5 5 Cô Ấy Làm Thuốc Dẫn Cho Phó Gia - Chương 115
Cập nhật lúc: 2024-09-16 21:46:12
Lượt xem: 87
Lúc này Tô Úc Nhiên đã nhận được tiền, cũng không giãy giụa nữa, mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.
Phó Hàn Châu nhìn miếng băng cá nhân dán trên mặt cô, hôm nay đi bệnh viện, còn nói dối với bà nội một hồi.
Phó Hàn Châu nói: "M ặt còn đau không?"
Khoảng cách giữa hai người rất gần, hơi thở của anh phả vào mặt cô, Tô Úc Nhiên nhìn người đàn ông này, cảm thấy như ngừng thở.
Cô cố nén trái tim đang đập thình thịch, "Không sao, đã sớm hết đau rồi."
Ban đầu Phó Hàn Châu đang chú ý đến vết thương của cô, nhận thấy cô đang cố tránh né mình, ánh mắt rơi trên khuôn mặt cô, anh nhìn dáng vẻ muốn chạy trốn của cô, "Phó phu nhân, tôi đáng sợ vậy sao?"
Tô Úc Nhiên nhìn anh chằm chằm, không dám cử động, nói trái lòng: "Không có."
Phó Hàn Châu nói: "Vậy sao mỗi lần cô đều sợ tôi như vậy?"
"..."
Nghe anh nói vậy, Tô Úc Nhiên nhìn người đàn ông trước mặt, "Có lẽ vì anh là Phó Hàn Châu."
"Lý do hay đấy."
Tô Úc Nhiên nói: "Không phải anh muốn ngủ sao? Ngủ trước đi!"
Vì Phó Hàn Châu bị ốm, Tô Úc Nhiên vốn định ngủ trên sofa, lại phải chuyển về giường.
Nhưng mà, qua mấy ngày tiếp xúc, cô đối với Phó Hàn Châu... dường như cũng không còn sợ hãi và chán ghét như vậy nữa.
Rất nhanh đã đến thứ bảy...
Sáng sớm, Tô phu nhân đã gọi điện nhắc nhở, sợ cô quên chuyện về Tô gia.
Tô Úc Nhiên và Phó Hàn Châu nấn ná đến gần trưa mới đi.
Anh không mang theo Thu Sinh, lái chiếc Cullinan trong gara đến Tô gia.
Cổng biệt thự Tô gia có vài chỗ đậu xe.
Chiếc Porsche của Tần Dực đang đậu ở đó.
Phó Hàn Châu đậu xe bên cạnh.
Tô phụ Tô mẫu nghe thấy động tĩnh, đã từ trong nhà đi ra, "Tiểu Hàn, Nhiên Nhiên, hai đứa về rồi!"
Tô Úc Nhiên nằm mơ cũng không ngờ rằng, có một ngày mình về Tô gia, lại được đối xử như vậy.
Trước kia mỗi lần cô về, Tô mẫu nhìn thấy cô, thái độ đều rất lạnh nhạt, như thể cô là sao chổi vậy.
Tô phụ nhìn thấy Phó Hàn Châu, đi tới, đưa cho anh một điếu thuốc, Phó Hàn Châu không nhận, "Tôi không hút thuốc."
Vì lý do sức khỏe, anh không động đến t.h.u.ố.c lá rượu bia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-115.html.]
Tô phụ đành phải cất t.h.u.ố.c lá đi.
Thái độ của ông hoàn toàn không giống như đang tiếp đón con rể, mà giống như đang tiếp đón một vị quan to hiển quý nào đó.
Nhưng Phó Hàn Châu quả thực xứng đáng với mấy chữ sau.
"Chúng ta vào trong nói chuyện đi!" Tô mẫu nhiệt tình mời.
Vì khách sáo với Phó Hàn Châu, nên nhìn Tô Úc Nhiên cũng thuận mắt hơn.
Tô Úc Nhiên cảm thấy toàn thân không thoải mái, Phó Hàn Châu lại rất thản nhiên.
Vào cửa, Tống Mẫn Nhi từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Phó Hàn Châu và Tô Úc Nhiên cùng xuất hiện.
Hôm nay mẹ cô ta nói, Tô Úc Nhiên sẽ dẫn chồng về, không ngờ Tô Úc Nhiên lại dám dẫn Phó Yến đến.
Mặc dù cô ta đã có thể chắc chắn, người đánh mình lần trước chính là Phó Yến...
Nhưng mà...
Cô ta lại không tin Tô Úc Nhiên thật sự đã kết hôn với Phó Yến.
Tô mẫu nhìn thấy Tống Mẫn Nhi, vội vàng gọi, "Mẫn Nhi, qua chào anh rể con đi."
"Anh rể?" Tống Mẫn Nhi đi tới, ánh mắt rơi trên người Tô Úc Nhiên và Phó Hàn Châu, nói với mẹ: "Mẹ, Phó tổng không phải anh rể con."
"Con đang nói gì vậy?" Tô mẫu trừng mắt nhìn Tống Mẫn Nhi, sợ cô ta nói năng lung tung, để Tô phụ dẫn Phó Hàn Châu đến ngồi trước.
Bà nhìn Tống Mẫn Nhi, nghiêm sắc nói: "Chồng chị con chính là Phó tổng! Chính vì lần trước ở bệnh viện, con đắc tội với người ta, cho nên dự án nhà chúng ta mới mất! Con ngoan ngoãn một chút, đừng gây chuyện cho mẹ."
Mặc dù Tô mẫu thương con gái...
Nhưng lợi ích của Tô gia, lại quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Cho nên lúc này bà cũng lười nói lời ngon tiếng ngọt với Tống Mẫn Nhi.
Tống Mẫn Nhi vốn định nói gì đó, nhưng nhìn thấy phản ứng của mẹ, đành phải im lặng.
Mẹ cô ta rất sĩ diện...
Chỉ có cô ta ngoan ngoãn nghe lời, bà mới coi trọng.
Chương 66: Phó tổng không thể nào là chồng cô ta!
Lần trước ở bệnh viện, rõ ràng bọn họ cũng khinh thường chồng Tô Úc Nhiên, bây giờ lại thành lỗi của cô ta.
Tống Mẫn Nhi thất vọng đi lên lầu.
Tần Dực đang ngồi trên sân thượng phơi nắng. Cô ta đi đến bên cạnh anh ta, nói: "Tô Úc Nhiên đến rồi!"
Tần Dực ngẩng đầu lên, "Thật sao?"