Âm Thọ Thư (Âm Dương Quỷ Dị Lục) - 340

Cập nhật lúc: 2025-04-12 17:41:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sương mù vẫn bao trùm tất cả.

Nhưng tiếng rên đau đớn của Sơn Tinh lại vang lên chói tai, cùng với âm thanh lộn nhộn của vật nặng lăn lóc trong sương, như thể vọng lại từ khắp nơi.

Giọng Mặc Ly hoảng hốt: "Nhiên Thanh! Cậu lại dùng Lục Quỷ Hoán Âm Thuật?"

Lục Quỷ Hoán Âm Thuật cực kỳ nguy hiểm, dùng bóng của bản thân phân hóa thành sáu con quỷ, có thể dùng để tìm người, di chuyển vật phẩm, thậm chí tấn công kẻ địch. Sáu bóng quỷ này cực kỳ mạnh mẽ, nhưng một khi chúng bị tổn thương, hậu quả đối với người Tẩu Âm cũng cực kỳ nghiêm trọng.

Đây là con d.a.o hai lưỡi sắc bén, đa số người Tẩu Âm chỉ dùng nó để di chuyển đồ vật hoặc tìm người, hiếm khi dùng để trừ tà.

Thế nhưng, trong làn sương đẫm mùi máu, khi Sơn Tinh lẫn vào, Nhiên Thanh không chút do dự lập tức mở Âm Đàn, khởi động Lục Quỷ Hoán Âm Thuật.

Ánh nến màu m.á.u mờ ảo bốc lên trong sương, biến màn sương trở nên đỏ như hoàng hôn tàn.

Luồng gió âm lạnh từ Lục Quỷ Hoán Âm Thuật thổi qua, khiến da mặt người ta đau nhói.

Con Sơn Tinh bị sáu bóng quỷ xé xác, đau đớn rên rỉ.

Nó giãy giụa đạp tung sáu bóng quỷ, không còn giả làm người, phát ra tiếng gào thét chói tai như thú hoang.

Trong sương, tiếng bước chân rung chuyển, con Sơn Tinh bị thương điên cuồng bò trườn, nhảy vọt trong màn sương.

Âm thanh đó vang lên từ khắp nơi, khiến ba người trong sương rợn tóc gáy.

Nhiên Thanh thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng con Sơn Tinh hung dữ suýt chạm vào người mình khi nó lao qua.

Giọng Mặc Ly vang lên trong sương: "Con Sơn Tinh đang đánh lừa chúng ta! Cẩn thận nó tập kích!"

Sương mù làm loạn phương hướng và âm thanh, con Sơn Tinh chạy điên cuồng như có mặt khắp nơi.

Chỉ cần lơ là một chút, có thể bị nó từ trong sương lao ra vồ lấy.

Nhiên Thanh đứng bên cạnh bàn Âm Đàn nhỏ, ánh nến giờ đã biến thành màu đỏ m.á.u quỷ dị.

Ánh sáng đỏ rực chiếu lên khuôn mặt Nhiên Thanh, khiến anh trông như một con quỷ dữ.

Tay trái anh gõ trống nhỏ, tay phải lắc chuông.

Tiếng trống trầm đục lan tỏa trong sương, sáu bóng quỷ di chuyển nhanh dọc mặt đất.

Tiếng chuông trong trẻo vang xa, bốn con giấy lặng lẽ tập trung quanh Nhiên Thanh, bảo vệ anh.

Bỗng giọng Mặc Ly vang lên, mang theo chút hoảng loạn: "Nhiên Thanh, Tông Thụ, chúng ta rút đi! Tôi thấy cánh cửa đỏ hình như đã mở!"

Ngay sau đó, giọng Nhiên Thanh tiếp nối: "Sương này không thể vô tận, chúng ta cứ đi thẳng một hướng, thoát ra được là ổn!"

Giọng Mặc Ly lại cất lên: "Đó không phải giọng tôi! Tôi không thấy cửa đỏ nào cả! Đừng đi lung tung!"

Nhiên Thanh lặng lẽ lắng nghe những âm thanh này, không nói gì.

Dù trong sương có vang lên giọng mình, anh vẫn chỉ lắc chuông, gõ trống.

Sáu bóng quỷ bò sát mặt đất, lướt nhanh trong sương.

Đột nhiên, tim Nhiên Thanh đập mạnh, một trong những bóng quỷ đã tiếp cận một thân thể ấm áp.

Anh gõ trống nhanh hơn, bóng quỷ lập tức xâm nhập vào thân thể đó, kéo nó về phía mình.

Thân thể ấm áp này không hề hoảng sợ, cũng không kháng cự, để mặc bóng quỷ lôi đi.

Mười giây sau, bóng dáng Mặc Ly xuất hiện trong tầm mắt.

Cô bước đi cứng nhắc, hai chân nhón gót, phía sau lưng dính sát một bóng đen mờ ảo.

Chính bóng đen này đang điều khiển cô di chuyển.

