3 Năm Trước anh Từ Chối Tôi - 3 Năm sau sao anh lại Yêu Tôi "Bạc Tổng " - 47.1. Trên mặt em dính kem nè. 【Thông báo truyện lên kệ】 1
Cập nhật lúc: 2025-02-13 01:12:11
Lượt xem: 17
Giang Dao Dao đặt điện thoại xuống, "Hai cậu muốn ăn gì nào?"
Cả hai đồng thanh: "Cá nướng!"
"Được." Giang Dao Dao tìm đại một lý do, "Giáo sư Khúc nhờ mình lấy đồ cho ông ấy, hai cậu đi gọi món trước đi, mình về ký túc xá một lát."
"OK!"
Ba người định chia nhau ra, nào ngờ vừa ra khỏi cửa lễ đường...
"Ôi trời, đám con gái kia đang làm gì thế?"
"Hình như đang xin Wechat của Bạc tổng thì phải?"
Lối đi giữa đại lễ đường và tòa hành chính chật ních người, toàn là nữ sinh, ríu rít nói chuyện, náo nhiệt vô cùng.
Còn người đàn ông được vây quanh ở giữa, nổi bật giữa rừng hoa như sao vây quanh trăng... chính là Bạc Cẩm Lan!
Anh đứng đó, phong độ ngời ngời, tựa như ngọc, khóe môi cong lên nụ cười nhàn nhạt, ôn hòa, khiêm tốn mà lại hiền từ.
Giang Dao Dao bỗng nhiên sa sầm mặt, thầm nghĩ: Bị bao nhiêu cô gái trẻ đẹp vây quanh như vậy, tên chó c.h.ế.t này chắc đang sướng rơn lên rồi!
"Không được! Mình cũng muốn xin Wechat!" Đường Chuy Ninh nói rồi định kéo cô lại...
"Mình không đi!" Giang Dao Dao lạnh lùng nói.
"Đi cùng tớ mà."
"Đúng đó, vừa nãy anh ta còn khen cậu xinh đẹp nữa kìa, chắc chắn cậu xin Wechat dễ như trở bàn tay!"
Dễ cái rắm! Giang Dao Dao nghiến răng, trong lòng không khỏi chua xót.
Cô thầm mến tên khốn này những năm năm trời! Mãi đến gần đây mới xin được Wechat của anh.
Còn bọn họ, mới gặp lần đầu đã đòi xin Wechat!
Giang Dao Dao quay người bỏ đi, "Hai cậu đi đi, mình về đây."
...
Đi dạo một vòng trong khuôn viên trường, cuối cùng Giang Dao Dao vẫn đến bãi đậu xe.
Hai giờ rưỡi chiều, xung quanh vắng tanh.
Dù vậy, cô vẫn cảm thấy mình như đang làm chuyện mờ ám...
"Tút tút!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./3-nam-truoc-anh-tu-choi-toi-3-nam-sau-sao-anh-lai-yeu-toi-bac-tong/47-1-tren-mat-em-dinh-kem-ne-thong-bao-truyen-len-ke-1.html.]
Nghe thấy ám hiệu, Giang Dao Dao vội vàng lom khom chạy đến chiếc BMW trắng.
Lần này đã có kinh nghiệm, lúc mở cửa xe cô còn cố ý nhìn vào trong, nhưng rồi lại thấy mình hơi thừa...
Tên kia còn đang tán tỉnh mấy em gái xinh đẹp, làm sao về nhanh được chứ?
"Bà Bạc."
Quả nhiên trong xe chỉ có Lý Kính, "Bạc tổng sao không đến cùng cô ạ?"
Giang Dao Dao cười khẩy, "Anh ta đang bị nhốt trong Động Bàn Tơ đấy."
"Hả?" Lý Kính ngơ ngác, "Động Bàn Tơ nào ạ?"
Giang Dao Dao hừ lạnh một tiếng, quay mặt đi.
Lý Kính: "..."
Anh vội vàng lấy điện thoại ra, báo cáo với sếp:
[Bạc tổng, bà Bạc đã lên xe rồi ạ.]
[Nhưng hình như tâm trạng cô ấy không tốt lắm.]
[Nhưng Bạc tổng cứ yên tâm, cửa xe đã bị tôi hàn c.h.ế.t rồi, cô ấy không xuống được đâu ạ!]
...
tuanh1
Khoảng vài phút sau, Lý Kính xuống xe, đồng thời cửa xe bên cạnh được mở ra.
Giang Dao Dao quay lại.
Vốn định giữ vẻ mặt lạnh lùng, ai ngờ...
"Sao anh còn cầm hoa vậy?"
Không hiểu gu thẩm mỹ của giáo sư Khúc là kiểu gì, bó hoa hồng đỏ to đùng, điểm xuyết thêm baby và lá bạch đàn, trông thật sến súa...
Hơn nữa tặng hoa chỉ là nghi thức thôi, bình thường khách mời nhận hoa xong sẽ đặt xuống, ít ai cứ cầm theo mãi, lại còn mang lên xe nữa chứ...
Bạc Cẩm Lan cúi đầu nhìn thoáng qua bó hoa, "Hoa em tặng, lỡ làm mất em lại giận thì sao?"
"Ai tặng anh chứ? Hoa này của giáo sư, em chỉ giúp ông ấy mang đến thôi!" Giang Dao Dao trừng mắt nhìn anh, "Với lại em đâu có khó tính thế?"
"Anh cứ tưởng em đặc biệt mua cho anh..."
"Em mà thèm mua loại hoa hồng đỏ quê mùa này á?"
"Vậy em thích hoa gì?" Bạc Cẩm Lan như vô tình hỏi.