường, cô là người nhỏ tuổi nhất khóa, nhưng lần nào thi cũng được học bổng hạng nhất; hơn nữa năm nhất đã đi thực tập ở công ty của dì, tham gia hàng chục dự án lớn nhỏ, một số đã trở thành công ty niêm yết; mấy năm nay cô cũng có những nghiên cứu và kiến giải riêng về thị trường vốn, luận văn tốt nghiệp vừa nộp đã được giáo sư đề cử xuất bản...

tuanh1

Vậy dựa vào đâu mà anh ta cho rằng cô ngây thơ?

...

Bạc Cẩm Lan đang làm việc thì ngẩng lên, thấy cô nàng phồng má, đôi mắt long lanh trừng mắt nhìn mình.

Anh nhướn mày: "Sao thế?"

"Hừ!" Giang Dao Dao hừ một tiếng, quay mặt đi.

Bạc Cẩm Lan: "..."

Lý Kính ngồi phía trước cũng: "..."

**

Đến Đại học Hải Thành, Giang Dao Dao lạnh lùng nói: "Dừng ở cổng là được."

Lý Kính lái chiếc BMW màu trắng, tuy không phô trương bằng chiếc Rolls-Royce, nhưng có những chuyện tránh được thì nên tránh, kẻo bị bạn cùng phòng nhìn thấy, cô lại phải giải thích.

Lý Kính nhìn vào kính chiếu hậu chờ chỉ thị.

Bạc Cẩm Lan nói: "Đồ hơi nặng, để Lý Kính lái đến tận ký túc xá..."

"Không cần! Tôi tự xách được!" Giang Dao Dao đeo balo lên vai, đồng thời ra lệnh: "Anh không được xuống xe! Ngồi trong xe đấy! Nghe rõ chưa?"

Tên kia đẹp trai quá, lỡ gây náo loạn thì lại rắc rối.

Bạc Cẩm Lan im lặng một lát, rồi nhượng bộ: "Lý Kính, cậu giúp Bạc phu nhân mang đồ lên ký túc xá."

Giang Dao Dao đang bước xuống xe thì suýt vấp.

Anh ta diễn nghiện rồi à? Xưng hô "Bạc phu nhân" một cách tự nhiên quá nhỉ?

Cô quay lại, nghiêm túc nói: "Mấy ngày nay chúng ta đừng liên lạc nữa, anh cứ lo công việc đi, khi nào về thì báo tôi một tiếng."

Bạc Cẩm Lan nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm, rồi anh khẽ mỉm cười: "Được."

**

Lúc đó khoảng 10 giờ sáng, cổng trường vắng tanh.

Nhưng Giang Dao Dao vẫn không yên tâm, vừa đi vừa nhìn xung quanh, đến khi vào trong cổng, cô vội vàng giục: "Đưa tôi đây."

Lý Kính không chịu đưa: "Bạc tổng dặn tôi phải đưa tận tay Bạc phu nhân..."

"Suỵt!" Giang Dao Dao giật mình: "Đã bảo anh đừng gọi tôi là Bạc phu nhân rồi mà?"

"Nhưng Bạc tổng nói..."

"Thôi được rồi, đưa đây!" Giang Dao Dao không muốn giải thích nữa, dù sao cô cũng đã quyết định, đợi tên kia về Bắc Kinh sẽ nói chuyện chia tay, khi đó mọi hiểu lầm sẽ được sáng tỏ.

Lý Kính đưa túi đồ cho cô, cô vừa nhận lấy... suýt nữa thì chửi thề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./3-nam-truoc-anh-tu-choi-toi-3-nam-sau-sao-anh-lai-yeu-toi-bac-tong/43-2-may-ngay-nay-chung-ta-dung-lien-lac-nua-2.html.]

Tên kia mua cái quái gì thế? Sao nặng vậy?

Cô khệ nệ xách túi, vừa đi được vài bước...

"Giang Dao Dao?" Một chàng trai đeo kính đi tới: "Lâu rồi không gặp."

"Cậu là..."

"Tôi là Hứa Tân Chân." Chàng trai cười bất đắc dĩ: "Năm hai chúng ta cùng tham gia câu lạc bộ eSports, cậu quên rồi à?"

Giang Dao Dao chớp chớp mắt: "Ồ..."

Thực ra cô không nhớ gì cả.

Cô tham gia câu lạc bộ chỉ để kiếm điểm cộng, hơn nữa ngoài bạn cùng phòng, cô cũng không thân thiết với ai trong khoa, huống chi là người khác...

"Cậu về ký túc xá à?" Hứa Tân Chân tươi cười niềm nở: "Nặng lắm nhỉ, để tôi giúp cậu."

Giang Dao Dao vội nói không cần.

"Không sao, tôi cũng về ký túc xá, đưa tôi nào." Hứa Tân Chân đưa tay ra.

Giang Dao Dao đành phải đưa túi đồ cho anh ta.

Hai người cùng nhau đi về phía ký túc xá.

Không hề hay biết Lý Kính đang đứng c.h.ế.t trân tại chỗ, mắt mở to như muốn chụp ảnh lại làm bằng chứng...

Rồi anh ta chạy như bay về xe: "Bạc tổng, Bạc tổng, không ổn rồi..."

"Tôi thấy rồi." Bạc Cẩm Lan nheo mắt cắt ngang.

Xe đang đỗ ngay cổng trường, nên anh đã chứng kiến toàn bộ sự việc.

"Bạc tổng, Bạc phu nhân có khi nào thay lòng đổi dạ không? Anh chàng kia đẹp trai, lại còn đeo kính, nhìn thư sinh, đúng kiểu con gái thích..."

"Lái xe đi." Bạc Cẩm Lan lại cắt ngang.

Lý Kính im bặt, khởi động xe.

Bên kia.

Dưới lầu ký túc xá nữ, Giang Dao Dao nhận lại túi đồ: "Cảm ơn cậu nhé."

Cô khá nổi tiếng ở trường, năm nhất đã được bình chọn là hoa khôi, lại học giỏi, đúng chuẩn nữ thần.

Lúc này cô mỉm cười, xinh đẹp như tranh vẽ, khiến Hứa Tân Chân tim đập thình thịch, mặt đỏ bừng: "Tôi có thể kết bạn Wechat với cậu không?"

Giang Dao Dao nhìn xuống bản thân: "Tôi... hơi bất tiện, để lần sau nhé, lần sau nhất định."

Nói xong cô quay người bỏ đi.

Hoàng Ngữ Hàm vừa hay đi tới.

Hai người vốn không ưa nhau, cô cũng chẳng buồn chào hỏi, xách túi đồ đi thẳng vào trong.

Nào ngờ...

"Cậu biết cô ta đã từ chối bao nhiêu chàng trai trong trường không? Cậu biết cô ta làm gì ngoài trường mỗi ngày không? Cậu đã gặp người đàn ông mà cô ta đang hẹn hò chưa? Còn mấy món đồ ăn vặt và bổ dưỡng kia, cậu biết mỗi hộp cũng phải mấy vạn tệ không?"

Một loạt câu hỏi khiến Hứa Tân Chân biến sắc.

"Người ta vừa rồi còn chẳng thèm để ý đến cậu, không nhận ra à? Dù bị Tạ công tử đá rồi, thì cô ta cũng không phải loại mà sinh viên nghèo kiết xác như cậu có thể với tới, đừng mơ tưởng hão huyền, cô ta chỉ dành cho những người đàn ông giàu có và quyền lực." Nói xong, Hoàng Ngữ Hàm cười khẩy bỏ đi.

Loading...