Khi hai người gặp nhau, Mặc Ly thở phào nhẹ nhõm.

"Tìm thấy Tông Thụ chưa?" Cô hỏi với vẻ lo lắng.

Cô tiến về phía Nhiên Thanh.

Khi hai người nhìn nhau, bốn con giấy bên cạnh Nhiên Thanh đột nhiên bật dậy.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./am-tho-thu-am-duong-quy-di-luc/340.html.]

Gần như cùng lúc, chúng lao vào, siết chặt lấy cô gái trông giống hệt Mặc Ly.

Những con giấy nhẹ bỗng bộc lộ sức mạnh khủng khiếp.

Cô gái bị khóa chặt tứ chi giãy giụa điên cuồng nhưng không thể thoát.

Cô ta trợn mắt nhìn Nhiên Thanh, gương mặt dần biến dạng thành vẻ hung ác.

Nhiên Thanh lạnh lùng nhìn cô ta: "Giả rất giống, dù không biết ngươi làm cách nào để giả cả thân nhiệt người sống."

"Nhưng tiếc thay, thân nhiệt của Mặc Ly không cao như ngươi."

Nói xong, Nhiên Thanh gõ mạnh vào chiếc trống nhỏ.

Sáu bóng quỷ từ sáu hướng lao tới, xông thẳng vào nữ quỷ đang bị con giấy siết chặt.

Chúng túm lấy nữ quỷ, kéo giãn thân thể nó như sợi mì, rồi nhét vào chiếc bình đất đen đặt dưới chân Nhiên Thanh.

Nữ quỷ giãy giụa tuyệt vọng nhưng không thể thoát khỏi sáu bóng quỷ.

Cuối cùng, nó bị nhét hoàn toàn vào bình đất.

Khi nắp bình đóng lại, màn sương xung quanh dần tan bớt.

Nhiên Thanh nhìn quanh, cuối cùng cũng thấy bóng dáng Mặc Ly và Long Tông Thụ trong sương.

Không hiểu từ lúc nào, ba người đã đứng cách xa nhau, mỗi người cách khoảng ba mét.

Trong làn sương mỏng, có thể thấy bóng dáng mờ ảo của những ngôi nhà hai bên đường.

Nhưng xa hơn thì không thể nhìn rõ.

Mặc Ly và Long Tông Thụ vội chạy về phía Nhiên Thanh, ba người lại đoàn tụ.

Mặc Ly kinh ngạc: "Cậu dùng Lục Quỷ Hoán Âm Thuật?"

Long Tông Thụ lo lắng nhìn quanh: "Lúc nãy tôi nghe thấy các người bị Sơn Tinh bắt đi..."

Nhiên Thanh nhìn màn sương, lắc đầu: "Đều là ảo giác, sương của nữ quỷ này có thể làm loạn nhận thức, những gì chúng ta nghe thấy, thậm chí nhìn thấy đều là giả."

Dừng một chút, anh nói thêm: "Nhưng Sơn Tinh là thật."

Nghe câu này, Mặc Ly đột nhiên nhận ra trán Nhiên Thanh đầy mồ hôi lạnh.

Cô vội bước tới, nhìn thấy trên lưng anh một vết cào đỏ lòm.

Đó là vết thương do móng vuốt thú hoang để lại, quần áo rách toạc, thịt da hơi lộ ra.

Vết thương không sâu lắm, nhưng trông rất đáng sợ và chắc chắn rất đau.

Mặc Ly đau lòng: "Cậu bị thương rồi!"

Nhiên Thanh chỉ xuống dưới chân: "Nó còn bị nặng hơn."

Dưới chân anh là những mảng da thịt đen xì, đầy lông của Sơn Tinh.

Những mảng thịt này bị cắn xé trực tiếp từ cơ thể nó, bề mặt đầy vết răng.

Nhiên Thanh nói: "May mà tôi phản ứng nhanh, dùng Lục Quỷ Hoán Âm Thuật làm bị thương nó ngay lập tức. Con quái vật đó giờ đang trốn, chắc không dám quay lại tìm chúng ta đâu."

Nhiên Thanh không định liều mạng dùng Lục Quỷ Hoán Âm Thuật, nhưng Sơn Tinh xuất hiện quá bất ngờ, anh buộc phải mạo hiểm.

Long Tông Thụ nhìn chiếc bình đất, bối rối: "Bắt được nữ quỷ chưa? Sao sương vẫn chưa tan?"

Chiếc bình đất dưới đất đang rung lắc, con quỷ bên trong đang cố thoát ra.

Nhiên Thanh nhìn màn sương xung quanh: "Chỉ bắt được một phần của nó, con nữ quỷ này rất quỷ dị, nó không chỉ trốn trong sương mà còn có thể dùng sương tạo ra thân thể giả."

Anh quay lại nhìn tòa nhà ba tầng phía sau: "Và tôi có cảm giác, nó không giống một con quỷ... hoặc ít nhất, không hoàn toàn là quỷ."

 

Loading...